Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 155: Yêu Phù quốc



Yêu Phù quốc, gã hề trên vai có ngồi một nữ nhân mặt nạ mèo đang bước đi trong thành.

Bộ đồ kì lạ và trò quăng bóng vòng tròn của gã hề làm cho mọi người chú ý tới và vô cùng thích thú, nữ nhân thì liên tục thôi ra từng đạo bong bóng bảy sắc.

Người dân ở đây toàn bộ là yêu tộc chi thân, kẻ là yêu thú có ý thức, kẻ là yêu tộc mang hình dạng người, vô số yêu tộc tụ hội xem biểu diễn của tên kì quái.

"Ta là Funman."

Gã hề tiếp sau đó nhảy lên xe đạp một bánh vừa quăng bóng vừa để nữ tử ngồi trên vai.

"Còn ta là Balloon."

Nữ tử mang mặt nạ mèo lại thổi ra một quả bóng lớn lên không trung, một số binh lính yêu tộc trong thành lập tức chạy tới dẹp loạn đám đông nói:

"Hai ngươi dám ở đây gây náo loạn sao? Muốn bị nhốt vào trong ngục à."

Funman ngửa đầu lên nhìn Balloon hỏi:

"Chúng ta gây náo loạn sao?"

"Không biết, không biết, mọi người đang rất vui mà."

"Mấy tên ngốc này tính bắt chúng ta vào ngục đó, Balloon."

"Ôi không, ta sợ qua Funman..."

Funman đột nhiên ném mấy quả bóng về phía binh lính yêu tộc, bọn họ nghĩ đó chỉ là đồ chơi bình thường, nhưng khi tiếp súc lại như quả bơm ầm một tiếng tan xác.

Mấy quả bong bóng bảy sắc do Balloon thổi lên đột nhiên liên kết lại thành quả cầu vây khốn thành này lại, nhìn quả bong bóng mỏng manh nhưng dù có dùng biện pháp gì vẫn không thể chọc thủng được nó.

"Ta lâu rồi không ăn thịt đó..."

Mặt nạ của Funman có thể tách rời nửa phần dưới ra để lộ một hàm răng sắc nhọn gớm ghiết, khiến những người xung quanh khiếp hãi lui về sau.

Balloon vỗ vỗ đầu của Funman nói:

"Nào nào, chờ một lúc nữa đi."

Funman khó hiểu nhưng vẫn là không động thủ, Balloon kéo ống tay áo lộ ra một chiếc đồng hồ đeo tay màu hồng.

"Này thấy chưa, bây giờ mới tới thời điểm ăn trưa đấy."

Balloon đưa tay trước mặt Funman cho thấy thời gian đã điểm 12 giờ trưa, Funman cười si si vài tiếng rồi lao tới đám đông hỗn loạn như dã thú.

Từng ngụm nhai lấy da thịt từng yêu tộc không có tu vi, một ngụm vào cổ người này rồi lại chuyển sang cắn cổ người khác.

Funman chỉ cắn đi miếng thịt ngay cổ của mồi mình săn giết, chứ không hề ăn phần nào khác của họ.

Balloon thì ở dưới đất đi moi thận từng cái thi thể ra bỏ vào trong lọ thủy tinh đang ôm bên tay trái.

"Thận của bọn chúng tươi thật."

Một đạo kiếm quang xuyên thủng bong bóng, mang theo yêu khí hướng phía Funman đâm tới, gã hề phản xạ nhanh nhạy đã lộn vài vòng về sau.

"Ôi trời, kẻ mạnh xuất hiện, mau chạy thôi."

Balloon nhét lộ thủy tinh vào trong cái túi nhỏ xoay người chạy trốn trước, Funman chùi vết máu trên miệng đeo lại nửa cái mặt nạ cong chân bỏ chạy.

"Chạy?"

Một đạo trường thương quét tới chém ngang ngực của Balloon, khiến ả lăn trên đất liên tục gào lên đau đớn.

"Ngang nhiên vào trong thành trì của yêu tộc chém giết, quả là không muốn sống."

Một đầu yêu tộc đầu hươu cầm thương nhìn chằm chằm vào Funman, Funman run rẩy toàn thân mồ hôi lạnh giơ lên lá cờ trắng nói:

"Ta... ta đầu hàng, ta đầu hàng."

Yêu dương kia một thương đâm tới dáng vẻ đầy sát ý:

"Muộn rồi."

Funman một ngón tay ngăn được mũi thương cũng nghiêng đầu cười nói:

"Câu vừa rồi là ta hơi áp úng, một câu hoàn chỉnh phải là...

Ta muốn các ngươi đầu hàng, si si si, ha ha ha."

Yêu dương con ngươi có rút tràn đầy khiếp hãi chưa kịp tiêu tán thì thấy, một thân thể quen thuộc cầm thương...

Hắn đầu lìa khỏi xác mà vẫn không hề hay biết, mà cái đầu vẫn còn ý thức trong phút chốc đó đã lộ ra một vẻ hoảng hốt.

Funman nắm cái đầu của yêu dương kia đá về phía không trung, ở trên không trung có một yêu cẩu cầm kia nhìn về phía đó, còn chưa kịp phản ứng đã thấy một cái thủ cấp của yêu dương đâm xuyên vào lòng ngực của mình.

Vẻ mặt cũng đầy sự khiếp hãi y như biểu lộ trên thủ cấp của yêu dương, Balloon cũng là đứng dậy vết thương cấp tốc khôi phục, một quả bóng một lần nữa bao bọc thành trì này lại.

Toàn bộ yêu tộc trong thành đều chạy về phía phủ thành chủ, nơi đây lính canh hay tướng quân đều chậm chậm lui về sau không dám manh động, bởi vì 2 người mà Funman vừa giết đã là đại tướng Thánh Nhân viên mãn, ngươi như vậy còn dễ dàng chết nói gì tới một đám tu sĩ yếu kém.

<!-- PC_Midle1 -->

Đầu của Funman quay về phía sau 90 độ nhìn đám yêu tộc run sợ kia, sau đó thân thể cũng từ từ quay lại, Balloon nhảy lên vai của hắn đung đưa đôi chân nhỏ nhắn.

"Ta nhớ là không gây thù với ai, hai ngươi là kẻ nào sao tới đây giết người vô tội?"

Từ trong phủ thành chủ bước ra một lão chuột chống gậy, lão là thành chủ nơi đây.

"À thì bọn ta lười phải trải qua thủ tục hỏi thăm, nên dùng cách này cho nhanh ấy mà."

"Cho nhanh ấy mà."

Gã hề cười quái dị khiến ai cũng lạnh sóng lưng, Fuman vung tay đã đánh lão thành chủ bay vào trong phủ, cả 2 gã hề cũng nhanh chóng lao vào trong đóng cửa lại.

"Nè nè, ngươi có biết kẻ nào tên Hàn Vũ Thiên không?"

Balloon nhìn chằm chằm vào lão chuột cười nói, lão cũng là suy tư một lúc nói:

"Lão không biết yêu tộc nào trong vương quốc này tên Hàn Vũ Thiên cả, hắn là bạn của các ngươi sao?"

Funman lắc vòng lửa nói:

"Funman và Balloon trong rất có liên hệ với kẻ tên Hàn Vũ Thiên sao?"

Lão chuột nhướng mày nghe thật là lạ hỏi:

"Fun lan và Bun luôn là người của vương quốc nào vậy? Tên này thật là lần đầu nghe thấy."

"Ôi trời, tên ta là Fun...man, không phải fun lan trong miệng đâu, là Funman đấy."

"Ta là Balloon, là Balloon, không phải bunloon!"

Balloon tỏ vẻ tức giận ngồi bẹp ở trên đất, Funman khoanh tay lại hơi suy nghĩ một chút nói:

"Ngươi có đồng ý hợp tác với chúng ta không?"

"Hợp tác gì chứ?"

Lão chuột kinh ngạc không hiểu chuyện gì, Balloon cười nói:

"Ngươi giúp chúng ta làm việc và thăm dò tin tức của kẻ tên là Hàn Vũ Thiên, bọn ta giúp ngươi có được sức mạnh và sự cai trị."

Lão chuột thân đầy mồ hôi lạnh nói:

"Hai ngươi đùa sao? Dù 2 ngươi rất mạnh, nhưng hoàng đế của Yêu Phù quốc là Thánh Tông thượng kì, một đẳng cấp không ai có thể so sánh được."

Funman hai tay đặt phía sau đầu suy nghĩ một lúc nói:

"Phải nhỉ, đúng là không kẻ nào so sánh được, ta sẽ giúp ngươi đột phá Thánh Tông được không?"

Lão chuột đột nhiên trở nên hưng phấn nói:

"Có thể sao?"

Balloon lấy ra lọ thủy tinh bóc một miếng thận lên nói:

"Có thể, bọn ta tuy không mạnh như Thánh Tông thượng kì, nhưng vẫn đủ khả năng chỉ điểm cho ngươi."

"Vậy cái giá phải trả là gì?"

Lão chuột kinh ngạc tới mức mắt muốn lòi ra ngoài nói, Funman ngoái ngoái tai trái nói:

"Làm việc cho ta và thu thập thông tin của một nhân tộc tên Hàn Vũ Thiên."

"Ta đồng ý."

Lão chuột kích động quỳ xuống rất cung kính, Funman thở dài nói:

"Bọn chúng cũng phải nghe lời ta, nếu tiết lộ điều gì nhất định phải giết."

"Vậy ta đặt cấm chú vào người của bọn chúng."

Lão chuột ánh mắt thay đổi liền nói, Funman kinh ngạc cười nói:

"Ồ, rất là quyết đoán, vậy thì ngày mai tìm một cái mật thất, ta và Balloon sẽ giúp ngươi tìm ra con đường tới Thánh Tông cảnh."

Lão chuột dập đầu liên hồi nói:

"Nanh Loa đa tạ ngài Funman và Balloon."

"Không!"

Balloon đang ăn thận bổng chặn hỏng lão chuột yêu nói:

"Gọi Funman là Tả và Balloon Hữu."

"Cứ nói đã đánh bại ta và Hữu rồi thu phục về dưới chướng của ngươi."

Funman lại nhắc nhở với Nanh Loa rồi cùng Balloon rời đi.

Nanh Loa bước ra khỏi phủ thành chủ trước con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, lão hít một hơi thật sâu nói:

"Nanh Loa ta đã đánh bại hai tên quái dị đó và thu bọn chúng về dưới chướng, hiện tại các ngươi đã có thể yên tâm sống tiếp rồi."

"Hoan hô thành chủ!"

"Thành chủ tài giỏi."

"Thành chủ vô địch."

Một tên tướng quân thấp giọng nói:

"Thành chủ đại nhân, ngài có thể cho bọn ta xem bộ dáng thảm hại của 2 tên đã giết 2 vị đại tướng không?"

Nanh Loa vẫn cười nhưng tâm lại chấn động không biết ứng phó như thế nào, từ phía sau vang lên tiếng xích sắt kéo lê trên đất.

Funman và Balloon với bộ dáng tàn tạ bị trói lại, Nanh Loa kinh ngạc không giấu được sâu trong mắt.

"Chỉ là phân thân thôi."

Funman truyền tới một đạo thanh âm vào trong tâm hồn của lão, Nanh Loa hít sâu một hơi nói:

"Đây chính là 2 kẻ đã bị ta đánh bại và đặt cấm chú trên thân, tên nam tử gọi là Tả, nữ tử gọi là Hữu, sẽ thay thế vị trí của 2 đại tướng đã mất."

Cách đó không xa ở một hang động, Funman và Balloon nâng lên một quả cầu thủy tinh.

Nó lơ lửng giữa không trung rồi hiện ra hình ảnh một căn phòng phương tây cổ điển.

"Hù!"

Một gã hề đột nhiên xuất hiện dọa cho Funman và Balloon thót tim sau đó là cười lớn.

Nếu nhìn kỹ thì gã hề trong màn ảnh chính là Doãn Lễ, mặt nạ hề nửa trắng nửa đen không lầm vào đâu được.

"Funman, Balloon, hai ngươi đã tới được tinh cầu mà Vaharat tiên đoán chưa?"

Doãn Lễ treo ngược người trên cây xà cười nói, Funman lắc lắc đầu nói:

"Tinh cầu đó tan thành tro bụi rồi."

"Thành tro bụi rồi."

Balloon cũng gật gật đầu tỏ vẻ rất là nghiêm túc, Doãn Lễ đột nhiên yên lặng rồi hết ầm lên:

"Không phải chứ! Sao nó có thể bị hủy diệt được, không lẽ Vaharat đoán sai sao?"

"Si si si, ha ha ha."

"Ha ha ha."

Funman và Balloon cười lớn chỉ vào Doãn Lễ nói:

"Bị lừa rồi."

Doãn Lễ lau mồ hôi xung quanh nói:

"Được rồi giỡn như vậy thôi, nên nhớ thực lực 2 ngươi đã bị hạ thấp xuống, vì không muốn gây quá nhiều sự chú ý, còn để tới tiểu vũ trụ bắt kẻ tên là Hàn Vũ Thiên, ta muốn các ngươi từng li từng tí cẩn thận tính toán, đừng có bỏ mạng ở một nơi như thế này đấy."

Funman gật gật đầu nhận lệnh nói:

"Ta biết rồi sếp, tới đây để giết một Minh Hoàng Nhân Đế hết thời."

"Minh Hoàng Nhân Đế hết thời."

Balloon xoay một vòng sau đó hai tay giơ lên tạo dáng trái tim rất đáng yêu, Doãn Lễ vẫn là bộ dạng nghiêm túc nói:

"Tuy là hết thời, nhưng ta suýt nữa bị hắn giết đấy, đừng có mà khinh địch."

"Đã rõ."

Thủy tinh tắt đi màn ảnh, Funman thu quả thủy tinh về lấy ra một thanh kẹo nói:

"Balloon nhìn đi, thứ này gọi là kẹo kéo đó nha."

"Quao, nhìn có vẻ ngon, ngươi mua ở đâu vậy?"

"Trước lúc tới đây ta đã ghé qua tinh giới gọi là Trái Đất để mua đó, tiếc thật đây là thanh kẹo cuối rồi."

Balloon tỏ vẻ thèm thuồng giơ lọ thủy tinh đựng thận của mình trước mặt Funman nói:

"Ngươi lấy một lọ thận đầy ấp này, ta lấy thanh kẹo đó."

Funman lắc lắc đầu hơi suy tư một chút nói:

"Ngươi chạm được vào ta thì ngươi sẽ được thanh kẹo này."

Nói xong Funman đã chạy đi mất, Balloon ôm lọ thủy tinh chạy đuổi theo sau.