Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 204: Ma Tâm Châu



Không lâu sau Hàn Vũ Thiên đã tạo ra hai miếng ngọc bội khắc họa chu tước, tản mát khí tức hỏa diễm thanh tẩy kinh người, ma tức như có linh tính lập tức chạy trốn như gặp đại địch.

Hàn Vũ Thiên đưa hai miệng ngọc bội cho Mạch Liên và Hồng Thiên nói:

"Mang nó bên mình, ma khí sẽ không dám xâm nhập vào cơ thể các ngươi."

Hồng Thiên lấy được ngọc bội liền xem đi xem lại bảo vật này, lão là một luyện khí sư, đương nhiên rất quan tâm tới bảo vật mà chủ nhân luyện chế ra, chỉ cần là đồ vật chủ nhân luyện ra đều rất bất phàm, lão cũng muốn mình làm học đồ của Hàn Vũ Thiên, học một chút da lông bên ngoài cũng đủ rồi.

Cả ba người bước vào trong ma khí, từng cặp mắt đỏ ngầu ở trong mắt khí chậm rãi mở ra, toàn bộ hướng ánh mắt nhìn theo ba tên nhân tộc kia.

Một cái miệng máu chảy ra nước dãi có tính ăn mòn cao, lưỡi của nó hơi liếm mép một chút tựa như đang nhìn một mỹ nữ đang không có y phục trên người gọi mời vậy.

Hàn Vũ Thiên trên thân tản ra ma khí từ từ dò xét xung quanh, hắn híp mắt lại cảm nhận một chút nói:

"Thánh Nhân ma thú có rất nhiều, những Thánh Tông ma thú thì đang ẩn nấp ở sâu trong ma hải, thời gian thí luyện là không giới hạn, chúng ta săn giết một ít ma thú Thánh Nhân cảnh đi."

Hàn Vũ Thiên phất tay Thủy Thiên Thương từ ống tay áo bắn ra xuyên vào ma khí, từng tiếng rít gào rồi bỗng im bặt lại, Thủy Thiên Thương bay lên trời đã thấy ba con ma thú bị xuyên thủng đầu lâu.

"Chỉ cần tìm Ma Tâm Châu và bảo vật trên người chúng."

Mạch Liên và Hồng Thiên đồng thời ra tay đã giết được vài đầu ma thú Thánh Nhân, sau khi nghe được lời nhắc nhở của Hàn Vũ Thiên liền hướng tới hộp sọ của ma thú mà moi ra một viên hắc châu.

Ma Tâm Châu là bản mệnh tinh huyết ngưng tụ ở trong sọ ma thú, chúng ẩn chứa ma lực cả đời tích góp của một con ma thú, nhưng chỉ có ma thú cấp bậc Thánh Nhân mới kích phát được uy lực của Ma Tâm Châu.

Cuộc đời của ma thú chỉ có thể kích phát Ma Tâm Châu một lần duy nhất, mỗi một lần kích phát liền làm tu vi ma thú tăng lên một đại cảnh giới, từ sơ kì lên trung kì, trung kì lên thượng kì, thượng kì lên viên mãn, viên mãn có thể trực tiếp bước vào cảnh giới tiếp theo.

Ma Tâm Châu không tác dụng với nhân tộc mà ngược lại còn gây hại không nhỏ, nhưng đối với Hàn Vũ Thiên thì Ma Tâm Châu có thể luyện hóa thành một cái bảo vật.

Bảo vật này tên là Tọa Ma Họa Tháp, một tòa tháp ẩn chứa ma khí nồng đậm như u minh chi hải, nếu bị nhốt vào bên trong sẽ chịu ma khí dày vò ăn tận xương tủy, thần hồn bị ma lực xâm phạm không thể nào siêu sinh.

Dù cơ thể ngươi bị ma khí thôn phệ thì linh hồn vẫn còn bị giữ lại bên trong để chịu ma khí dày vò tới thần trí điên đảo, đây là hình phạt dành cho những kẻ mắc đại tội không thể tha thứ ở thượng cấp vũ trụ.

Còn một bảo vật khác tương tự gọi là Thần Huyễn Tiên Tháp, bên trong ẩn chứa quang minh cùng khí tức thanh tẩy kinh người, ma tộc bị nhốt vào nhất định sẽ sống không bằng chết, hai tòa tháp này là của một vị tên gọi Hắc Bạch Nguyên Chủ.

Tọa Ma Họa Tháp đối với nhân tộc là đại ác thần khí, nhưng ma tộc lại xem đó là khí vận vạn năm khó mà đạt được, ma tộc rơi vào trong sẽ có thể tiến hóa huyết mạch ở diện rộng, trở thành cường giả một phương cũng là bình thường.

Thần Huyễn Tiên Tháp thì ngược lại rất có tác dụng với toàn bộ tu sĩ tu luyện quang minh hoặc là thanh tẩy, người rơi vào trong đó liền sẽ có một phen cơ duyên như sánh ngang việc đạt được bảo vật khởi nguyên.

Hàn Vũ Thiên chỉ là mô phỏng theo hàng thật Tọa Ma Họa Tháp mà thôi, một thứ bảo vật đáng sợ xuất thế sẽ trấn áp được vài kẻ không biết sống chết, cũng giảm đi không ít phiền phức cho hắn.

Event

Luyện chế ra Tọa Ma Họa Tháp hàng phỏng chế cũng phải tốn một vạn viên Ma Tâm Châu Thánh Nhân Cảnh, tương đương giết một vạn ma thú Thánh Nhân cấp, mà không gian chi địa này lại có hơn ngàn đầu ma thú, vừa vặn để cho Hàn Vũ Thiên thu thập một chút, đỡ phải tốn công đi đến chỗ Lam Huyền bỏ ra đại giới để làm điều kiện săn giết ma thú trong Ma Luân Kiếp.

Ba nhân tộc một đường đuổi giết ma thú ở trong hòn đảo một cách điên cuồng, mặt ngoài thì hòn đảo chỉ rộng vài dặm, nhưng khi bước vào thì không gian đã mở rộng ra vài trăm dặm như một cái tiểu quốc gia nhỏ vậy.

Hàn Vũ Thiên 2 ngày truy giết chỉ săn được 532 viên Ma Tâm Châu, Mạch Liên là 218 viên, Hồng Thiên thì vận may kém một chút chỉ có 150 viên, tổng kết lại chỉ có 900 viên, số lượng vẫn còn quá ít để luyện Tọa Ma Họa Tháp kia.

Ma thú Thánh Nhân thấy ba tên nhân tộc điên cuồng truy vét đã không còn ngu ngốc đâm đầu vào, mà lựa chọn trốn sâu bên trong ma hải, dù là Thánh Tông cũng không thể dò rõ tung tích của chúng.

Trong lúc ba người ngồi đốt lửa trại thì mặt đất bắt đầu rung lắc, cách đây 10 dặm lại có một đầu ma thú tiến tới đây, nhìn kĩ thì là một đầu cự hùng trên thân trải đầy những vết sẹo theo năm tháng, sẹo do ma thú tranh chấp hay sẹo do binh khí gây ra đều có trên người con cự hùng này.

"Tu vi là Thánh Tông sơ kì, loại cự hùng, tuy ta có thể đối phó, nhưng vẫn nên đề phong nó sử dụng Ma Tâm Châu, hai ngươi lên đi."

<!-- PC_Midle1 -->

Hàn Vũ Thiên nhìn ngọn lửa trại thản nhiên nói, hắn tu luyện Âm Sát Thất Hồn, nên ma khí xung quanh là lợi thế sân nhà của bản thân, dù một ít chuyển động nhỏ trong không khí cũng đủ để hắn biết là ma thú nào đang tới.

"Lâu rồi không làm thịt gấu, chúng ta đi thôi lão đan thối."

Hồng Thiên cầm lấy chiến phủ xông thẳng tới hướng ngón tay Hàn Vũ Thiên chỉ tới, Mạch Liên cũng là lắc đầu rút trường kiếm bay theo sau.

Hồng Thiên xông tới khoảng một dặm thì từ trong ma khí vồ ra một cái gấu trảo to lớn, một trảo này trúng tất nhiên sẽ gây ra thương thế nặng nề.

"Cút!"

Hồng Thiên thân hình cường tráng toàn bộ dồn lực về tay phải, một phủ đánh bật gấu trảo kia ra ngoài, kế đó là một đóa thanh liên xoẹt tới đâm vào đầu của cự hùng ma thú.

"Chỉ bị thương nhẹ sao?"

Mạch Liên cau mày không tin được là một đòn Thanh Liên Kiếm Ca, Nhất Kiếm Tru Vạn Tà của hắn chỉ làm đầu ma thú này bị thương nhẹ.

"Lão Thiên cẩn thận, con này da dày thịt béo rất khó đả thương nó."

Mạch Liên chỉ vừa cáo thì cự hùng đã nhanh chóng vồ tới, miệng máu há lớn muốn một ngụm nuốt lấy lão vào trong, nhưng để cự hùng thất vọng chính là một cái chiến phủ đã bổ vào cổ nó.

Tuy không cắt vào da thịt cũng đủ đánh bật nó ra ngoài, giúp Mạch Liên kịp thi triển ra thêm một đòn thanh liên đánh vào thân nó.

Thanh liên kiếm ca có sức mạnh thay tẩy cực lớn, một đòn trước đó đã xóa bỏ lượng lớn ma khí bao bọc cự hùng, đòn thứ hai va chạm liền là khiến nó bị thương ở sườn trái.

"Gào!"

Event

Cự hùng rít lên một tiếng đau đớn rồi đứng dậy bằng hai chân, gấu trảo bộc phát ma tức kinh khủng tới cực điểm.

"Nó biết dùng bí kỹ!"

Hồng Thiên chiến phủ bổ tới như dời non lấp biển cùng song trảo va chạm, ma thú vẫn là hung ác dị thường, Hồng Thiên bị đánh bay ra vài trăm trượng.

Đột nhiên ma khí ba dặm xung quanh tiêu tán không rõ lý do, từ tầng mây giáng xuông năm thanh cự kiếm hỏa diễm màu trắng, Hàn Vũ Thiên ngón tay điểm tới quát:

"Dương Thiên, Thất Linh Nhật Hư Ngũ Kiếm Trận!"

Chuôi kiếm bắt đầu kết nối lại với nhau bằng những sợi hỏa diễm, vây nhốt ma thú cự hùng ở giữa, hỏa diễm áp chế bắt đầu thiêu rụi cơ thể được ma khí rèn đúc kia.

"Xuất!"

Ngón tay Hàn Vũ Thiên điểm tới một đạo hắc lôi xuyên qua kiếm trận chui vào mi tâm ma thú, ngay lúc Ma Tâm Châu của cự hùng chuẩn bị bộc phát thì một tia hắc lôi đâm thẳng vào đại não của nó.

Một đạo lôi đình oanh kích khiến đại não tê liệt không thể kích phát Ma Tâm Châu, Hàn Vũ Thiên bàn tay hất lên, năm thanh kiếm cắm trên mặt đất lại bay lên hướng lưỡi kiếm tới ma thú bị trấn áp.

"Trảm."

Bàn tay khẽ phẩy năm thanh hỏa kiếm ghim vào nhục thân của cự hùng ma thú, thiên hỏa đốt lên thanh tẩy ma khí đang muốn bạo thể.

Một đạo hắc lôi xoẹt tới mang theo viên Ma Tâm Châu to bằng cái chậu tới, Hàn Vũ Thiên thu lấy Ma Tâm Châu nhìn đoàn lôi linh trước mắt nói:

"Làm rất tốt, trở về đi."

Lôi linh lượn vài vòng như vui mừng rồi chui lại vào trong thức hải của hắn, Hàn Vũ Thiên hất tay đã thu Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm trở về, bốn đạo kiếm ảnh vẫn còn ghim trên thân cự hùng là không có tiêu tán.

Hàn Vũ Thiên nghĩ lại nếu thôn phệ con cự hùng này rồi dùng năng lực của Âm Sát Thất Hồn chế tạo ra thành thi khôi, công dụng mang lại là tương đối lớn.

Hắn nghĩ liền làm, bốn đạo ảnh kiếm tiêu tán, ma khí xung quanh ngưng tụ thành cự trảo chộp lấy thi thể trên đất, bắt đầu tiến hành thôn phệ.

Một cái thi thể Thánh Tông ma thú cần ít nhất thời gian ba ngày mới thôn phệ hết được, hắn cũng trong ba ngày này khởi động Phệ Thiên Thư tới cực hạn, hấp thu ma khí xung quanh trở thành pháp lực bù đắp vào chỗ đã tiêu hao.

Sử dụng Dương Thiên Thất Linh Nhật Hư Ngũ Kiếm Trận, tiêu hao là cực kì lớn, hắn phải mất ba ngày mới khôi phục hoàn toàn được chỗ tiêu hao.

Nơi đây ma khí nồng đậm tinh thuần, nếu dùng Âm Sát Thất Hồn thì lực lượng tăng cao, tiêu hao còn không có đáng sợ như vậy.

Tuy Âm Sát Thất Hồn uy lực tăng mạnh trong khu vực có ma khí, nhưng không thể áp chế hoàn toàn ma thú, Hàn Vũ Thiên thi triển Dương Thiên Thập Linh tiêu hao cực lớn, nhưng cũng là mang lại trấn áp và tiêu diệt ma thú triệt để.

Event

Ma Tâm Châu cũng hoàn mỹ rơi vào tay hắn, một viên Ma Tâm Châu cấp bậc Thánh Tông, có thể so với 3000 viên Ma Tâm Châu cấp Thánh Nhân.

"Bọn chúng đang theo dõi ta đấy."

Hàn Vũ Thiên đôi mắt chậm rãi mở ra, hướng hắn nhìn tới cách đó 30 dặm là một ngọn núi lửa, nham thạch bên trong đang từ từ khởi động lại.

Phía tây 20 dặm cũng có một hồ nước đen ngòm ở trong ẩn chứa khí tức nguy hiểm không ma thú nào dám lại gần, toàn bộ ma thú Thánh Tông ngủ say vì một trận chiến này mà đang dần dần thức tỉnh.

Đảo thí luyện nơi Lam Huyền đang cùng với hai đầu hoang thú giao thủ tới trời đất điên đảo, nàng ta ma khí gia thân một kiếm đã đẩy lui được hai đầu hoang thú.

U Ma Nữ cầm trong tay trường mâu u quang băng lãnh liên thủ cùng với Huyết Ma Nữ tay nắm trường kích đánh tới đầu hoang thú trư yêu.

Giao thủ chỉ một đòn mà hai nàng đã bị đập bay, đầu hoang thú này là Thánh Tông sơ kì đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu lại sánh ngang được với trung vị.

Lam Huyền toàn lực dồn vào một kiếm chém ra thôi động pháp tắc tới cực hạn đã chém chết hai đầu hoang thú.

Nàng ta xoay người lại vung lên một kiếm chém đôi đầu yêu thú đã dồn ép nhị vị ma nữ.

"Hừ, hoang thú ở đây còn cường đại hơn bên ngoài, chỉ vỏn vẹn là một Thánh Tông sơ kì phải đến lượt ta động thủ."

Lam Huyền nhìn đầu hoang thú chủng loại trư yêu hừ lạnh nói, dù nàng cũng phải tốn một chút sức để giết đầu hoang thú này.

U Ma Nữ và Huyết Ma Nữ đều bị thương không nhẹ, hai nàng hợp sức cũng phải thua một bậc so với đầu hoang thú này.

"Nghỉ ngơi đi, bản ma làm hộ pháp."

Lam Huyền phất tay một cuốn cổ thư xuất hiện tản ra ma khí phủ xuống hai nàng, đây Cổ Ma Thần Thư mà năm đó chính nàng luyện chế ra, so với Thần Khí viên mãn thì cường đại hơn nhiều.

Nhưng tu vi của nàng hiện tại chưa thể phát huy được hết một phần mười uy năng của nó, chỉ dùng Cổ Ma Thần Thư để xua đuổi linh khí có khả năng thanh tẩy ở hòn đảo này.

Lam Huyền không có quan tâm tới bày yêu thú này như Hàn Vũ Thiên, nàng ta muốn mau chóng hoàn thành khảo hạch thứ hai để nhận được khí thần.

Nên một đường thẳng tiến vào sâu bên trong liền chạm mặt ba đầu hoang thú Thánh Tông sơ kì, nhị vị ma nữ hợp sức đánh với trư yêu, còn Lam Huyền thì đối phó hai đầu hoang thú khác.

Nàng giải quyết xong hai đầu hoang thú đã kịp thời ứng cứu thuộc hạ của mình, không phải là do nhị vị ma nữ yếu kém, mà là do hoang thú được thiên địa nơi đây tăng phúc mạnh hơn so với bình thường.