Showbiz Phồn Hoa

Chương 92: Kết cục của việc đối đầu



"Này, đây chẳng phải là siêu sao Khiết sao?" Một giọng nữ nghe không có thiện ý vang lên: "Một mình ở chỗ này không nhàm chán sao?"

Khiết Ninh ngẩng đầu lên, là nữ minh tinh "Nhạc Dung Tiệp", cô ta đang nhướn mày nhìn cô vẻ khinh thường.

Khiết Ninh biết đối phương không hề có ý tốt, hơn nữa trước kia cô gái này là một trong những người bàn tán sau lưng cô nhiều nhất, cũng là "Chị em" trong nhóm của Âu Thiên Dao, bọn họ chọc Triệu Giai Kỳ đến bật khóc, cho nên có vẻ không dễ rây vào.

"Chẳng phải cô cũng một mình ở đây sao?" Khiết Ninh bình tĩnh đáp lại: "Cô không chán thì tôi chán gì chứ?"

Nhạc Dung Tiệp cười ‘Ha ha’: "Cô nghĩ ai cũng không bắt nổi một người đàn ông giống như cô sao?"

Cô ta nói xong thì nhìn sang bên cạnh, một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục lập tức đi lên, ân cần đưa một ly champagne cho cô ta, lấy lòng tươi cười hỏi: "Chị Nhạc, chị có muốn ăn gì không?"

Nhạc Dung Tiệp phất tay: "Không cần, người nào đó ngồi ở đây nên tôi không có khẩu vị."

Khiết Ninh nhận ra người trẻ tuổi này, là một diễn viên không có tiếng tăm, tên là Khổng Dương, gia nhập giới giải trí đã nhiều năm nhưng vẫn không nổi tiếng, mà nguyên nhân rất đơn giản chính là nhân phẩm anh ta có vấn đề.

Trước đó anh ta bị phanh phui chuyện hành hung nữ diễn viên trong quá trình quay phim, thiếu chút nữa là bị chặn hết đường phát triển sự nghiệp, kết quả không bị sao, hiện tại xem ra đã tìm được chỗ dựa Nhạc Dung Tiệp.

"Cô Khiết, cô có thể nhường chỗ này được không?" Khổng Dương bỗng lên tiếng, ý ám chỉ rõ ràng.

Khiết Ninh khẽ nhíu mày: "Ghế dài nghỉ ngơi ở đây nhiều như vậy, dựa vào cái gì mà muốn tôi phải nhường chứ?"

Nhạc Dung Tiệp hừ nhẹ một tiếng: "Nhưng chỗ của cô có thể quan sát được dưới lầu, tầm nhìn rất tốt. Cô nên biết điều nhanh chóng nhường chỗ, tránh lát nữa lại bị mất mặt."

Nếu đối phương đã không khách sáo như vậy thì Khiết Ninh cũng không cần phải lịch sự, cô nở nụ cười kiêu ngạo: "Nếu tôi không đi thì sao?"

"Cô nghĩ mình là ai chứ?" Nhạc Dung Tiệp tức giận nói: "Đừng tưởng rằng cô cùng đi với tổng giám đốc Lưu thì cảm thấy có mặt mũi, anh ta quay đầu đã bỏ rơi cô, nếu là tôi thì đã sớm tức giận và xấu hổ rời đi, cô đúng là mặt dày, còn có thể ngồi đây ăn uống."

Khiết Ninh vốn đang bực bội chuyện này, cô ta lại cứ dây dưa làm cô muốn phát hỏa.

"Vậy cô là thứ gì? Ít nhất tôi là bạn nhảy mở màn với anh Lưu, còn cô..."

Cô liếc mắt với Khổng Dương, ý tứ trào phúng không cần nói cũng biết.

Khổng Dương thẹn quá thành giận, cái liếc mắt này châm chọc anh ta không có tên tuổi, Nhạc Dung Tiệp đưa anh ta đi theo là rất mất mặt.

"Khiết Ninh, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đừng ép tôi ra tay." Khổng Dương tháo mặt nạ lịch sự xuống, ánh mắt âm u nhìn cô, càn rỡ nói.

"Hai người phải biết đây là đâu." Khiết Ninh không hề lùi bước, ánh mắt lạnh như băng nhìn lướt qua đôi nam nữ: "Tôi khuyên hai người nên dừng lại đúng lúc, đừng ồn ào khiến những người khác chú ý, kết cục không tốt đâu."

Nhạc Dung Tiệp cười đến không kiêng nể gì: "Chỉ sợ người không có kết cục tốt chính là cô? Cô nghĩ bây giờ còn ai nể mặt cô chứ? Khổng Dương, ngẩn ra đó làm gì, ra tay đi!"

Khiết Ninh không ngờ bọn họ thật sự định ra tay với mình, tránh được sự đụng chạm của gã đàn ông thì thấy Nhạc Dung Tiệp đột nhiên cầm ly rượu tạt vào mặt cô.

Khiết Ninh không tránh kịp, ly rượu champagne đổ hết vào mặt cô, tóc ướt, mặt mũi lem nhem, lễ phục xinh đẹp cũng dính rượu.

Nhạc Dung Tiệp nở nụ cười chế giễu: "Khiết Ninh, nhìn cho rõ kết cục khi đối đầu với tôi, cô còn dám... A!"

Cô ta còn chưa nói xong thì mặt đã ướt nhẹp, khó tin mở to mắt: "Cô, cô lại dám..."

Khổng Dương cũng ngây người, anh ta không nghĩ cô gái này cứng rắn như vậy.

Không sai, Khiết Ninh không chút khách sáo hất trả một ly rượu vang đỏ vào đầu Nhạc Dung Tiệp không lệch một ly.

Cho tới bây giờ cô không phải là người chịu thua thiệt, có thù sẽ báo.

"Tôi cũng sẽ không nói đạo lý với người đàn bà chua ngoa." Khiết Ninh cười lạnh: "Cũng không biết hôm nay tôi đắc tội cô thế nào, nếu cô định làm cho tôi mất mặt thì đừng trách tôi không khách sáo."

"Khiết Ninh, cô, cô!"

Nhạc Dung Tiệp tức giận ngực phập phồng, đang muốn tát Khiết Ninh thì nghe thấy giọng nói vô cùng lạnh lẽo ở sau lưng: "Mấy người đang làm cái gì vậy?"

Khiết Ninh rất bất ngờ, không ngờ lúc này Lưu Hoài Khang lại đến đây, không phải anh đang trò chuyện với mấy ông già kia sao?

Lưu Hoài Khang lạnh mặt nhìn một vòng, không cần nhìn kỹ cũng đoán được chuyện gì vừa xảy ra, ánh mắt anh sắc bén nhìn về phía Nhạc Dung Tiệp: "Là cô ra tay?"

"Tôi... Tôi chỉ..."

Khiết Ninh thấy có người làm chủ cho mình thì tự nhiên tố cáo: "Là cô ta. Cô ta đến đây nói một hơi rồi đuổi tôi đi, sau đó còn tạt rượu vào tôi, chiếc váy anh chuẩn bị cho tôi bị dơ rồi..."

Lúc cô nói câu cuối cùng thì cố ý nói với giọng tủi thân, ánh mắt đau lòng nhìn về phía Lưu Hoài Khang.

Quả nhiên sắc mặt người đàn ông càng khó coi.

Nhạc Dung Tiệp vô cùng hoảng sợ, nhưng cô ta cũng đi theo Âu Thiên Dao học được mấy chiêu, lập tức bắt chước Khiết Ninh, ra vẻ đáng thương giải thích.

"Tổng giám đốc Lưu, không phải, tôi chỉ trò chuyện với cô Khiết, không ngờ cô ta thấy anh và người phụ nữ khác khiêu vũ xã giao gì đó nên rất tức giận, tôi chỉ khuyên cô ta an phận một chút, không ngờ cô ta trút giận lên người tôi, còn tạt rượu vào tôi, tôi tức giận nên mới đánh trả... Anh không tin, không tin thì có thể hỏi anh ta!"

Cô ta nói xong thì chỉ vào Khổng Dương.

Khổng Dương vội vàng gật đầu: "Đúng vậy tổng giám đốc Lưu, cô Nhạc có lòng tốt khuyên bảo một chút mà thôi, ai biết được Khiết Ninh lòng dạ hẹp hòi như vậy, lại náo loạn thành thế này."

Khiết Ninh nghe vậy thì thật sư muốn bật cười, đôi nam nữ cặn bã, đê tiện, kẻ xướng người hoạ làm cho Lưu Hoài Khang chán ghét mình, cô đúng là xem thường bọn họ rồi!

Lisa đi theo phía sau Lưu Hoài Khang, nhìn thấy cảnh tượng này thì giật mình, sau đó nhíu mày nhìn về phía Khiết Ninh, vẻ mặt áy náy.

"Cô Khiết, thật ngại quá, để cô hiểu lầm, tôi và Hoài Khang chỉ nói chuyện công việc, cũng không phải cố ý lạnh nhạt với cô, mong cô thứ lỗi, đừng để trong lòng."

Lời này nghe có vẻ có lý, vừa xin lỗi vừa giải thích, nhưng người thông minh nghe xong đã hiểu, đây là thừa nhận lời giải thích của Nhạc Dung Tiệp là đúng, nếu không thì đã không nói Khiết Ninh đừng hiểu lầm.

Sao Khiết Ninh lại không hiểu, cô vừa định giải thích, nhưng mắt lại lóe lên tia sáng, lập tức thay đổi chủ ý, xụ mặt không buông tha Lưu Hoài Khang nói: "Thật sao? Nói chuyện công việc lại nói lâu như vậy? Rõ ràng là bữa tiệc giải trí, anh đưa tôi đến đây nhưng lại gạt tôi qua một bên, trò chuyện vui vẻ với người phụ nữ khác?"

Nhạc Dung Tiệp hoang mang, một giây trước cô gái này còn phủ nhận, hiện tại lại chấp nhận mang tiếng ghen tỵ, không sợ Lưu Hoài Khang chán ghét sao?

Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ Lưu Hoài Khang lại không hề tức giận.

"Chửng phải cô không thích nghe chuyện công việc sao?"

Giọng điệu này giống như muốn nói nếu Khiết Ninh thích nghe thì anh sẽ đưa cô đi cùng.

Khiết Ninh bối rối, cô vốn cố ý ngang ngược để Lưu Hoài Khang khó chịu, thấy cô là người không biết chừng mực, nhưng anh lại phối hợp trả lời mình.

Từ lúc nào anh lại dễ nói chuyện như vậy?

Nhạc Dung Tiệp cắn răng, lấy hết dũng khí mở miệng chất vấn: "Tổng giám đốc Lưu, dù sao anh cũng là người đã có hôn ước, làm sao có thể cùng cô Khiết..."