Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 189: Thiên địa gia trì



Hàn Vũ Thiên lao tới song kiếm va chạm cùng với song quyền của lão Quân, năng lượng hỗn tạp khuếch tán làm cho trời đất kéo tới mây đen tích lôi.

"Ma Tương Quyền!"

"Băng Hoàng Trảm!"

Ma khí hóa quyền đấm tới cùng với lam quang va chạm tạo ra từng tia quang sắc bắn ra khắp nơi, tia quang sắc chạm vào vật gì thì lập tức sẽ nổ tung kết thành băng tinh.

Hàn Vũ Thiên nắm Liệt Hỏa Kiếm một đường chém ra hỏa khí trùng thiên, lão Quân bàn tay tiên khí hóa chưởng vỗ ra cự chưởng đánh tới.

Hai chiêu va chạm lại tạo ra sóng lửa khuếch tán, khiến lôi vân phía trên mỗi lần chớp động đều hiện ra viền lửa rất đẹp mắt.

"Cung chủ đại nhân, chỉ giao thủ vài chiêu mà uy lực đã kinh người, lão phu xin phép được dùng bảo vật."

Lão Quân hất tay một thanh chiến phủ rơi vào trong tay tỏa ra uy áp kinh người, Hàn Vũ Thiên lại mọc ra 2 tay ở phía sau vai, hai tay vừa mọc lại cầm Thủy Thiên Thương và Mã Lôi Thương.

Bốn cánh thì phủ lên thân như là lớp áo giáp bảo vệ trước ngực, cả 4 thanh binh khí đều là Thánh Tông phẩm cấp, Cửu Hàn Kiếm chỉ là Thánh Tông phẩm cấp tạm thời, bởi vì nó được làm từ Tử Dạ Tinh, phẩm cấp là tăng theo tu vi của chủ nhân.

"Lôi Mã Hoành Thiên!"

Mã Lôi Thương quét tới 5 đầu chiến mã phát ra tử lôi phi thân bay lên trời cao, hư ảnh lôi mã dung hợp với lôi vân trên trời tạo ra lôi điện càng kịch liệt hơn.

"Thủy Long Vũ Động."

Thủy Thiên Thương lại đánh ra thủy long bay lên trời cao dung hợp cùng trời đất hóa ra thành cơn mưa nặng hạt ào ào trút xuống.

Hạt mưa vừa rơi xuống mặt đất liền bị đóng băng nhanh chóng, phía dưới là băng địa, phía trên là lôi vân cùng mưa lớn, từng tia lôi điện lại gia trì thêm hỏa để gia tăng thuộc tính sát thương.

"Biến thiên địa thành khu vực chiến đấu của mình, đây là chuyện quái quỷ gì?"

Lão Quân cau mày cầm chiến phủ bổ ra một đường muốn phá bỏ cục diện thiên địa nghiêng về phía Hàn Vũ Thiên, nhưng Hàn Vũ Thiên lại đập cánh dùng song thương ngăn cản một kích của lão Quân.

<!-- PC_Midle1 -->

Ở chiến trường khác, Tiêu Hạo một thương quét ngang hướng cổ Quân Hiến Tử thanh niên, nhưng Quân Hiên Tử thanh niên lại dùng một kích kịp thời cản lại.

Tiêu Hạo cười nhạt một thương bốc lên cuồng cuộn hỏa diễm bạo liệt.

"Hừ, Bạo!"

Ngọn lửa nổ vang đốt nửa khuôn mặt của Quân Hiến Tử thanh niên, hắn lập tức lui ra bàn tay đưa lên phủi nhẹ đã dập tắt ngọn lửa ấy, khuôn mặt vẫn nguyên vẹn không chút trầy xước.

"Ngươi thật sự nghĩ mình có thể đánh bại được ta?"

Quân Hiến Tử thanh niên bẻ cổ răn tắc tỏ vẻ xem thường, Tiêu Hạo bộ dáng cao ngạo nói:

"Không thử thì làm sao biết được, ta đây từ trước tới giờ chưa ngán một ai cả."

Tiêu Hạo một thương quét tới mang theo kình lực, Quân Hiến Tử thanh niên dùng một kích đánh tới, lực đạo của Quân Hiến Tử mạnh hơn nhiều so với Tiêu Hạo, nên đã hất bay hắn ra ngoài.

Kiều Nguyệt Nga hướng này đang cùng với Quân Hiến Tử trung niên đọ pháp lực vô cùng căng thẳng.

Cánh hoa hội tụ lại hóa thành một lưỡi kiếm từ trên chém xuống, tiên ma ngưng tụ lại hóa thành tấm khiên ngăn cản một kiếm.

"Khí Vực, Vạn Hoa Triều Mẫu!"

Từ trên người Kiều Nguyệt Nga khuếch tán ra năng lượng màu hồng nhạt, năng lượng này khiến cho vô số bông hoa nãy nở trên đất tuyết khô cằn do Hàn Vũ Thiên tạo ra.

Những bông hoa kia lắc lư thả vào không khí từng đột phấn hoa, ai hít phải phấn hoa này đều sẽ bị tê liệt trong khoảnh khắc, tu vi thấp hơn thì chính là hoàn toàn bị tê liệt.

Giao lão một thương từ trên bổ xuống mang theo pháp tắc không gian xé mở, 6 đạo dây xích như là trường xà bao vây xung quanh cũng công tới hư ảnh màu trắng.

Hư ảnh tiên khí hóa ra một tòa Tiên Thiên Thấp nhốt thân thể bên trong như là tấm khiên tuyệt đối, ngăn được đòn tấn công của Giao lão.

Hồ Niên vung tay hồ lô rượu biến lớn từ trong đó phun ra kim lôi đánh tới Quân Hiến Tử thiếu niên.

Quân Hiến Tử thiếu niên vung tay hóa ra pháp tắc đan dệt vào nhau, hóa thành tấm lưới ngăn lấy kim lôi.

Hồ Thiên Nam một thân một mình đánh với 5 vị Hóa Thần, mặc dù có chút chật vật, nhưng vẫn là chống chọi rất tốt.

Hàn Vũ Thiên song thương bổ xuống, lão Quân dùng thân phủ đỡ lấy vẻ mặt đã có chút kinh ngạc, lực đạo của Hàn Vũ Thiên không ngờ tới càng lúc càng tăng, không phải là tăng quá nhiều mà là tăng chậm rãi qua mỗi chiêu thức.

"Có điều không đúng!"

Lão Quân hất văng Hàn Vũ Thiên ra xa, thần thức của lão nổ vang thăm dò toàn bộ thiên địa xung quanh thì phát hiện.

Linh khí xung quanh vậy mà bị băng địa phía dưới nuốt chửng rồi hóa thành hàn khí gia trì trên thân Hàn Vũ Thiên, lôi vân trên trời mỗi một đạo tia sét đánh xuống thì nuốt lấy lượng lớn linh khí, viền lửa của mỗi tia sét lại đẩy nhanh quá trình biến đổi linh khí, linh khí biển đổi lại được những hạt mưa hấp thu rồi rơi xuống phía dưới.

Mỗi hạt mưa rơi trên người của Hàn Vũ Thiên đều gia tăng chậm rãi tu vi cho hắn, còn ngược lại rơi trên người kẻ khác thì là giảm dần tu vi.

Những hạt mưa rơi xuống băng địa thì lại bị băng địa thôn phệ hóa thành hàn khí truyền vào Hàn Vũ Thiên, nếu linh khí thiên địa không cạn thì tu vi của hắn sẽ có thể tăng vĩnh cửu, hoặc là phá được thiên địa cùng lúc.

"Chỉ bốn chiêu thức, ngươi đã thôn tính được linh khí thiên địa, tên quái vật!"

Lão Quân là lần đầu tiên trong đời thấy một chuyện ảo diệu như vậy, nếu không mau tìm cách hóa giải trận pháp thì lão Quân sẽ gặp không ít rắc rối.

Hàn Vũ Thiên xòe tước vĩ ra, mỗi một hoa văn trên tước vĩ đều đang phát ra ánh sáng màu tím sậm, hơn 20 cái hoa văn đang ngưng tụ hào quang.

"Nhận lấy sự hủy diệt của ta."

Hàn Vũ Thiên bàn tay đưa về phía lão Quân, hoa văn trên tước vĩ phóng ra tia sáng màu tím sậm mang theo sức phá hủy vô tận đánh tới.

Lão Quân chiến phủ hóa lớn bổ xuống ngăn trở tia quang tím hủy diệt kia, lão vậy mà ánh mắt trở nên kinh ngạc kèm theo hoảng sợ.

Không nói đến trận pháp gia trì thực lực này, mà chỉ riêng những tia hủy diệt này thôi đủ để giết chết vài tên Hóa Thần viên mãn.

"Không có khả năng."