Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 187: Nam Cương hội ngộ



Lam Huyền nâng kiếm chém ra một đao hắc khí mang theo uy áp kinh người, Cao Tiệm Ly đâm ra ngân quang cường thịnh cùng với hồng quang của Cúc Loan hội tụ, va chạm cùng với hắc khí.

Pháp tắc ẩn hiện, lưu chuyển rồi biến hóa làm cho thiên địa thất sắc, Lam Huyền nâng tay hắc ám túa ra như sóng biển bao trùm lấy mảnh thiên địa yếu ớt này.

Cao Tiệm Ly bàn tay lưu chuyển cũng túa ra ngân khí bao trùm lấy mảnh thiên địa này, hông quang của Cúc Loan cũng tranh nhau giành lấy sự xuất hiện của mình trong thiên địa.

Trời cao trong phút chốc hóa thành ba màu đen, ngân và hồng, thứ này gọi là Khí Vực Tông Sư, chính là một lĩnh vực riêng giúp tu sĩ Thánh Tông như hòa vào làm một thiên địa, sức chiến đấu toàn diện sẽ tăng mạnh nếu Thánh Tông thức tỉnh được Khí Vực Tông Sư.

Lam Huyền vung tay ở khí vực hắc ám của nàng đã ngưng tụ ra 3 đầu hắc long uốn lượn phía sau, Cao Tiệm Ly tay trái vỗ vào ngực vài cái rồi rống to, ba đầu cự viên ngân sắc hiện thế.

Cúc Loan cánh tay uyển chuyển hóa ra hai bông hoa cúc khổng lồ như cổ thụ.

"Bọn họ lại xuất ra Khí Vực của bản thân, tất cả mau tránh ra!"

Từng đám ma tộc mau chóng tránh xa khỏi ma thành, long âm kinh thiên gầm rống, 2 đầu hắc long hướng tới 3 đầu cự viên cắn tới, đầu hắc long còn lại thì hướng tới hai bông cúc khổng lồ, Lam Huyền khuấy đảo hắc ám đánh tới Cao Tiệm Ly.

Cúc Loan cũng nhanh chóng đâm kiếm tới, ba thanh binh khí va chạm ra âm thanh như tiếng sét.

Cao Tiệm Ly và Cúc Loan cau mày không ngờ tới cả 2 đã liên thủ vẫn chỉ là đánh ngang tay với ma nữ trước mắt, Lam Huyền hất tay Ma Luân Khiếp to lớn xuất hiện ở giữa không trung.

"Ma Luân Kiếp trong truyền thuyết?"

Cao Tiệm Ly và Cúc Loan mau chóng lui về nhìn cánh cửa đồng hắc ám phía sau Lam Huyền, cổng lớn chậm chậm mở ra, hắc ám nồng đậm bắt đầu lan tỏa ra xung quanh.

"Bình thường bản ma chỉ có thể triệu hoán 3 đầu hắc long trong Khí Vực, nhưng Ma Luân Kiếp hiện thể thúc đấy ma khí từ thâm uyên tràn ra, bản ma lại có thể triệu hoán vô cùng vô tận hắc long."

Lam Huyền khí tức bộc phát từ Thánh Tông sơ kì đã trực tiếp tăng mạnh lên trung kì, chưa dừng lại ở đó, nàng ta còn thẳng tiến tới Thánh Tông thượng kì mới dừng lại, lúc này phía sau đã có hơn 20 cặp mặt đỏ máu từ trong hắc ám nhìn chằm chằm vào 2 người họ.

"Nhiều như vậy sao?"

Cúc Loan lập tức kéo tay Cao Tiệm Ly mau chóng tìm đường chạy trốn, đoạn kiếm trong tay hóa thành tấm vải phát ra tịnh hóa chi lực đe dọa hắc ám.

"Chạy?"

Lam Huyền điểm tay hơn 20 con hắc long từ phía sau tranh nhau truy sát 2 vị Thánh Tông nhân loại.

"Ma thần đại nhân, xin hạ thủ lưu tình."

Một âm thanh già nua vang lên từ trong hư không đánh xuống một đạo huyết lôi đẩy lui toàn bộ hắc long, một lão già một tay chống gậy, một tay chấp sau lưng, đầu đội khăn xếp vẻ mặt như không còn chút sinh cơ nào.

"Thái trưởng lão."

Cao Tiệm Ly sắc mặt kinh hỷ lập tức quay lại đứng bên cạnh lão già, lão thở dài nhìn chấp tay thi lễ với ma thần nói:

"Ba ngàn năm trôi qua như gió thổi, đã lâu không gặp ma thần đại nhân."

Lam Huyền híp mắt lại trong kí ức hiện lên hình ảnh một thanh niên trẻ quần áo rách rưới người đầy máu tươi, nàng ta cười nói:

"Cao Tùng Bách? Ngươi đã già tới mức độ này rồi sao?"

Cao Tùng Bách nở một nụ cười ôn nhu nói:

"Thời gian 3000 năm ai cũng phải già đi, duy chỉ mình ma thần đại nhân phong thái vẫn như xưa, lão phu tự thấy hổ thẹn không thể hoàn thành hẹn ước cảnh giới Đạo Tổ."

Lam Huyền lắc đầu có chút tiếc nuối nói:

"Tham ngộ Đạo Tổ của ngươi thất bại, bản ma cũng có chút đáng tiếc, nhưng giờ thì tránh qua một bên để ta giải quyết 2 tên tiểu oa nhi kia."

Cao Tùng Bách quay đầu nhìn 2 người sau lưng mình rồi nhìn Lam Huyền cười khổ nói:

"Tuy đại nhân từng tha cho lão một mạng, nhưng đây là 2 hậu bối mà lão hết mực quan tâm, không thể để chết ở nơi đây được."

Lam Huyền sắc mặt băng lãnh nói:

<!-- PC_Midle1 -->

"Ta và ngươi tuy có chút quen biết, nhưng nếu không biết tốt xấu thì bản ma sẽ giết cả ngươi đấy."

Cao Tùng Bách thở dài nói:

"Tuy không thể đạt tới Đạo Tổ, nhưng lão vẫn muốn một lần nữa cùng với ma thần đại nhân đánh một trận."

Cơ thể của Cao Tùng Bách phát ra từng tia huyết lôi, bắt đầu mở ra Khí Vực Tông Sư của bản thân, biến thiên địa xung quanh hóa thành huyết lôi gào thét.

"Hai tiểu bối mau chạy đi, lão phu sẽ cầm chân ma thần."

Cao Tiệm Ly và Cúc Loan nhìn nhau cau mày không thôi, hai người do dự hồi lâu rồi quyết định cùng nhau rời đi, để mặc cho lão già chóng chọi lại ma thần.

"Theo ý nguyện của ngươi đi."

Lam Huyền vung tay hơn 20 con hắc long đang bị tê liệt bổng lấy lại thần sắc tiếp tục đánh tới Cao Tùng Bách.

Lão vung gậy lên huyết lôi hội tụ rồi đánh tới bầy hắc long hung ác, huyết lôi bị một luồng ma khí ngăn trở, 20 đầu hắc long há to miệng hướng tới lão đầu.

"Kết thúc ở đây sao?"

Cao Tùng Bách trong mắt không chút cảm xúc, chỉ có một màu trắng đục thanh tĩnh tới lạ thường, nhưng 20 đầu hắc long kia không đánh tới lão mà là phía sau lão.

Hào quang ngân sắc và hồng quang phía sau chói sáng đánh lui 20 đầu hắc long, Cao Tiệm Ly với Cúc Loan thở dốc như vừa dùng toàn lực chạy về.

"Nghĩ lại thì cũng không nên bỏ thái trưởng lão ở đây được."

Cao Tiệm Ly kề vai sát cánh bên cạnh Cao Tùng Bách như đã hạ quyết tâm, cả 3 người cũng chỉ nhìn nhau nhẹ gật đầu.

"Nè, tiên tộc hoành hành, bốn tồn tại Thánh Tông như các ngươi còn có thời gian giỡn với nhau à?"

Một đạo phân thân tu vi Vũ Cảnh của Hàn Vũ Thiên đứng ở phía dưới nhìn lên, Lam Huyền nhướng mày nói:

"Ngươi tới đây để làm gì?"

Hàn Vũ Thiên nhìn lên trời cười nói:

"Ta tới để thông báo cho các ngươi một tin, phong ấn tiên tộc sắp hoàn toàn bị hóa giải rồi, nếu bốn người các ngươi vẫn còn cố ở đây đùa giỡn, thì hãy chuẩn bị chào đón sự hủy diệt của vùng đất này đi."

Nói xong đạo phân thân kia tu vi giảm mạnh sau đó dần dần tan thành tro bụi, Lam Huyền lập tức quay người nhìn về phía tiên thành.

Nàng quay đầu nhìn 3 người kia một hồi lâu mới trầm giọng nói:

"Bản ma tạm thời tha cho các ngươi."

Lam Huyền điểm lên Ma Luân Kiếp, cổng đồng to lớn phát ra lực hút to lớn, hút tất cả ma tộc và ma khí vào bên trong Ma Luân Kiếp, cổng đồng nằm ngang rồi thu nhỏ bằng tấm gỗ nhỏ, nàng ta đứng lên cưỡi Ma Luân Kiếp cấp tốc bay tới tiên thành.

"Phong ấn một trăm năm trước sắp bị hóa giải, điều này thật sự đang trở nên nghiêm trọng hơn lão tưởng."

Cao Tùng Bách cau mày đảo mắt suy nghĩ một lúc lâu mới thấp giọng nói:

"Cao Tiệm Ly và Cúc Loan, 2 ngươi là tộc trưởng Cao gia và Cúc gia, mau triệu tập những người mạnh nhất tới tiên thành chinh chiến, nếu phong ấn thật sự bị hóa giải thì đại nạn sắp tới đấy."

Cao Tùng Bách lập tức phi thân hóa thành huyết lôi lập tức bay về phía tiên thành, phong ấn cổng không gian tiên tộc là được cung chủ Vạn Niên cung hi sinh đại giới mà tạo ra, ai ai cũng biết chuyển này.

Phong ấn chính là đại năng cường giả tu vi không thua kém Thánh Tông, trăm năm trôi qua phong ấn có lẽ đã sắp bị phá vỡ, nếu tồn tại gần như mạnh ngang Thánh Tông của tiên tộc giáng lâm thì Nam Cương quốc phải chịu diệt vong.

"Đi chiêu mộ tộc nhân thôi."

Cúc Loan cấp tốc cùng với Cao Tiêm Ly hướng về gia tộc mà phóng đi.

Thời gian 2 ngày, Vạn Niên cung đã tới được Phần Châu thành, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nhìn tiên thành đang ba động pháp tắc dữ dội phía xa.

"Tiêu Hạo, hẳn là hắn đang ở tiên thành làm loạn đây."

Kỵ Hà quản sự đi tới quỳ xuống sau lưng Hàn Vũ Thiên cung kính nói:

"Quản sự Kỵ Hà bái kiến cung chủ."

"Vào vấn đề chính."

Hàn Vũ Thiên vung tay ra lệnh, Kỵ Hạ cúi đầu trịnh trọng nói:

"Ký Châu thành đã bình định xong, Chiêu Linh và Chiêu Hoa trưởng lão vẫn đang chờ mệnh lệnh tiếp theo."

Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói:

"Truyền lệnh tới Ký Châu thành, nói bọn họ trấn thủ nơi đó cho tốt."

"Rõ."

Một quản sự khác gần đó nhận lệnh mau chóng đi truyền lệnh, Kỵ Hạ lại hít một nói:

"Thùy Châu thành, ba trưởng lão ở đó cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, triệt tiêu được đợt tiên tộc mới, hiện tại đang dưỡng thương ở trong thành."

Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu hạ lệnh nói:

"Lệnh bọn họ dưỡng thương cho tốt, trấn thủ Thùy Châu thành."

"Đã rõ."

Quản sự khác lại nhận lệnh hướng về truyền tống trận Thanh Hoa lâu mà đi, Kỵ Hạ nở ra một nụ cười huyền bí nói:

"Kinh hỷ thưa cung chủ, Hồ Châu thành đại trưởng đột phá Thánh Tông, một lần phóng xuất uy thế đã khiến tiên tộc đầu hàng."

Hàn Vũ Thiên kinh ngạc không thôi liền nhìn về phía xa nói:

"Đại trưởng lão hiện tại đang làm gì?"

Kỵ Hạ cúi đầu thản nhiên nói:

"Trợ giúp viện chủ Đoạn Tình viện."

"Tốt, sau khi ngăn trở tiên tộc thì chúng ta sẽ có thể trở lại Hoàn Thi quốc, ước hẹn 3 năm với lão già kia cũng sắp tới lúc thực hiện rồi."

Hàn Vũ Thiên vung tay khởi động Vạn Niên cung tiếp tục toàn lực hướng về tiên thành phía trước.

"Cung chủ, chúng ta muốn mượn chỗ dừng chân có được không?"

Từ phía xa lao tới trăm vạn hùng binh mặc binh phục và mang cờ Nam Cương quốc, Hồ Thiên Nam mặc hoàng giáp cưỡi chiến mã kim giáp dẫn đầu đoàn quân, bên cạnh là đứa bé cưỡi ngựa cầm hồ lô rượu chính là Hồ Niên.

Hàn Vũ Thiên ôm quyền không chút cao ngạo nói:

"Nam Cương Thái Thượng Hoàng đích thân tới, Vạn Niên cung đương nhiên có thể mời ngài một chỗ để dừng chân."

Hắn vung tay liền thấy phía bên dưới những thiên không đảo mở ra đường hầm mật trống, Hồ Thiên Nam ra lệnh cho đại quân chạy vào mật thất dừng chân, chạy nhiều ngày như vậy yêu thú và bọn họ cũng cần một ít thời gian khôi phục.

Nam Cương và Vạn Niên cuối cùng đã hội tụ lại một chỗ, chỉ còn thiếu ma tộc.

Hồ Thiên Nam và Hồ Niên bay tới đứng bên cạnh Hàn Vũ Thiên, cả 3 người đều hướng mắt nhìn tới tiên tộc phía xa.

"Tiên tộc ở phía Nam Cương thành ra sao rồi?"

Hàn Vũ Thiên mỉm cười hỏi, Hồ Thiên Nam thở ra một hơi nhẹ nhỏm nói:

"Không có vấn đề gì, bọn chúng tuy có trụ sở ở xung quanh Nam Cương thành, nhưng chưa ăn sâu vào gốc rễ."