Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 202: Kim Thần tồn tại



Người thứ 5 đã từng tiến vào bí cảnh thuộc vào Cửu Thải Cự Tộc, Cửu Thải Cự Tộc là một quái vật khổng lồ 200 trượng, bọn họ làn da màu lục có hình thể nhân tộc, nhưng chỉ có một mặt, một số kẻ còn mọc thêm đuôi, cánh, tay, chân hoặc là đầu.

Cửu Thải Cự Tộc đó chỉ một chùy từng đánh chết một thượng vị Thánh Tông hoang thú, những người tham gia thí luyện từng bị nó nhất kích đánh bay vào lãnh địa của một hoang thú cấp bậc Chuẩn Tổ, kết quả toàn quân bị diệt, chỉ còn mình tên Cửu Thải Cự Tộc là bước vào bí cảnh.

Bước ra khỏi bí cảnh cũng chỉ là một Chuẩn Tổ mà thôi, không hề đặc sắc như bốn người ở trước, thiên phú của nó có lẽ không thể so sánh được.

Thế nào là Chuẩn Tổ, Chuẩn Tổ là khi ngươi đạt tới Thánh Tông viên mãn lại cảm ngộ được một tia đại đạo trời đất, sẽ được thiên đạo giáng ba đợt lôi kiếp xuống.

Đợt lôi kiếp thứ nhất chính là 12 đạo lôi kiếp, đạo lôi thứ nhất chính là tẩy rửa pháp lực của ngươi biến thành một cấp bậc mới, tu sĩ dừng chân ở đợt lôi kiếp thứ nhất này gọi là Chuẩn Đạo.

Đợt lôi kiếp thứ hai cũng là 12 đạo lôi, nhưng nhắm tới chính là rèn luyện nhục thân kích phát huyết mạch thủy tổ bên trong gọi là Chuẩn Tổ, Chuẩn Tổ mở ra vô số thiên phú dị bẩm chỉ riêng huyết mạch chủng tộc họ mới có được.

Đợt lôi kiếp thứ ba lại là 12 đạo lôi kiếp nhắm tới linh hồn rèn giũa, dung hòa đạo pháp và nhục thân làm một trở thành Đạo Tổ chân chính trong thiên địa này.

Ba đợt lôi kiếp có thể cùng lúc tiến hành hoặc là chậm rãi từng cái, nếu kẻ tự tin mình đã đủ bản lĩnh đột phá Đạo Tổ liền đón lấy 3 đợt lôi kiếp liên tiếp giáng xuống.

Còn có người thì tu vi đạt tới cực hạn độ xong đợt lôi kiếp thứ nhất liền thấy, thấy bản thân vẫn còn yếu kém không thể đón đỡ lôi kiếp thứ hai liền không độ kiếp nữa, mà tiếp tục tu luyện cho đến khi đủ thực lực đột phá, những người trì trệ ở Chuẩn Đạo và Chuẩn Tổ ở thời thượng cổ có vô số, nhiều kẻ thậm chí còn bị kẹt lại không thể độ kiếp trở thành trò cười thế gian.

Nhưng dù là thượng cổ cũng rất ít kẻ chọn phương án thứ nhất trực tiếp đột phá Đạo Tổ, mà toàn bộ đều bước trên con đường thứ hai từng bước độ kiếp chậm rãi mà chắc chắn.

Điều thứ nhất nếu thất bại thì liền trở thành Ngụy Đạo Tổ so với Chuẩn Tổ cũng chỉ là hơn được một ít lực lượng mà thôi, cái thứ hai tuy chậm nhưng cơ hội đạt tới Đạo Tổ rất cao, ai cũng không thể từ chối.

Trừ phi ngươi là thần tử của tông môn Thần cấp thì sẽ được Kim Thần bảo hộ độ kiếp dễ dàng thông qua được con đường Đạo Tổ, hoặc là yêu nghiệt vạn năm hiếm thấy mới chọn con đường thứ nhất.

"Chờ chút, Cửu Thải Cự Tộc ở Thiên Vực từng có một tộc nhân vào một vạn năm ngàn năm trước trở thành Chuẩn Tổ, một mình bá đạo hoành bị Thiên Vực cường giả liên thủ hơn trăm vị Chuẩn Đạo và Chuẩn Tổ vây giết đây sao?"

Thánh Tông Cốt Phệ nhớ ra mình hình như có nghe tới Cửu Thải Cự Tộc ở đâu liền tìm trong đầu dòng lịch sử ở Thiên Vực.

"Không sai, kẻ này là Chuẩn Tổ Mạn Hoang thuộc Cửu Thải Cự Tộc đã tàn sát hơn mấy chục chủng tộc ở Thiên Vực năm đó."

Tống Long Trúc trầm mặc nhẹ gật đầu nói, Hưng Vinh thở dài nhìn vào khắc họa Mạn Hoang ở phiến đá nói:

"Tên khốn này, nếu không phải năm đó hắn làm loạn giết mấy chục tộc quan trọng thì giờ đây Thiên Vực đã không suy tàn tới mức này."

Đoản Thanh trong mắt có một tia tiếc hận nói:

"Hắn hóa ra là từng bước tới thí luyện của Tuần Thiên Giả mới có cơ duyên đột phá Chuẩn Tổ, nếu không tại sao một Cửu Thải Cự Tộc có tiếng mà không miếng lại xuất hiện một cường giả đây?"

Cửu Thải Cự Tộc quả thật chỉ có tiếng tăm là hình thể cao lớn và sức mạnh phi thường, còn về thiên phú tu luyện thì thấp kém không ai là không biết đến, Cửu Thải Cự Tộc có tồn tại rất nhiều Thánh Tông sơ kì và trung kì, nhưng Thánh Tông thượng kì thì thưa thớt rất ít, đừng nói là Thánh Tông viên mãn có khi đến gần vạn năm mới có một vị.

Cửu Thải Cự Tộc rất nhiều kẻ bị bắt làm nô lệ vận chuyển hàng hóa, một tộc nhân Cửu Thải Cự Tộc có thể chở hàng hóa lắp đầy cả một tòa thành tầm trung, chính là mặt hàng đắt giá đối với thương nhân.

Chính vì vậy Cửu Thải Cự Tộc sinh ra lòng căm ghét cực kì sâu đậm với thương nhân khắp nơi trên đại lực, ngay sau khi Chuẩn Tổ Mạn Hoang xuất thế liền dẫn tộc nhân đi đồ sát những tộc làm thương nhân kia.

Trong đó có 10 cái chủng tộc là mạch máu vận hành của Thiên Vực cũng bị Cửu Thải Cự Tộc đồ diệt hết 7 cái, tài nguyên lưu lạc khắp nơi trên đại lục Thiên Vực, tạo ra tràn cảnh chém giết tranh giành tài nguyên tu luyện trên diện rộng của bách tộc.

Những tiểu tông môn cũng nhờ vào đó mà mọc lên như nấm, khiến cán cân của Thiên Vực nghiêng về phía hỗn loạn.

Buộc bách tộc liên minh xuất ra trăm vị Chuẩn Đạo và Chuẩn Đạo đi tiêu diệt Cửu Thải Cự Tộc.

Các đại tộc và đại tông là có được tài nguyên duy trì từ 10 cái tộc thương nhân cung cấp duy trì, sau khi nghe tin 7 cái bị diệt liền dẫn tới náo loạn chưa từng có, đại tộc hay tông môn dựa vào 7 tộc bị diệt liền bắt đầu suy yếu sau 1000 năm.

Những Cửu Thải Cự Tộc bị bắt làm nô bộc trên Thiên Vực đại lục cũng là bị chung số phận diệt cỏ tận góc, để tránh mối họa Chuẩn Tổ Mạn Hoang.

Cốt Phệ và Hưng Vinh là người thuộc hai tông môn từng đứng đầu Thiên Vực đại lục, do đại họa Chuẩn Tổ Mạn Hoang năm đó đem lại, đã khiến hai tông môn của bọn họ mất đi lượng lớn tài nguyên rơi xuống thành nhị lưu thế lực.

Hàn Vũ Thiên nhìn Mạn Hoang trên phiến đá thở dài khen ngợi nói:

"Ngươi quả thật đã làm rất tốt trách nhiệm của bản thân rồi, đưa tộc của mình vùng dậy chiến đấu giành lấy tự do, kết cục tuy là toàn tộc bị diệt, nhưng vẫn không chịu làm kiếp sống nô lệ."

<!-- PC_Midle1 -->

Cốt Phệ trầm mặc nhìn Hàn Vũ Thiên nói:

"Tiểu tử, ngươi là khen ngợi một ác quỷ giết người không chớp mắt sao?"

Hàn Vũ Thiên nhướng mày cười nói:

"Vậy xin hỏi các hạ vì sao lại gọi hắn ác quỷ?"

Cốt Phệ có chút cười nhạt nói:

"Mạn Hoang giết đi mấy chục chủng tộc, nhuốm máu hơn cả vạn sinh linh không gọi là ác quỷ thì gọi là gì?"

Hàn Vũ Thiên lắc đầu ngước nhìn phiến đá nói:

"Cho tại hạ hỏi, Cửu Thải Cự Tộc trước đó, có ai là kẻ giết người không ghê tay không? Có tộc nhân nào đồ sát bá tánh chưa?"

Bốn người nhìn nhau cũng đồng thời suy nghĩ một lúc lâu mới lắc đầu, Cửu Thải Cự Tộc trước thảm họa Chuẩn Tổ Mạn Hoang thì chưa từng gây ra điều gì có hại ở đại lục Thiên Vực.

Giết người cũng chỉ là tìm kẻ mình có thù hận để giết mà thôi, chứ không hề liên lụy tộc nhân hay người nhà kẻ thù của mình, Cửu Thải Cự Tộc phải nói là có đức tính rất tốt trong bách tộc, nhưng vẫn bị bọn họ bắt làm nô lệ từng người một.

"Tốt, vậy kẻ đáng bị gọi là ác quỷ là bách tộc kia."

Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói ra một câu làm bốn vị tu sĩ Thiên Vực kinh ngạc không thôi, Tống Long Trúc tức giận nói:

"Ác quỷ, bách tộc chưa từng làm gì mà tiểu bối như ngươi dám gọi như vậy!"

Hàn Vũ Thiên nhếch môi có chút khinh thường nói:

"Các ngươi bắt tộc nhân của Cửu Thải Cự Tộc làm nô lệ vận chuyển, cũng dày vò những tộc nhân của họ làm việc ngày đêm đến chết, thử hỏi các ngươi không phải là ác quỷ hành hạ kẻ khác thì là gì? Dã thú khi bị dồn vào đường cùng còn phải phản kháng, nếu các ngươi không bắt tộc nhân của Mạn Hoang làm nô lệ thì làm gì có chuyện như bây giờ?"

Đoản Thanh yên lặng nhất trong đám người cũng phải lên tiếng nói:

"Tiểu tử cẩn trọng lời nói, đừng để đắc tội toàn bộ Thiên Vực."

Hàn Vũ Thiên lắc đầu căn bản không quan tâm tới cái gì là đắc tội hay không đắc tội nói:

"Không nói với các ngươi nữa"

Hắn lướt qua bốn người đi đến phiến đá thứ sáu, người này không rõ lai lịch, ngay cả chủng tộc gì cũng không có ghi chép, chỉ là đơn điệu một dòng chữ đột phá Chuẩn Tổ.

Phiến đá thứ bảy cũng là y như vậy, chỉ có một dòng chữ đột phá Chuẩn Đạo.

Tựa hồ ba người cuối cùng này thiên phú cũng chỉ đạt tới bấy nhiêu mà thôi, không thể sánh với bốn tộc từng là đỉnh phong Tô Lăng giới được, càng huống hồ theo Hàn Vũ Thiên cảm nhận thì không chỉ có một cái gọi là Thiên Vực, mà chính là 2 cái.

Dù là hắn vẫn rất mơ hồ không thể cảm nhận được rõ Thiên Vực thứ 2 ở nơi nào, Tuần Thiên Giả mặt nạ hầu tên gọi Thanh Hư Hầu cất giọng nói:

"Khắc khắc, các ngươi vốn không có tư cách bước vào bí cảnh này, nhưng vì bọn ta thấy người thí luyện hiện nay quá yếu kém so với những đời trước, nên quyết định cho phép các ngươi vào bí cảnh gia tăng thực lực trước, rồi sau đó lại đến khảo hạch thứ 2 tham dự."

Thanh Hư Hầu lời vừa nói ra liền thu hút toàn bộ ánh nhìn tham lam của nhân tộc bên dưới, Hàn Vũ Thiên thì cười nhạt một tiếng tràn ngập khinh bỉ, hắn không muốn tự nhiên lại được nhận chỗ tốt của người khác, khẳng định bên trong có ám toán.

Tám vị Tuần Thiên Giả đồng thời phát giác ra được tiếng cười tràn ngập khinh thường kia trong một đám người đang hoan hô ầm ĩ.

"Tiểu tử, thái độ đó là sao?"

Ba vị Tuần Thiên Giả mặt nạ khuyển, sư và mã cùng lúc vây quanh Hàn Vũ Thiên, một kích mang theo lực lượng kinh đào hải lãng đập tới, nhưng bọn họ lại bị Nhu Cốt, Xí Ly và Thanh Hư Hầu ngăn trở công kích.

"Man Hùng, Kiếp Nguyên, Cẩm Mông, thí luyện không được tùy tiện động thủ."

Xí Ly âm thanh có chút không vui nói, vị mặt nạ sư là Man Hùng, mặt na khuyển là Kiếp Nguyên, mặt nạ mã là Cẩm Mộng đều hừ lạnh trở về vị trí cũ.

Tất cả mọi người không ngờ tới Hàn Vũ Thiên trong một thoáng đã suýt chút bị 3 vị Tuần Thiên Giả diệt xác, ai mà ngờ được vừa mới tới Hàn Vũ Thiên đã làm gì dẫn động lên sát ý của 3 vị Tuần Thiên Giả đây.

"Thật có bản lĩnh."

Hàn Vũ Thiên không chút kiên dè mà bạo phát Khí Vực Thất Hồn Ma Hoàng ra, ngàn dặm xung quanh hóa thành ma hải, cũng có luồng khí hai màu trắng và tím phiêu dật.

Khí Vực vừa ra toàn bộ Thánh Tông như bị áp chế tu vi, toàn bộ đều hạ xuống một cái đại cảnh giới, tám vị Tuần Thiên Giả ai cũng không ngờ Hàn Vũ Thiên lại làm ra một cái hành động như vậy.

"Một đám yêu tộc mà thôi, còn ra vẻ thị uy trước mặt bổn tọa?"

Hàn Vũ Thiên một bước đã đạp lên cửu thiên đứng từ trên nhìn xuống tám vị Tuần Thiên Giả, hắn là thật sự không quen cảm giác bị kẻ khác thị uy, nhất là với một đám yêu tộc tu thành hình người như Tuần Thiên Giả trước mắt.

"Hắn điên rồi sao?"

"Dám đi tranh phong còn chửi cả Tuần Thiên Giả đại nhân, đây là triệt để đắc tội, kẻ ngu chân chính!"

"Hàn Vũ Thiên cho rằng bản sự của hắn so được với Tuần Thiên Giả đại nhân à?"

"Ngu xuẩn, ngạo mạn với Tuần Thiên Giả tất nhiên sẽ nắm chắc một vé vào tử lộ."

Mấy vị Thánh Tông đều là bàn tán về thiếu niên tản ra Khí Vực kinh người kia, Tống Long Trúc ngửa đầu cười đắc ý nói:

"Hàn Vũ Thiên ơi là Hàn Vũ Thiên, lão phu cứ nghĩ ngươi là kẻ ngu, không ngờ lại còn thêm điên cuồng ngạo mạn mức độ này, chết, chết là đáng lắm."

Lam Huyền thì là cau mày nhìn theo bóng lưng của Hàn Vũ Thiên, dụ nàng từng là Kim Thần đệ nhị Tô Lăng giới, cũng không có lá bài tẩy nào đối phó với nhiều vì Đạo Tổ như vậy, nếu vạn bất đắc dĩ Hàn Vũ Thiên lại rơi vào tuyệt cảnh, thì dù là nàng cũng không thể cứu nổi.

Tám vị Tuần Thiên Giả không ngờ tới Hàn Vũ Thiên lại trở nên tức giận như vậy, dù bọn họ biết lai lịch Hàn Vũ Thiên bất phàm, chỉ là muốn tham dò thử ý chí của hắn trước áp lực của 3 vị Đạo Tổ.

Lại dẫn động tới cơn phẫn nộ của Hàn Vũ Thiên, ba đạo khí tức dồn ép lên hắn tuy không tính là gì, nhưng lại làm Uy Lân, Thanh Tuyền và 2 yêu thú thanh lang đang trú ngụ trong cơ thể hắn bị thương.

Hai đầu thanh lang thì cũng thôi đi, lại dùng ba đạo khí tức đánh thẳng vào thức hải, làm cho Uy Lân và Thanh Tuyền trọng thương, đây chính là triệt để đốt lên lửa giận trong lòng hắn.

Hàn Vũ Thiên bàn tay đặt trước ngực kéo ra 2 thanh binh khí tản ra khí tức ảm đạm, Thủy Thiên Thương và Liệt Hỏa Kiếm đã suy yếu.

"Ba đầu súc sinh, nhắm tới bản tọa thì thôi đi, lại dùng linh hồn lực xông vào thức hải, làm trọng thương tiểu đệ và tiểu muội của bổn tọa."

Hàn Vũ Thiên phất tay liền biến 2 thanh binh khí trở thành nhân hình, Uy Lân và Thanh Tuyền đều bất tỉnh nằm trên đất, linh hồn bị trọng thương không cách nào bù đắp nổi.

"Các ngươi liên thủ lại dùng tấn công linh hồn?"

Xí Ly đôi mắt tràn ngập không thể tin cùng hung ác nhìn 3 người vừa ra tay, hiển nhiên trong bàn tính trước đó là không được tùy tiện dùng công kích linh hồn xâm nhập vào thức hải người trẻ tuổi kia, nhưng 3 vị Tuần Thiên Giả đã làm trái với kế hoạch.

Man Hùng không chút kinh sợ trực tiếp lao đến.

"Một tên oắt con, chết!"

Kiếp Nguyên đồng dạng là có chút khinh thường Hàn Vũ Thiên nói:

"Bản sự lớn thì thế nào, đừng nghĩ ra oai trước mặt bọn ta."

Cẩm Mông không nói nhưng hành động dứt khoác không chút lưu thủ, Hàn Vũ Thiên định bỏ ra chút đại giới để bài trừ ba kẻ không biết sống chết này, nhưng không gian lại xé toạt, một cự thủ từ bên trong chui ra chộp lấy 3 vị Tuần Thiên Giả.

"Ngài là..."

Ba vị Tuần Thiên Giả kia trong mắt còn đang kinh sợ đã bị bắt vào trong không gian của vị đại năng kia, Hàn Vũ Thiên cũng là xửng người nhìn vào không gian xé toạt kia nói:

"Kim Thần, quả nhiên Tô Lăng giới không có suy tàn như ta nghĩ."

Vị kia chính là Kim Thần bằng da bằng thịt, nhưng tu vi đã được giấu kín tới mức thiên địa cũng không thể phát giác, bằng không một tia thần lực toát ra từ không gian kia thôi, đủ làm cho cả đám Thánh Tông phải quỳ rạp trên mặt đất.

Từ không gian kia ba bóng người được đưa trở về vị trí cũ, một đạo cương phong ập tới mạnh mẽ cướp đi Uy Lân và Thanh Tuyền dưới sự bảo hộ của hắn, Hàn Vũ Thiên bàn chân ngưng tụ một tia nguyên hồn chuẩn bị bước ra một bước Băng Ảnh Hư Hóa, nếu không gian kia chuẩn bị đóng thì hắn sẽ trực tiếp chui vào trong.

Một lúc sau thì 2 đạo hào quang bay vào trong tay của Hàn Vũ Thiên, đúng là Thủy Thiên Thương cùng với Liệt Hỏa Kiếm, nhưng bây giờ đã là khôi phục bảy phần hồn lực, một tia thần niệm truyền vào trong đầu Hàn Vũ Thiên:

"Người trẻ tuổi đừng tức giận, bản thần tuy không thể khôi phục hoàn toàn cho 2 người kia, nhưng cũng là toàn tâm toàn ý rồi, tiếp tục thí luyện sẽ không có chuyện như vừa rồi xảy ra."