Showbiz Phồn Hoa

Chương 93: Rất để ý



Nhạc Dung Tiệp nói đến đây thì không nói được nữa bởi vì ánh mắt của người đàn ông ấy lạnh như bang làm cho cô ta hoảng sợ.

"Chuyện riêng nhà họ Lưu vẫn chưa đến lượt người ngoài xen vào."

Lưu Hoài Khang nói vậy, không chỉ nói với Nhạc Dung Tiệp mà còn ngầm cảnh cáo với những người xem náo nhiệt xung quanh.

Lúc Khiết Ninh bị tạt rượu thì đã có không ít người chú ý bên này, nhưng ngại ở trên lầu, không được mời lên nên người bình thường cũng ngại đi lên xem náo nhiệt, mà hiện tại Lưu Hoài Khang lại ở đây, người không liên quan càng không dám đi lên.

Nhưng không đi lên thì không có nghĩa là không biết chuyện gì đã xảy ra.

Nếu hôm nay chuyện này truyền đi khắp nơi thì Lưu Hoài Khang không sao nhưng Khiết Ninh sẽ rất thê thảm, chắc chắn sẽ lên báo ngay.

Lưu Hoài Khang lạnh lùng khiến Nhạc Dung Tiệp không dám nói gì, lúc này, người đàn ông lại hỏi: "Cô tên là gì?"

Nhạc Dung Tiệp sửng sốt, trả lời theo bản năng.

Khiết Ninh "lộp bộp" trong lòng, cô ta thật là ngốc, không lẽ cô ta thực sự cho rằng Lưu Hoài Khang có hứng thú với mình?

Nhạc Dung Tiệp thật sự nghĩ như vậy, mặt cô ta đỏ hồng, chủ động nói: "Tổng giám đốc Lưu, thật ra tôi là nghệ sĩ của công ty giải trí Điền Hoan..."

Cô ta còn chưa nói xong đã bị người đàn ông cắt ngang.

"Hiện tại, cô đã không còn là người của 'Điền Hoan' nữa."

Nhạc Dung Tiệp ngạc nhiên mở to mắt, vẻ mặt đầy khó tin.

Khiết Ninh có chút đồng cảm nhìn cô ta trong giây lát, có lẽ cô ta không biết, Lưu Hoài Khang hỏi tên tuổi để dễ dàng đưa cô ta vào sổ đen của giới này mà thôi, cô ta sẽ phải nhận trái đắng.

Mấy người có biểu cảm khác nhau, lúc mọi người còn đang khiếp sợ thì Lưu Hoài Khang đã đi tới kéo Khiết Ninh đi, rời khỏi hội trường không quay đầu lại.

"Hoài Khang!" Lisa đuổi theo, vẻ mặt phức tạp nhìn Lưu Hoài Khang: "Anh đang tức giận à? Vì sao?"

Lưu Hoài Khang hờ hững nhìn cô ta: "Tôi thích người phụ nữ thông minh, nhưng không thích người phụ nữ tự cho mình thông minh."

Vừa rồi anh nghe được rõ ràng những lời cô ta nói là nhằm vào Khiết Ninh, nhưng lúc đó không so đo mà thôi.

Lúc này Lisa cũng kinh ngạc giống như Nhạc Dung Tiệp, cô ta vẫn luôn cảm thấy Lưu Hoài Khang chỉ chơi đùa với Khiết Ninh, thích thú cảm giác mới mẻ mà thôi, nhưng hôm nay xem ra không phải như vậy!

"Hoài Khang, anh rất để ý người phụ nữ này." Lisa đè xuống sự kinh ngạc, vẫn cố gắng khuyên bảo: "Nếu Cố Thi Anh biết được thì nhất định sẽ rất đau lòng.".

||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||

Lưu Hoài Khang không thay đổi sắc mặt: "Cô ta có cảm nhận gì cũng không nằm trong phạm vi cân nhắc của tôi."

Lisa kinh ngạc, Lưu Hoài Khang đã từng rất cưng chiều Cố Thi Anh, gần như tất cả mọi người trong giới đều biết, từ lúc nào mà quy tắc này đã lặng lẽ thay đổi...

Khiết Ninh được anh kéo nhét vào trong xe, trùm khăn lông lên đầu, cũng lười nghe hai người đang nói cái gì, cô vô cùng tập trung lau tóc.

Sau khi Lưu Hoài Khang lên xe thì chủ động cầm khăn lông lau rượu cho cô.

"Lưu Hoài Khang, anh... không bị gì chứ?" Khiết Ninh khó hiểu hỏi.

Thật sự không thể trách cô nghĩ như vậy, Lưu Hoài Khang rất kỳ lạ, vừa rồi thái độ của anh khiến cô sinh ra một ảo giác không nên có.

Lưu Hoài Khang không để ý đến thắc mắc của cô mà nói: "Hôm nay lần đầu tiên Lisa tiếp xúc với người trong giới, tôi chỉ đến giúp một chút mà thôi."

Khiết Ninh ngẩn người, đây xem như là lời giải thích sao?

Nhưng vì sao anh lại muốn giải thích với mình nữa? Chẳng lẽ...

Dừng lại! Không được nghĩ nữa.

Khiết Ninh xóa bỏ những suy nghĩ không thực tế trong đầu, cười dịu dàng: "Tôi biết, cô ta là bạn của anh, anh nên đến giúp đỡ. Tổng giám đốc Lưu không cần nói rõ những chuyện này đâu, tôi cũng không phải là người không hiểu lý lẽ."

Ánh mắt lộ ra vẻ dịu dàng, Lưu Hoài Khang hỏi: "Ăn no chưa?"

"Tạm được." Khiết Ninh trả lời: "Không thể ăn quá nhiều, kịch bản tiếp theo có thể sẽ giới hạn cân nặng, tôi phải giữ dáng một chút."

"Không được giảm béo." Lưu Hoài Khang bỗng nói một câu như vậy.

Khiết Ninh không nhịn được cười: "Không phải giảm béo, chỉ cố gắng không để béo phì thôi."

Lưu Hoài Khang nhìn thẳng phía trước: "Béo một chút mới tốt, ôm mới thoải mái."

"..."

Chuyện xảy ra ở bữa tiệc nhanh chóng chìm vào quên lãng, không quá hai ngày, Khiết Ninh gia nhập đoàn phim mới, bắt đầu giai đoạn chuẩn bị công tác căng thẳng, mà hình thức ở chung của cô và Lưu Hoài Khang cũng vào giai đoạn ổn định.

Cô không cần bận rộn vì anh, bởi vì Lưu Hoài Khang đã mời người giúp việc cũ đến, việc nhà và ba bữa cơm đã có người làm hết, mà thỉnh thoảng cô chỉ phụ trách bồi dưỡng tình cảm với Lưu Hoài Khang, sau đó thực hiện nghĩa vụ ở trên giường, cũng coi như là hoà bình.

Khiết Ninh lâu rồi không gặp em trai nên có chút buồn bực trong lòng, cô nghĩ vậy thì không khỏi thở dài một hơi.

"Ôi, siêu sao Khiết đang than ngắn thở dài gì thế, nhớ bạn trai sao?" Triệu Giai Kỳ nghe thấy tiếng thở dài nên đi tới trêu ghẹo.

Quan hệ của hai cô ngày càng thân thiết, Triệu Giai Kỳ ngày càng thoải mái, tiếp xúc rất vui.

"Tôi làm gì có bạn trai." Khiết Ninh thất thần trả lời.

Triệu Giai Kỳ nhẹ giọng nói: "Là tổng giám đốc Lưu."

"Chuyện này không thể nói bậy được đâu." Khiết Ninh không muốn nói chuyện Lưu Hoài Khang với người ngoài, dù sao người có ý xấu nghe được thì sẽ không tốt.

Hai người nói chuyện phiếm một lát, bắt đầu tập diễn với nhau.

Hôm nay là ngày thứ ba khởi quay, cũng có chút trùng hợp, Khiết Ninh là nữ phụ, còn Triệu Giai Kỳ là nữ chính, lúc gặp nhau, hai người cũng rất bất ngờ.

Nhưng sau đó càng có duyên hơn, Khiết Ninh phát hiện Hồ Thành Dương là nam phụ.

Theo kịch bản này, nam phụ không phải bảo vệ nữ chính mà tạo CP với nữ phụ.

Cô nhìn danh sách diễn viên thì hơi đau đầu.

"Chị Khiết, đã lâu không gặp!"

Khiết Ninh đang suy nghĩ thì giọng nói Hồ Thành Dương bỗng nhiên vang lên bên tai, cô ngẩng đầu lên thì thấy khuôn mặt tươi cười của ai kia.

"Đã lâu không gặp, chúng ta đúng là rất có duyên."

Khiết Ninh thu hồi suy nghĩ, lên tiếng chào hỏi cậu ta, mặc kệ nói như thế nào, công việc là công việc, mặc kệ nam phụ là ai cũng không ảnh hưởng đến kỹ thuật diễn của cô.

Hồ Thành Dương có vẻ rất vui, đưa điểm tâm cho Khiết Ninh: "Chị Khiết, may là có có hội tiếp tục hợp tác, tôi rất vui."

Khiết Ninh cũng không khách sáo, hào phóng nhận, cười nói: "Sau này chúng ta giúp đỡ lẫn nhau nhé."

Hồ Thành Dương cười rạng rỡ gật đầu.

Khiết Ninh cũng không biết thật ra Hồ Thành Dương đặc biệt yêu cầu diễn nam phụ.

Sau khi bắt đầu quay phim, Hồ Thành Dương chăm sóc Khiết Ninh rất nhiều, ngược lại làm cho cô không được tự nhiên, vì vậy sau khi diễn xong, Khiết Ninh gọi Hồ Thành Dương vào phòng hóa trang.

"Thành Dương, tôi hy vọng cậu có thể đặt tâm tư vào nhân vật, đừng chú ý những cái bên ngoài."

Hồ Thành Dương nghe vậy thì vẻ mặt ủ ê: "Chị Khiết, chị nói kỹ thuật diễn của tôi quá kém sao?"

"Không phải." Khiết Ninh nghiêm túc giải thích nói: "Không phải kỹ thuật diễn của cậu có vấn đề mà là thái độ. Thành Dương, tôi hy vọng cậu dùng thái độ chuyên nghiệp, đừng để bị phân tâm bởi đối tượng khác nhau."

Cô nói như vậy là bởi vì Hồ Thành Dương không tập trung vào diễn xuất, ví dụ như bọn họ hiểu lầm mà có cảnh đánh nhau, nhưng Hồ Thành Dương lo lắng làm cô bị thương nên lúc diễn cậu ta vẫn chưa phát huy hết sức, nhìn rất giả.

"Thật xin lỗi... Chị Khiết, tôi sẽ cố hết sức." Hồ Thành Dương đáp lại vẻ miễn cưỡng.

Khiết Ninh nhíu mày, giọng nghiêm túc hơn: "Nếu cậu vẫn tiếp tục trạng thái như thế thì tôi cũng cảm thấy cậu không thích hợp với vai diễn này."