Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 121: Giấy dán ‘không giữ mồm giữ miệng’



Vương Kiến Ba cười ha ha nói: “Đây chính là huyền học tình yêu! Cậu trực tiếp tiếp xúc thân thể, sẽ khiến cô ấy phản cảm, nhưng nếu như chỉ đụng chạm mà nói, ngược lại sẽ khiến cô ấy cảm thấy rất tò mò, sẽ suy đoán, sẽ thấp thỏm, sẽ hồi tưởng hỏi xem cậu có ý gì, số lần như thế này càng nhiều, trong lòng cô áy sẽ có càng nhiều dấu vết cái bóng của cậu in xuống, thời gian dần trôi qua càng ngày càng quan tâm cậu! Mà những thứ này, thông qua tần suất cô ấy quan sát cậu và ánh mắt của cô ấy, rất có thể dễ dàng đoán ra!”

Hà Thời Minh hưng phấn vỗ đùi nói: “Có lý! Cứ như vậy, xác suất thành công lúc tỏ tình tăng cao rất nhiều!”

Ba!

Vương Kiến Ba trực tiếp đập vào ót Hà Thời Minh, thở hổn hển nói: “Vừa rồi tôi đã nói rõ ràng, tỏ tình là liều gia vị thăng hoa tình cảm, chứ không phải món chính! Cậu phán đoán tình cảm hai bên không sai biệt lắm, phải xuất kích thích hợp, tìm cơ hội trực tiếp dắt tay cô ấy, tốt nhất là vào thời điểm băng qua đường hay nhiều người, chỉ một lần cô gái sẽ không từ chối, lần thứ hai sẽ còn cảm thấy cậu rất quan tâm! Chuyện kế tiếp sẽ nước chảy thành sông, chỉ cần cậu không chủ động tìm đường chết, căn bản không có vấn đề gì!”

“Vậy thì lúc nào tỏ tình xác nhận quan hệ hai người đây?” Hà Thời Minh nhíu mày hỏi.

Vương Kiến Ba: “...”

Cậu ta bất đắc dĩ xoa đầu, vẻ mặt không biết làm sao nói: “Vì sao cậu lại muốn tỏ tình vậy?”

“Không tỏ tình làm sao xác định được quan hệ của hai người?” Hà Thời Minh không hiểu hỏi.

Vương Kiến Ba hít saua một hơi nói: “Xác định hay không xác định quan trọng đến vậy sao? Nhất định phải nói rõ hết ra sao? Cậu dắt tay, ôm, hôn, cái gì cũng có, cái gọi là tỏ tình còn có ý nghĩa sao?”

“Ồ...” Hà Thời Minh lập tức trợn tròn mắt.

Ngay sau đó, anh vui mừng nói với Vương Kiến Ba: “Hiểu rồi! Anh Vương đỉnh quá!”

“Ừm, biết là tốt! Dựa theo biện pháp của tôi, chỉ cần cậu không để tuột xích, xác suất rất lớn có thể theo được Điền đại giáo hoa! Đến lúc đó anh dính chút ánh sáng của cậu, có thể cua được bạn thân Điền đại giáo hoa cũng đủ hài lòng!” Vương Kiến Ba cười ha ha nói.

Hà Thời Minh chắp tay nói: “Cho cậu mượn phúc lành! Đến, uống một cốc!”

“Đến!”

Sau đó ăn đồ nướng xong, đã là hai giờ sau.

Sau khi về đến nhà, Hà Thời Minh trực tiếp đi ngủ.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày hôm sau.

Hà Thời Minh gọi điện cho Điền Phức Vi, muốn dựa theo bí tịch yêu đương Vương Kiến Ba dạy cho anh, bắt Điền Phức Vi lại!

Kết quả, Điền Phức Vi nói với anh mình lại đi học...

Đối diện với một học bá thế này, Hà Thời Minh không biết nên nói gì.

Được rồi.

Vẫn là tạm thời gác chuyện này lại đi.

Hôm nay chính là ngày 8 tháng 7.

Dựa theo tin tức ‘Hệ thống ngày mai đầu đề’ thông báo, cổ phiếu vàng tăng cao, chính là bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi.

Bây giờ cũng sắp đến rồi nhỉ?

Hà Thời Minh nhìn qua thời gian, đã sắp bắt đầu phiên giao dịch, còn chưa tới mười phút.

Mười phút sau.

Phiên giao dịch bắt đầu.

Vừa mở, cổ phiếu hoàng kim trực tiếp tăng lên mười phần trăm, đồng thời trong lúc không ngừng tăng lên, bên hoàn thành thủ tục mua bán một mảng đỏ.

Hà Thời Minh nhìn thấy cảnh này, lập tức cười.

Cổ phiếu vàng, tăng cao đi!

Leng keng!

Lúc này, điện thoại vang lên tiếng thông báo tin nhắn.

Lấy ra xem thử, là phần thưởng ‘Hệ thống đầu đề ngày mai’ tới.

[Chúc mừng ký chủ tham gia trong tin tức cổ phiếu vàng, hệ thống ban thưởng kỹ năng ‘Thư pháp cấp độ bậc thầy’]

[Xét thấy lần này ký chủ hao tổn lượng lớn của cải trong nội dung lần này, hệ thống ban thưởng một tấm giấy dán ‘Không giữ mồm giữ miệng’]

[Hệ thống kiểm tra thế lực của ký chủ thiếu thốn vô cùng, ban thưởng ba viên ‘quả đầy tớ’]

“Hả?”

Nhìn thấy ba phần thưởng này, vẻ mặt Hà Thời Minh lập tức vui mừng.

Quả đầy tớ?

Hơn nữa còn là ba viên liền!

Lần trước dùng trên người Trương Đức Thục, anh đã nhìn thấy rõ ràng sự khủng bố của của ‘Quả đầy tớ’!

Không nghĩ tới lần này lại lập tức ban thưởng ba viên!

Không thể chê được!

Lão tiểu tử Lưu Văn Long kia, không thể không thưởng cho anh ta một viên, tiểu tử này quá gian xảo, Hà Thời Minh tóm lại có chút không tin tưởng anh ta.

Lưu Danh Thần còn được, là người yên ổn làm việc.

Hai viên còn lại, giữ lại dành cho lúc cần gấp, dù sao món đồ này không có hạn sử dụng.

Nhận lấy!

Sau đó, Hà Thời Minh nhìn về phía giấy dán ‘Không giữ mồm giữ miệng’.

Cái đồ chơi này, lần đầu tiên gặp đấy?

Anh chạm ngón tay vào giấy dán trên điện thoại, lập tức hiện lên một thông báo chi tiết.

Tên: Giấy dán không giữ mồm giữ miệng.

Chi tiết: Sử dụng giấy dán này, có thể khiến đối phương biến thành không giữ mồm giữ miệng thật sự trong ba phút, hỏi gì đáp nấy! Chú thích: 1, không thể sử dụng với quan chức. 2, không thể sử dụng với phụ nữ. 3, câu hỏi có ý đồ xấu sẽ dẫn đến giấy dán mất đi hiệu lực. 4, hỏi thăm câu hỏi liên quan tới tin tức về ngân hàng và tài vụ sẽ dẫn đến giấy dán thất bại.

Sau khi xem hết thông báo chi tiết, Hà Thời Minh lập tức nheo mắt lại.

Mặc dù giấy dán này có hạn chế cũng nhiều như những thứ kia, nhưng mà không thể không nói đây là thứ đồ tốt đấy.

Không giữ mồm giữ miệng, hỏi gì đáp nấy!

Duy nhất khiến Hà Thời Minh muốn phun tào là sự bảo vệ của hệ thống này đối với phụ nữ, thật sự là đạt đến mức độ khiến người ta tức điên!

Cho dù là bất cứ thứ kỳ, trên cơ bản toàn bộ đều là ‘không thể sử dụng với phụ nữ’.

Xem anh là dạng người gì vậy?

Anh đây là loại người này sao?

Nói đùa!

Đương nhiên, không phải!

Tuyệt đối không phải, quá coi thường anh em!

Cho dù không có những hạn chees này, anh đây cũng sẽ không dùng những thứ này dùng trên người phụ nữ!

Tuyệt đối sẽ không!

Dùng sự cương trực và trong sạch của Vương Kiến Ba thề!

Nếu như anh đây dám làm như vậy, cả đời này Vương Kiến Ba bất lực!

Vương Kiến Ba là anh em tốt nhất của anh, sao anh có thể tùy tiện lấy hạnh phúc nửa đời sau của cậu ta ra tùy tiện thề chứ?

Như thế còn không thể cho thấy thái độ kiên định không thay đổi của anh sao?

Hà Thời Minh thở hổn hển nhận lấy giấy dán, bỏ vào khung đạo cụ.

Bây giờ, bên trong khung đạo cụ có ba thứ.

Hai quả đầy tớ, một tấm giấn dán ‘không giữ mồm giữ miệng’.

Sau đó, Hà Thời Minh mới nhìn qua phẩn thưởng cuối cùng.

Thư pháp cấp độ bậc thầy.

Nhìn phần thưởng này, Hà Thời Minh lập tức nhíu mày.

Có phải hệ thống tính sai rồi không?

Ba thưởng ca hát gì đó, cái này dễ nói, dù sao anh dây cũng có một tình cảm mãnh liệt muốn được kiêu ngạo hát vang.

Nhưng anh đây căn bản không có chút hứng thú nào với thư pháp có được không?

Ban thưởng cho tôi một cái thư pháp cấp độ bậc thầy là có ý gì?

Thư pháp cấp độ bậc thầy?

Cái đồ chơi này làm được gì?

Được rồi.

Dù sao cũng mạnh hơn là không có.

Nhận lấy!

Khi Hà Thời Minh nhấn xuống phím nhận lấy.

Lại là một dòng điện truyền đến, Hà Thời Minh đột nhiên cũng run run một chút theo.

Sau đó, anh lại đột nhiên cảm thấy hình như mình có chút không giống với trước kia, có loại xúc động cầm bút mực trong tay vung lên, gửi gắm tình cắm trong núi biển.

Ba.

Hà Thời Minh cho mình một bàn tay, trong nháy mắt tỉnh táo lại.

Ừ...

Một chút xúc động này cũng mất đi.

Chỉ chốc lát sau, điện thoại Đinh Xuân Hương gọi tới, bên trong giọng nói tràn ngập vui mừng: “Tiểu Minh, cổ phiếu vàng tăng thật! Tăng năm phần trăm đấy! Sao cậu biết sẽ tăng nhiều như thế?”

Hà Thời Minh cười nhẹ trả lời: “Dự cảm mà thôi!”

“Cậu mua hai trăm bảy tư tỉ, tăng năm phần trăm thì kiếm lời mười ba tỉ bảy đấy! Qua tay là mười ba tỉ bảy, lợi hai lợi hại! Không nói nữa, tôi tranh thủ thời gian mua đi!” Đinh Xuân Hương nói xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại.

Bên này vừa cúp máy, điện thoại Vương Kiến Ba gọi tới, bên trong giọng nói tràn đầy kích động nói: “Lão Hà, vàng tăng! Tăng mạnh! Vừa rồi ba tên kia gọi cho tôi, nói không cần chúng ta hoàn lại, muốn ký hợp đồng hợp tác với chúng ta!”