Sủng Thần

Chương 16: Yêu đương điên cuồng (H)



Sợi dây xích trên tay được thả dài ra, Landy quỳ trên mặt đất, hai tay tuy là bị trói lại, nhưng mà vẫn có thể hoạt động trong một khoảng cách nhất định.

"Ưm..."

Lúc này, hắn đang yên lặng mà hôn tấm lưng của Gaya, nụ hôn ướt át trượt dài từ lưng xuống, cuối cùng dừng lại ở vòng eo mảnh mai kia, Gaya quay lưng lại với hắn đang quỳ trên mặt đất, cả người bất giác mà thẳng đứng lên.

Tại sao phải đồng ý với yêu cầu của hắn chứ, tại sao trong lòng lại không nỡ đến như thế?

"Gaya..."

Hắn đang gọi tên của y, lúc lần đầu tiên y và hắn làm tình, Gaya mang máng nhớ rằng, hắn cũng đang gọi tên y, thật là quen thuộc.

"Ưm..."

Ngón tay đưa vào trong huyệt khẩu bí ẩn phía sau, cả người Gaya hướng về phía trước, bò trên mặt đất, y là Thái tử cao quý, vậy mà bây giờ lại làm một cái dáng vẻ đáng xấu hổ như thế này, phơi bày bản thân trước mặt người phía sau.

"Chỗ này của em thật đẹp."

Landy cứ nhúc nhích mọt chút, liền khiến cho sợi dây xích bị tác động, phát ra tiếng kêu vang, kèm theo đó là tiếng ngân nga khó có thể kiếm chế của Gaya, vang vọng trong đêm khuya yên ắng.

"Hức... Sâu quá..."

"Bảo bối, chỉ mới có ba ngón tay mà thôi, lát nữa còn có đồ thô to hơn nhét vào chỗ này của em nữa."

Ba ngón tay cố ý mở rộng trong cơ thể y, cả người Gaya cứ rướn về phía trước, cử động theo động tác cắm rút của ngón tay, mãi cho đến khi phía dưới thân trở nên ướt át và ngứa ngáy một cách khó chịu.

"Được rồi, Gaya, tự mình ngồi lên."

Từ phía sau, vòng hai tay ra trước, cả người Gaya được đỡ dậy, đồ vật nóng bỏng kia để ngay lối ra vào của huyệt khẩu nho nhỏ, cắm vào từng chút một.

"Ưm... Nóng quá..."

Gaya ngựa đầu lên, bởi vì quay lưng lại với người đàn ông, nên cảm giác đụng chạm đó còn rõ ràng hơn nữa, cơ thể của y bị căng đầy đến mức lớn nhất, nhưng mà vẫn không thể nuốt hết được dục vọng to lớn kia hoàn toàn.

"Ngồi xuống, bảo bối."

"Aaa──"

Eo được Landy đỡ lấy, cả người Gaya ngồi thẳng xuống, dục vọng đâm vào lút cán, sau đó bắt đầu cắm rút điên cuồng.

"Ưm... Chậm một chút... Nhanh quá..."

Hoàn toàn không chút ngơi nghỉ, Landy bắt đầu ôm lấy người phía trên vào lòng, điên cuồng cắm rút, phập phập...

Landy nhớ rõ, lần đầu tiên hắn thấy Gaya, hắn nghĩ sao trên đời lại có một đứa bé xinh đẹp như vậy chứ, gương mặt đẹp như thế, đôi mắt lại đẹp đến thế kia.

Lúc trong cung truyền tin có chính biến, hắn bất chấp mọi thứ xông vào trong cung, nhân lúc hỗn loạn chạy đến cung điện mà Gaya ở, nhưng mà, y không có ở bên trong.

Landy cứ tìm mãi, đến khi cung biến được dẹp yên, hắn vẫn chưa tìm thấy Gaya. Nhưng mà hắn không bỏ cuộc, tìm liên tục ba ngày ba đêm, hắn cũng không bất kì thứ gì, bởi vì hắn biết, Gaya chắc chắn đang ở một nơi nào đó.

Lúc nhìn thấy cái chân quen thuộc trong khe hở của hòn núi giả, khoảnh khắc đó, là khoảnh khắc kích động nhất trong cuộc đời hắn, là Gaya, Gaya ở trong đó.

Lúc cứu Gaya ra, ôm về trong cung, Gaya bởi vì ba ngày liền không ăn gì, nên hôn mê bất tỉnh, lại thêm hoảng sợ quá mức, cả người y bắt đầu sốt cao, sốt liên tục suốt một tuần, Landy vẫn luôn bên cạnh y.

Nhưng mà lúc Gây tỉnh lại, y không nói chuyện, chỉ hoảng sợ mà nhìn tất cả mọi người xung quanh. Lúc đó, Landy muốn bước lên ôm y vào lòng biết bao, nói với y rằng, đừng sợ, sau này hắn sẽ bảo vệ y, nhưng mà không được, Gaya là Thái tử, là Đức vua tương lai.

"Gaya, Gaya của ta..."

Cắm rút dần trở nên kéo dài hành hạ người khác, mỗi một lần, lướt qua mỗi một tấc trên cơ thể y, dừng hết sức lực, cả người Gaya run rẩy theo.

"Ưm... Đừng ngừng lại..."

Nghe thấy Landy gọi tên y, nhưng mà sao lại muốn khóc thế này?

Lúc nước mắt rơi từng giọt lên tay của Landy, Landy xoay người Gaya lại, hôn lên đôi của y, phần thân dưới vẫn nối liền với nhau, Landy vỗ về tấm lưng của Gaya.

"Đừng sợ, kẻ xấu đã không còn nữa, ta sẽ bảo vệ em thật tốt."

Khoảnh khắc đó, kí ức giống như là được mở ra, đã từng có ai đó cũng nói với y rằng, đừng sợ, ta sẽ bảo vệ em thật tốt. Không phải là Phụ vương, không phải Mẫu hậu, cũng không phải cô cô, họ đều không còn nữa, là Landy, đúng, người đó là Landy, hắn vẫn luôn ở đó.

"Landy, là anh sao? Người cứu em lúc đó là anh..."

"Gaya, bảo bối của ta, đừng sợ..."