Showbiz Phồn Hoa

Chương 90: Hơi động lòng



Khiết Ninh buồn rầu nhận ra, bản thân vẫn không thoát khỏi quy củ do người đàn ông này định ra như trước, chỉ có thể ấm ức trả lời: “Tôi sẽ tự mình biết lấy mình, không dám phiền tổng giám đốc Lưu liên tục nhắc nhở.”

“Cô gọi tôi là gì?”

“…Hoài Khang.”

“Còn gọi nhầm nữa, cô tự biết hậu quả.”

Khiết Ninh thật sự không nhịn được nữa: “Vì sao đột nhiên lại bảo tôi đổi cách xưng hô chứ? Là anh nói từ trước, về sau tôi gọi quen rồi, không cẩn thận gọi trước mặt vợ chưa cưới của anh, thì đừng có trách tôi lỡ lời.”

“Sẽ không trách cô.” Dường như Lưu Hoài Khang không hề để ý Cố Thi Anh nghe thấy sẽ cảm thấy thế nào.

Khiết Ninh càng thêm tò mò, cố ý nói: “Tôi cho rằng mấy ngày trước anh không tìm tôi, chắc là chán tôi rồi, giờ xem ra, tổng giám đốc Lưu… dường như Hoài Khang đối với tôi, càng thêm coi trọng mới đúng.”

Nói rồi chớp mắt, sán lại gần bổ sung một câu: “Có phải tôi cũng có thể hiểu là, anh hơi động lòng với tôi rồi không?”

Lưu Hoài Khang không nói gì.

Trên thực tế, mấy ngày nay anh cố ý tránh cô, vì anh phát hiện trái tim mình chưa từng dao động vì bất kì người nào, nhưng lại luôn dễ dàng mất kiểm soát trước mặt Khiết Ninh.

Thấy cô khóc lóc đau lòng, ngoài miệng anh lạnh lùng cứng rắn, nhưng trong lòng dường như bị thứ gì đó xé rách, nhất là khi người khiến cô rơi nước mắt, lại luôn là anh, loại cảm giác này khiến anh cảm thấy sốt ruột – cảm giác trước giờ chưa từng có.

Vì thế anh thử tránh cô mấy ngày, cho rằng không thấy cô thì có thể cải thiện, nhưng lần này anh lại phán đoán sai lầm.

“Đến rồi.” Đến nơi, Lưu Hoài Khang mới mở lời nhắc nhở.

“Cảm ơn…” Khiết Ninh luôn nhìn anh chăm chú, mãi cho tới khi xuống xe, mới tỉnh táo lại.

“Sau khi quyết định vai diễn, nghỉ ngơi vài ngày, đừng làm việc với cường độ cao.” Lưu Hoài Khang nói với cô một câu, cũng không biết là dặn dò hay ra lệnh.

Khiết Ninh lẩm bẩm: “Không cảm thấy cường độ cao mà… Khụ, tôi biết rồi, nghe theo dặn dò của Hoài Khang.”

Cô cười tinh nghịch, mắt nhìn theo chiếc xe rời đi xa, sau đó hiểu ra phản ứng trên xe của anh.

Lưu Hoài Khang không phủ nhận lời của cô? Không phải anh giỏi nhất là chế nhạo cô tự mình đa tình sao, đây là có chuyện gì thế?

Trong lòng cô phảng phất sinh ra một chút vui mừng, nhưng nghĩ lại, lại nhẫn tâm dập tắt sự vui mừng không chân thật kia.

Tỉnh táo một chút, cô đã không còn là Khiết Ninh thầm đắc chí trước kia nữa, Lưu Hoài Khang đã từng tự mình nói “cô không xứng”, cũng không để ý đến cảm nhận của cô mà cưỡng bức cô, cô còn tự mình hạ thấp mình thế này làm gì chứ?

Nghĩ rồi, cô quyết đoán quay đầu đi vào trong công ty giải trí Điền Hoan.

“Khiết Khiết, tối qua… chị không sao chứ?”

Vừa ra khỏi phòng làm việc, Khiết Ninh liền nghe thấy Triệu Giai Kỳ hỏi thăm quan tâm, mỉm cười: “Tối qua khiến cô lo lắng rồi, tôi không sao.”

Triệu Giai Kỳ yên tâm, thở ra một hơi: “Vậy thì tốt, tôi còn cho rằng anh ấy sẽ làm gì cô cơ.”

Khiết Ninh cố ý hỏi: “Anh ấy?”

“À, không có gì, tôi lỡ miệng mà thôi.” Triệu Giải Kỳ bày dáng vẻ đã hiểu ra.

Khiết Ninh cười nói: “Hôm qua có chuyện gì thế, người lỡ lời cũng nhiều thật. Chỉ là Giai Kỳ à, thật ra nói cho cô cũng không sao, tôi…”

“Chị không cần giải thích, cho dù chị và tổng giám đốc Lưu có quan hệ gì, tôi cũng không quan tâm, không để ý, dù sao chị là bạn của tôi, chỉ cần anh ấy không bắt nạt chị là được.” Triệu Giai Kỳ nói nghiêm túc.

Trong lòng Khiết Ninh hơi cảm động.

Nếu nói Tô Mẫn khá ngây thơ hồn nhiên, hiểu nhầm quan hệ của cô và Lưu Hoài Khang, vậy thì người cùng lăn lộn trong giới giải trí như Triệu Giai Kỳ, không thể không biết cô ở cùng Lưu Hoài Khang là có ý gì.

Nói tóm lại, tuyệt đối không thể là quan hệ tình nhân đắm đuối ngọt ngào.

Nhưng dù có như thế, Triệu Giai Kỳ không có nhìn cô bằng ánh mắt khác, chỉ dựa vào điều này, đã rất đáng quý.

“Cảm ơn cô, Giai Kỳ.”

Triệu Giai Kỳ cười thản nhiên, thậm chí còn trêu chọc: “Cảm ơn tôi làm gì? Nhắc đến chuyện này, tôi thật sự rất trông mong vào cô và tổng giám đốc Lưu nha, dù sao người vợ chưa cưới kia của anh ấy cũng không đồng ý kết hôn, bằng không, cô đào góc tường xem (*)?”

Khiết Ninh bị chọc cười: “Vậy tôi cũng cần có năng lực đó, chỉ là bị cô nói thế này, dường như ngày tháng làm phu nhân nhà giàu của tôi không còn xa nữa?”

…Triệu Giai Kỳ nghiêm túc gật đầu: “Rất có khả năng, vì thế sau khi ngôi sao Khiết trở thành dâu nhà giàu, nhất định đừng quên Triệu mỗ đây.”

Lượn một vòng bên ngoài với Triệu Giai Kỳ, mua vài bộ đồ mới về chung cư, Khiết Ninh ngạc nhiên.

Sao trong phòng lại nhiều đồ thế này?

Giày da, cà vạt, áo khoác nam… Đống hành lý này dường như đều rất quen mắt.

Đang nghi hoặc, liền thấy Lưu Hoài Khang đi từ trong thư phòng ra, trên người mặc đồ ở nhà rộng rãi dường như anh mới là chủ nhân căn nhà này.

“Thế này là…” Nếu cô đoán không nhầm, những thứ này là đồ của anh.

Lưu Hoài Khang bình thản nói: “Nếu cô ở một mình không quen, tôi liền miễn cưỡng dọn qua đây.”

Khiết Ninh trố mắt, phản ứng đầu tiên chính là từ chối.

“Đây là chung cư một người, nhà tắm thư phòng gì gì đó, đều chỉ có một gian, anh dọn vào chắc chắn sẽ cảm thấy không tiện.

Lưu Hoài Khang trả lời qua loa: “Không sao, tôi có thể thích ứng.”

Anh không sao, nhưng cô có sao có được không?

“Thế nhưng, ở đây cách công ty anh khác xa, nhỡ nào trên đường bị tắc hay gì đó, không cẩm thận làm lỡ lịch trình đi làm của anh.” Khiết Ninh lại tiếp lời, định khiến anh thay đổi cách nghĩ.

Bỗng giọng nói của Lưu Hoài Khang: “Đây là chuyện lái xe nên quan tâm.”

Khiết Ninh chỉ đành nói: “Lưu Hoài Khang, nhà anh rộng như thế, không yên ổn ở đấy, chạy đến chỗ tôi thêm phiền làm gì?”

“Sợ cô cô đơn.”

“Anh yên tâm đi, tôi không hề cô đơn chút nào.” Khiết Ninh cực kì đau đầu: “Căn nhà rách này không thờ nổi tôn đại phật như anh, hơn nữa với thân phận của anh, ở đây cũng hơi ấm ức, phiền anh chuyển đi đi.”

Lưu Hoài Khang nói năng hung hồn: “Ở cùng cô, ấm ức một chút cũng không sao.”

Nói thật, nếu không phải hiểu rõ tính cách của anh, Khiết Ninh suýt chút nữa đã bị mấy câu nói của anh lừa rồi.

Thấy dáng vẻ nhất quyết không rời đi của anh, Khiết Ninh cực kì đau đầu.

“Lưu Hoài Khang, anh nhất định phải đảo lộn cuộc sống của tôi mới hài lòng sao?”

Lưu Hoài Khang xoa đầu cô, rõ ràng động tác rất dịu dàng, nhưng giọng nói lại không chút cảm xúc: “Là cô không biết tốt xấu mà dọn đi, tôi đã rất nhân nhượng cô rồi, còn chưa thỏa mãn?”

Khiết Ninh hung dữ trừng mắt nhìn anh.

“Đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, trừ khi cô muốn thử cái gọi là ‘tự chuốc vạ vào mình’.”

Một câu của anh liền khiến Khiết Ninh nản lòng.

Cô không đấu lại anh, so với việc để mình chịu tội, còn không bằng thuận theo ý của anh.

Không còn cách nào khác, Khiết Ninh chỉ có thể ngầm thừa nhận sự thật “ở cùng với sói”.

Tối đến, sau khi tắm xong, Khiết Ninh mặc đồ ngủ rộng rãi đi vào phòng ngủ, thấy Lưu Hoài Khang đã ngồi trên giường, cực kỳ tự giác ôm gối, chuẩn bị sang thư phòng nằm tạm.

“Đi đâu?” Lưu Hoài Khang khép cuốn sách lại, ánh mắt sắc bén nhìn qua.

Khiết Ninh nói năng hung hồn: “Ở đây chỉ có một cái giường, sợ anh Lưu chật, vẫn nên ra ngoài ngủ thì hơn.”

Lưu Hoài Khang cười, trong ý cười mang theo ý trêu ghẹo nồng đậm.

“Khiết Ninh, nếu không phải trí nhớ của tôi tốt, thật sự sẽ cho rằng đây là lần đầu chúng ta ở cùng nhau.”

Khiết Ninh cứng đờ người, lời này của anh là đang mỉa mai cô, rõ ràng chuyện nên làm, chuyện không nên làm, hai người đều đã làm rồi, giờ còn giả vờ ngây thơ cái gì nữa chứ, quá buồn cười.

“Cái đó khác nhau.” Khiết Ninh bình tĩnh nói: “Trước kia là trước kia, giờ chúng ta không có quan hệ gì, vẫn nên duy trì khoảng cách thì tốt hơn, dù sao anh cũng là người đã có vợ chưa cưới.”

Trong phòng yên tĩnh vài giây, Lưu Hoài Khang bỗng vén chăn ra, từng bước đi về phía cô.

Khiết Ninh không thể lùi lại, vừa định mở miệng, liền nghe thấy anh hỏi: “Cô rất để ý chuyện tôi có vợ sắp cưới?”

“…” Khiết Ninh trầm mặc một lát, ngẩng đầu lên: “Anh Lưu nói đùa, sao tôi có thể để ý bên người anh có bao nhiêu phụ nữ chứ?”

Nói rồi, cô ôm lấy cổ anh, cười xinh đẹp: “Lẽ nào anh không nhìn ra, tôi chỉu là đang lạt mềm buộc chặt sao?”

Cô không tin, dùng phản ứng buồn nôn như này, anh vẫn còn hứng thú!

Kết quả…

Cô sai rồi, cô thật sự sai rồi, cô không nên dùng suy nghĩ của người bình thường để nghĩ về Lưu Hoài Khang!

Hôm sau, Khiết Ninh bóp eo, cả người đau mỏi, trong lòng tức giận bất bình, cực kì hối hận.

(*) Đào góc tường: từ này thường được dùng trong chuyện tình cảm ý chỉ có người muốn đi đường tắt, đâm sau lưng hay vụng trộm muốn cướp đi người yêu của người khác.