Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 111: Đại chiến thảm liệt



Hộ sơn pháp trận gần như chống đỡ không được hai cái canh giờ liền bị công phá, Bao Cốc có thể tưởng tượng sức mạnh lần này đánh Huyền Thiên Môn có bao nhiêu cường đại, phải biết rằng lúc trước Thái Âm Môn tấn công dưới tình huống có nội gian làm nội ứng nhưng nhiều ngày vẫn không công phá được hộ sơn pháp trận.

Ầm ầm một tiếng đinh tai nhức óc dọc theo sơn thể nặng nề đánh tới, động phủ của Tử Vân Thù trong tiếng nổ kịch liệt rung động.

Bao Cốc tinh tường nhìn thấy vách động nứt ra, nếu không có pháp trận tương hộ, chỉ sợ động phủ của Tử Vân Thù đã sụp. Ngay cả hộ sơn pháp trận cũng không chống đỡ được bao lâu, pháp trận trong động phủ của tiểu sư thúc nàng có thể chống đỡ bao lâu chứ? Cho dù có thể chống đỡ, vậy pháp trận Linh Vân Phong có thể chống được bao lâu? Nàng có thể trốn ở chỗ nơi này, Linh Nhi làm sao bây giờ? Tiểu yêu thú bên cạnh Hộ Sơn bà bà làm sao bây giờ? Bao Cốc càng nghĩ càng ngồi không yên, nói với Tử Vân Thù:

"Tiểu sư thúc, ta phải ra ngoài!"

Tử Vân Thù không để ý Bao Cốc, trượt đến trước một cánh cửa ngọc thạch trong động.

Bao Cốc đoán là Yêu Thánh đang ở bên trong luyện Niết Bàn Đan. Nếu như quấy rầy Yêu Thánh, lô Niết Bàn Đan này chỉ sợ phế đi. Nàng nhíu chặt mi tâm, nói:

"Tiểu sư thúc, ta có thể không ra ngoài, nhưng ngài phải nói cho ta biết tình huống bên ngoài thế nào, có bao nhiêu thế lực đánh vào sơn môn?" Nàng nhìn thấy Tử Vân Thù không để ý đến nàng, vội vàng hô lên:

"Nếu là Huyền Thiên Môn chống đỡ không được, ta còn có thể gọi cứu viện!"

Tử Vân Thù dùng đuôi rắn viết trên mặt đất: "Ta không biết! Nếu Huyền Thiên Môn không trụ được, Ngọc Mật sẽ đến mang ngươi đi!"

Bao Cốc cắn chặt răng nói:

"Lúc đó đã chó mất nhà, tất cả đã chậm!" Nàng lại hỏi:

"Ở đây có thể liên hệ cùng ngoại giới không?"

Tử Vân Thù gật đầu.

Bao Cốc lúc này lấy ra truyền âm phù của Hộ Sơn bà bà, truyền âm phù mới vừa chuyển được liền nghe thấy Hộ Sơn bà bà hô to:

"Bao Cốc mau ra ngoài, hộ phong pháp trận sắp chống đỡ không được rồi!" Tiếng thú kêu liên tiếp, thỉnh thoảng có tiếng gào thét. Bao Cốc trong lòng trầm xuống. Nếu như sư công bọn họ có thể chống đỡ được, hộ sơn pháp trận cùng hộ phong pháp trận sao lại bị công phá nhanh như vậy? Nàng tìm kiếm một trận trong túi trữ vật siêu lớn, rất nhanh tìm được liên lạc phù của Ngọc Tu La, cùng Ngọc Tu La đạt được liên hệ.

Giọng nói của Ngọc Tu La từ truyền âm vang lên:

"Bao Cốc, tìm ta có chuyện gì?"

Bao Cốc nói:

"Ta muốn hỏi có những thế lực nào đánh đang Huyền Thiên Môn?"

Ngọc Tu La nói:

"Theo tin tức Truy Hồn Các có được, là Trữ gia, Tiên Môn, Ngự Thú Cốc, Tư Mã gia, bốn bên liên thủ. Kiếm Minh sơn trang cùng Tuyết Cung duy trì thái độ ngoài cuộc đứng xem."

Trữ gia, Tiên Môn, Tư Mã gia đều có đệ tử trẻ tuổi chết trong tay các nàng, Bao Cốc cũng không ngoài ý muốn, nhưng chuyện người của Ngự Thú Cốc chết trên tay nàng không phải đã nói rõ rồi sao, Ngự Thú Cốc thế nào lại ra ray? Bao Cốc hỏi:

"Ngự Thú Cốc thế nào lại trộn lẫn kéo đến?"

Ngọc Tu La nói:

"Ngươi hẳn là biết các môn các phái vì đề phòng môn hạ đệ tử thất tung bên ngoài, sinh tử bất minh nên đều có một chút thủ đoạn để tra xét. Ta thu được tin tức, lúc ngươi từ Thái Cổ di tích ra ngoài, Ngự Thú Cốc liền có Trưởng Lão từ trên người ngươi lục soát được một sợi tàn niệm của tiểu công tử, thông qua một chút phương pháp cấm kỵ biết được người của Ngự Thú Cốc toàn bộ chết trong tay ngươi." Nàng chậm rãi nói:

"Với tình thế của Huyền Thiên Môn hiện nay, bọn họ bốn nhà nếu xuất thủ, sẽ không lưu lại hậu hoạn, tất nhiên sẽ đuổi tận giết tuyệt, Bao Cốc, chính ngươi cẩn thận một chút."

Trong lòng Bao Cốc đều nhanh chìm đến vực sâu, nàng lại vô cùng đạm nhiên nói:

"Trừ phi bọn họ có tu tiên giả Động Huyền Kỳ ra tay, bằng không sẽ không giết được ta. Ngọc Tu La, ta muốn nói chuyện với sư phụ của ngươi."

Ngọc Tu La nói:

"Chờ một chút!" Liền cùng Bao Cốc cắt đứt liên hệ.

Tử Vân Thù ngẩng đầu hiếu kỳ nhìn Bao Cốc, lại dường như nghe được động tĩnh gì, bơi tới trước cửa động phủ mở cửa ra.

Ngọc Mật cả người đẫm máu tay cầm Ly Hỏa kiếm lao vào, gấp giọng hô lên:

"Linh Vân Phong không trụ được nữa, phải lập tức rút lui." Đang nói chuyện liền xuất ra một truyện tống trận đài.

Tử Vân Thù dùng đuôi lập tức viết chứ lên mặt đất: "Cha ta thế nào rồi?"

Ngọc Mật nói:

"Sư công bọn họ không rút đi, còn đang cùng người khác ẩu đả, viện binh Thanh Phong Các cũng đến, Lữ Các Chủ, lão Các chủ đều đến! Bây giờ đã là tranh đấu không phải chúng ta có thể xen vào, mười mấy tu tiên giả Hóa Thần Cảnh mang theo trọng bảo đến đây, đánh đến trời long đất lở! Hộ sơn pháp trận trong lúc bọn họ quấn đấu bị đánh vỡ, trực tiếp phá hủy!"

Bao Cốc hỏi:

"Thái Âm Môn có động tĩnh gì không?"

Ngọc Mật nói:

"Không thấy người của Thái Âm Môn xuất hiện! Hai ngươi còn lo lắng làm gì đi thôi!"

Tử Vân Thù nâng đuôi rắn chỉ vào phiến ngọc môn trong động phủ.

Ngọc Mật lúc này mới nhớ đến còn có một vị Yêu Thánh ở bên trong luyện Niết Bàn Đan.

Một tiếng thật lớn đột nhiên vang lên, đại địa một trận hoảng động, chấn động Ngọc Mật cùng Bao Cốc trực tiếp văng ra, cũng may hai người đều là một thân công phu đúng lúc ổn định thân mình. Ngọc Mật hô lên:

"Tiểu sư thúc, phải lập tức đi, động phủ này sắp chịu đựng không được nữa! Bọn họ đánh đến, sơn thể cũng bị đánh sập!"

Bao Cốc bỗng nhiên cảm giác được truyền âm phù Ngọc Tu La cho nàng có động tĩnh, lập tức đem một đạo linh khí rót vào trong truyền âm phù.

Sơn động chấn động càng thêm lợi hại, năng lượng chuyển động từng dòng đánh vào phòng ngự pháp trận.

Bao Cốc được chấn động đến gần như đứng không được, nàng chỉ có thể xuất ra phi kiếm đứng trên phi kiếm.

Trong Truyền âm phù truyền đến giọng nói của Truy Hồn Các Chủ:

"Tìm ta có chuyện gì?"

Bao Cốc cười nói:

"Dĩ nhiên là tìm Các chủ làm buôn bán. Tình thế khẩn cấp, ta không khách sáo cùng Các chủ nữa, ta muốn mời người của Truy Hồn Các giúp ta cắt đầu người!"

Truy Hồn Các Chủ kéo dài giọng nói: "Nga —", hỏi:

"Ngươi lại muốn chém ai?"

Bao Cốc nói: "Đương nhiên là chém đầu những người đánh Huyền Thiên Môn. Các chủ cảm thấy tu tiên giả Kim Đan Cảnh năm mươi viên thượng phẩm linh thạch, Nguyên Anh Cảnh năm trăm thượng phẩm linh thạch thế nào?" Nàng ở Thái Cổ di tích từng mời Ngọc Tu La xuất thủ, Ngọc Tu La báo giá là Kim Đan kỳ ba trăm trung phẩm linh thạch cũng chính là ba thượng phẩm linh thạch, Nguyên Anh Cảnh là ba trăm thượng phẩm linh thạch. Lúc này mời Truy Hồn Các Chủ xuất thủ, muốn không tăng giá căn bản không có khả năng.

Truy Hồn Các Chủ không lên tiếng.

Bao Cốc nói:

"Ta biết Các chủ không muốn đồng thời ra tay với bốn đại tu tiên thế lực, có điều lo lắng. Bọn họ bốn đại thế lực liên thủ cũng không có khả năng diệt được Huyền Thiên Môn. Huyền Thiên Môn có thể trong thời gian mấy tháng liền có sáu vị Hóa Thần Kỳ xuất hiện, giả sử với thời gian đó, Bao Cốc không nói đâu xa, chỉ cần tiếp qua, một năm rưỡi nữa, lại có bao nhiêu vị Hóa Thần Kỳ xuất hiện? Chí tôn Hầu Nhi Tửu cùng thuật luyện đan của Yêu Thánh cộng thêm giá trị bảo dược của ta, ta nghĩ Các chủ hẳn là biết điều này chứng tỏ cái gì. Ta ngay cả Niết Bàn Đan đều có thể lấy ra, huống hồ chỉ là Hóa Thần đan, chí tôn linh tửu cộng thêm Hóa Thần đan, ta dùng bảo dược chồng chất cũng có thể khiến Nguyên Anh cửu giai toàn bộ tiến vào Hóa Thần Kỳ."

Tiếng cười của Truy Hồn Các Chủ từ truyền âm phù truyền đến:

"Bao Cốc, ngươi nói đến ta cũng muốn hạ thủ với ngươi."

Bao Cốc vô cùng chắc chắn nói:

"Các chủ sẽ không. Truy Hồn Các không trộm không cướp, Các chủ sẽ không bởi vì một chút lợi ích mà dùng uy tín danh dự cùng cơ nghiệp ra đùa. Ta mời Các chủ xuất thủ, chính là muốn giảm thiểu tổn thất của Huyền Thiên Môn, mà đối với Các chủ mà nói, những người đánh Huyền Thiên Môn chính là linh thạch bảo dược trong lòng bàn tay."

Truy Hồn Các Chủ nói:

"Ngươi đã có thành ý như vậy, ta liền tiếp nhận buôn bán này của ngươi."

Bao Cốc cười nói:

"Vậy đa tạ Các chủ." Dứt lời, truyền âm phù cắt đứt tín hiệu.

Tử Vân Thù cuộn mình trên mặt đất lặng lẽ không nói gì nhìn Bao Cốc.

Ngọc Mật ở một bên nghe được gan mật đều run.

Bao Cốc hô lên:

"Lo lắng làm gì? Không thấy động phủ sắp sụp rồi sao?"

Pháp trận phòng ngự của động phủ đã xuất hiện vết nứt, thỉnh thoảng có đá từ đỉnh động rơi xuống.

Bao Cốc nói với Tử Vân Thù:

"Tiểu sư thúc, bảo Yêu Thánh vào trong túi trữ vật siêu lớn của ta luyện đan, động phủ này chống không được nữa."

Tử Vân Thù mở cửa ngọc thạch trong động phủ, lộ ra một gian thạch thất rộng mở.

Ở giữa thạch thất bày một lò luyện đan cao bằng một người ngồi, một vị nữ tử bạch y hoa phục khoanh chân ngồi bên cạnh đan lô thôi động linh lực trong cơ thể luyện đan. Linh quang nhu hòa bao phủ cả gian thạch thất, khiến thạch thất tràn ngập linh khí, không có bất luận chấn động gì truyền đến thạch thất.

Giọng nói của Yêu Thánh vang lên:

"Vào đi." Đang nói chuyện, Yêu Thánh vốn dĩ khoanh chân mà ngồi hóa thành hai người. Một người ngồi tại chỗ luyện đan, một người khác lại bước đến trước mặt Tử Vân Thù. Người kia khẽ nâng tay, Tử Vân Thù liền hóa thành một con rắn nhỏ dài hơn một xích rơi vào bàn tay của nàng. Yêu Thánh cúi đầu nhìn Tử Vân Thù trong tay, nói:

"Sư môn của các ngươi gặp nạn, ta sẽ không ngồi yên không để ý. Cứ để đệ tử Huyền Thiên Môn đến chỗ ta tạm thời lánh nạn!" Đang nói chuyện, tay giương lên, một tòa truyền tống pháp trận xuất hiện trước cửa thạch thất.

Tử Vân Thù cuộn mình trong bàn tay Yêu Thánh ngẩng đầu lên nhìn Yêu Thánh.

Yêu Thánh ôn nhu nói:

"Không cần thay ta lo lắng an nguy, nếu nơi đó khó giữ, ta sẽ từ truyền tống pháp trận quay về Tĩnh Hồ Cư!"

Ngọc Mật hiểu ý, trọng quyền thi lễ, nói:

"Đa tạ Yêu Thánh!" Khống chế phi kiếm hoả tốc lao ra động phủ, đi tìm đệ tử Kim Đan kỳ trong phái. Trong lúc đại họa diệt môn trước mặt, mất đi hộ sơn pháp trận cùng hộ phong pháp trận che chở, một tu tiên giả Nguyên Anh Cảnh cũng đủ sức giết sạch đệ tử Kim Đan kỳ, Trúc Cơ Kỳ của một phong.

Bao Cốc cố sức dụi mắt, phát hiện trước mặt vẫn là hai Yêu Thánh giống nhau như đúc. Nàng bỗng nhiên phản ứng, hô lên:

"Ai nha, đây chẳng lẽ chính là nguyên thần tu luyện đến giống chân thân như đúc trong truyền thuyết!" Nàng mở to miệng mà nhìn

Yêu Thánh ôm Tử Vân Thù nhìn Bao Cốc, liền trở lại khoanh chân ngồi trước đan lô, nguyên thần cùng chân thân hợp lại làm một ngồi trước đan lô. Tử Vân Thù hóa thành con rắn nhỏ liền cư trú trong vạt áo trước ngực nàng.

Không bao lâu, Ngọc Mật liền dẫn một nhóm đệ tử Trúc Cơ Kỳ, Luyện Khí Kỳ cả người đẫm máu, trên người đầy thương tích đến động phủ. Những người tiến vào nhìn thấy Bao Cốc đứng ở chỗ này, tất cả đều lộ ra phản ứng như trút được gánh nặng, hướng Bao Cốc ôm quyền chào hỏi, liền dưới sự chỉ dẫn của Ngọc Mật bước vào truyền tống pháp trận rời đi.

Ngọc Mật không ở lại lâu, đi ra ngoài đi ra ngoài tìm kiếm những đệ tử khác.

Sau đó liên tục có đệ tử đến rồi từ truyền tống pháp trận rời đi.

Sau đó, Bao Cốc thấy có Trưởng Lão Nguyên Anh Cảnh được khiêng vào truyền tống pháp trận rời khỏi.

Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, những người trong Huyền Thiên Môn bước vào đây không có người nào lành lặn, phần lớn đều cần dìu đỡ lẫn nhau mới có thể đi được, càng về sau, người đi vào càng thê thảm, rất nhiều người thậm chí chỉ còn lại một chút hơi tàn được đồng môn cõng, khiêng đào thoát đến.

Bao Cốc thấy đồng môn bị thương nặng đôi mắt đều đỏ, lập tức xuất ra linh quả linh dược có thể chữa thương cùng Hầu Nhi Tửu cho đệ tử bị thương nặng.

Nàng nhìn đồng môn bị thương nặng được cõng vào, nàng mới vừa đưa dược đến, đồng môn kia liền tắt thở.

Bao Cốc kiềm chế không được mà rơi lệ. Tu tiên, chính là cầu trường sinh, không phải cầu tử. Là nàng đưa đến trận đại họa này cho Huyền Thiên Môn, nàng hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở chỗ này, nhưng đã có rất nhiều đồng môn vì thế bị thương thậm chí mất đi tính mạng.

Bao Cốc cũng ngồi không yên, xuất ra xuất ra phi kiếm, từ vết nứt của pháp trận chạy vào trong thủy đàm.

Nàng bay ra khỏi thủy đàm liền có cảm giác trời long đất lở, trên bầu trời đầy khí tức cuồng bạo, pháp bảo tràn ngập quang mang pháp bảo. Sơn lâm dưới chân từ lâu trở thành một mảnh phế tích, cổ thụ che trời trở nên khô héo, sườn núi bị oanh tạc thành hố sâu, kiếm khí ngang dọc đào đầy hố nhỏ trên mặt đất, tiểu viện của nàng cùng sư tỷ biến mất vô tung, còn lại chỉ có những tảng đá vỡ vụn rơi vãi dưới hố sâu. Trên bầu trời, thỉnh thoảng có công kích uy lực thật lớn đánh xuống Linh Vân Phong, mỗi khi có quang mang đánh xuống, sơn lâm liền tạc ra một mảnh năng lượng thật lớn, có lúc thậm chí còn không nhìn thấy sức mạnh pháp thuật công kích thì một ngọn núi đã ầm ầm sụp đổ.

Ngọc Mật hổn hển gọi to:

"Ngươi ở chỗ này làm gì? Lập tức đi đi!"

Bao Cốc quay đầu nhìn lại, nhìn thấy sư tỷ nàng phát ra hỏa quang giống như một hỏa nhân xuất hiện bên cạnh nàng, hỏa diễm nóng rực thiêu đốt khiến không khí đều nữu khúc.

Ngọc Mật hét lớn:

"Đi! Lập tức rời khỏi Huyền Thiên Môn, đi!" Nàng liễm đi hỏa quang trên cánh tay, đưa tay kéo Bao Cốc đi."

Bao Cốc nhìn thấy cánh tay sư tỷ vốn dĩ da thịt tuyết trắng bây giờ không còn nữa, lộ ra um tùm bạch cốt. Đôi mắt của nàng sung huyết, giãy khỏi cánh tay Ngọc Mật quay đầu phóng lên không trung.

Ngọc Mật hét lớn một tiếng:

"Trở về!" Liễm đi hỏa quang trên người lao đến trước mặt Bao Cốc ôm cổ Bao Cốc, hô lên:

"Đừng lỗ mãng, đừng đi chịu chết. Nghe ta, đi."

Bao Cốc tuy rằng không quay đầu lại, nhưng thần niệm của nàng lại đem Ngọc Mật nhìn nhất thanh nhị sở. Xiêm y trên người sư tỷ tàn phá không chịu nổi, toàn thân tìm không được một khối thịt lành lặn, rất nhiều chỗ đều lộ ra bạch cốt. Nước mắt của Bao Cốc lã chả rơi xuống, nghẹn ngào hỏi:

"Sư tỷ, đau không?"

Ngọc Mật không trả lời Bao Cốc, kéo Bao Cốc quay đầu độn vào thủy đàm, nàng nói:

"Còn nhớ Giao Long cốt ngươi cho sư công không? Sư công đem luyện chế thành trọng bảo Hóa Thần Cảnh đang cùng bọn họ giao chiến, Nam Sơn Nhất Kiếm cũng xuất thủ rồi, Truy Hồn Các Chủ cũng dẫn đầu sát thủ Truy Hồn Các đến đây, tuy rằng lúc này song phương đều tử thương thảm trọng, nhưng ai thắng ai thua còn không nói chắc được. Bao Cốc, chỉ cần ngươi không rơi vào tay bọn họ, chỉ cần có ngươi, Huyền Thiên Môn sẽ không thua, ngươi là hy vọng quật khởi Huyền Thiên Môn, ngươi hiểu không?" Đang nói chuyện, nàng liền mang theo Bao Cốc trở lại thạch thất luyện đan của Yêu Thánh muốn dẫn Bao Cốc bước vào truyền tống pháp trận.

Bao Cốc lập tức vận công đứng trụ thân mình, nàng nói với Ngọc Mật: "Sư tỷ, Huyền Thiên Môn còn có một kiện sát khí, Huyền Thiên Kiếm! Ta đi ra ngoài, tiêu diệt bọn vương bát đản này!"

Ngọc Mật mạnh mẽ ngăn chặn Bao Cốc, nói:

"Ngươi hiện tại thực lực quá yếu, nếu như ngươi vận dụng Huyền Thiên Kiếm, ngươi hẳn phải chết, không thể nghi ngờ. Huyền Thiên Kiếm nếu tái hiện thế gian, sẽ lại tạo tạo thành một mảnh tuyệt địa giống như Cấm Hải, sẽ bị các phái đoạt đi, Bao Cốc, nghe ta, đi thôi." Giọng nói của nàng có chút gián đoạn, có vẻ khí lực không đủ.

Bao Cốc thấy Ngọc Mật đứng không vững, lập tức đỡ lấy Ngọc Mật, đem Hầu Nhi Tửu rót vào trong miệng Ngọc Mật.

Ngọc Mật nuốt xuống, ôm lấy Bao Cốc chạy vào truyền tống pháp trận. Trong lúc tiến nhập truyền tống pháp trận nàng hô một tiếng:

"Thánh di, sẽ không có đệ tử Huyền Thiên Môn đến nữa, đi thôi."

Yêu Thánh mở mắt ra, bàn tay của nàng phóng xuất năng lượng bao lấy đan lô, thân thể đang khoanh chân ngồi cùng đan lô lập tức dời vào truyền tống pháp trận.

Yêu Thánh vừa đi, yêu lực vốn dĩ chống đỡ thạch thất biến mất, cả tòa thạch thất sụp xuống, nước trong thủy đàm cũng ồ ạt tràn vào.