Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 110: Bạo phong vũ



Bao Cốc hồn nhiên không hãi sợ nhìn Ngọc Mật, hỏi ngược lại:

"Không phải sao?"

Ngọc Mật mặc kệ Bao Cốc, quay đầu rời đi.

Bao Cốc hô một tiếng: "Sư tỷ" gọi Ngọc Mật lại, nói:

"Ta cần Giao Long cốt trên người ngươi."

Ngọc Mật dừng lại trước cửa, nàng không hỏi Bao Cốc muốn lấy Giao Long cốt làm gì, trực tiếp đem Giao Long cốt bỏ vào túi trữ vật ném cho Bao Cốc đang ngồi xếp bằng trên giường sau đó liền rời đi.

Sau khi Ngọc Mật đi rồi Bao Cốc đến thủy đàm tìm Tử Vân Thù lấy về xương sườn Giao Long trước đó nàng đã cho Tử Vân Thù.

Nàng từ trong thủy đàm đi ra dọc theo dòng suối quay về tiểu viện, nàng lấy ra truyền âm phù đang muốn liên lạc Tử Thiên Quân, thì liền nhìn thấy Tử Thiên Quân đang đứng trong tiểu viện của nàng. Bao Cốc nhanh chân trở lại tiểu viện đi đến trước mặt Tử Thiên Quân, ôm quyền hành lễ nói:

"Tham kiến sư công."

Tử Thiên Quân khoát khoát tay, nói:

"Miễn lễ! Vào trong đi." Quay đầu đi vào trong nhà gỗ.

Bao Cốc đi theo phía sau Tử Thiên Quân rảo bước tiến lên khách đường, đem túi trữ vật chứa Giao Long cốt đưa cho Tử Thiên Quân.

Tử Thiên Quân tuy rằng biết Bao Cốc có Giao Long cốt, nhưng lúc dùng thần niệm tham nhập túi trữ vật nhìn thấy Giao Long cốt trong túi trữ vật vẫn không khỏi biến sắc. Hắn nói:

"Giao Long cốt cách lớn như vậy, Giao Long này chỉ sợ không phải loại tầm thường." Hắn nhìn về phía Bao Cốc, lại hỏi:

"Ngươi muốn luyện thành pháp bảo loại gì?"

Bao Cốc nói thẳng:

"Ta vốn muốn dùng Giao Long cốt luyện chế tọa kỵ cho ta cùng sư tỷ hoặc pháp bảo phòng thân, hôm nay....thứ tốt đương nhiên là dùng chỗ cần thiết, sư công, ngài ở bên ngoài Thái Cổ di tích cũng thấy được tình huống như thế nào rồi, hơn nữa sáng nay ta cùng với Truy Hồn Các Chủ đàm phán một vụ buôn bán, ta cảm thấy chúng ta vẫn cần phòng bị nhiều hơn một chút. Dưới tổ chim an toàn mới có trứng, vẫn là an nguy sư môn làm trọng, ta nghĩ đem Giao Long cốt giao do sư công xử trí."

Tử Thiên Quân nói:

"Thứ này là các ngươi ở Thái Cổ di tích đoạt được vốn nên cho các ngươi, nếu do ta xử trí, không thích hợp."

Bao Cốc cười nói:

"Sư công, ta đem Giao Long cốt giao cho ngài xử trí là thỏa đáng nhất."

Tử Thiên Quân do dự, liền không chối từ nữa, nhận lấy Giao Long cốt. Hắn nói:

"Nga, chuyến này ta đến đây là muốn hỏi chuyện ngươi sáng sớm cùng Truy Hồn Các Chủ. Thế nào rồi?"

Bao Cốc nói:

"Ổn thỏa, ta dùng trọng bảo mời nàng xuất thủ ngăn chặn Thái Âm Môn."

Tử Thiên Quân hiếu kỳ cười nói:

"Trọng bảo thế nào lại có thể mời được Truy Hồn Các Chủ xuất thủ?"

Bao Cốc cười nói:

"Là đan dược có thể khởi tử hồi sinh, hiện nay Yêu Thánh đang vì Tiểu sư thúc luyện chế loại đan dược này, ta xin Yêu Thánh luyện thêm một lò."

Tử Thiên Quân gật đầu biểu thị đã hiểu. Đan dược khởi tử hồi sinh có thể cứu Vân Thù do Yêu Thánh luyện chế tất nhiên bất phàm, có thể mời được Truy Hồn Các Chủ cũng không kỳ quái. Hắn nghe Bao Cốc nói rất mơ hồ, hiển là không muốn cho hắn biết đó là đan dược gì, hắn liền không hỏi nhiều, cho Bao Cốc một túi trữ vật liền ly khai.

Sau khi Bao Cốc tiễn Tử Thiên Quân trở lại trong nhà gỗ mở túi trữ vật, phát hiện bên trong có ba khối ngọc phù, chia làm hai khối công kích ngọc phù cùng một khối hộ thân ngọc phù. Nàng đem hộ thân ngọc phù đeo trên cổ mình, hai khối ngọc phù khác đặt trong túi trữ vật siêu lớn.

Nàng vuốt hộ thân ngọc phù ngọc chất tinh khiết ẩn chứa cường đại năng lượng trên cổ, nghĩ đến đem Giao Long cốt cho Tử Thiên Quân luyện chế pháp bảo, trong lòng cuối cùng cũng thêm vài phần kiên định.

Bao Cốc không quay về chủ phong Linh Vân Phong, nàng tốn hao một ngày thời gian thu dọn sân viện, sau khi nhổ hết cỏ dại trong viện lại gieo hạt giống linh dược, dùng linh thạch trên người bố trí một tòa tụ linh trận, hội tụ linh khí bốn phía vào trong tiểu viện.

Nàng ở tiểu viện, ăn Trúc Cơ đan cùng linh dược trong túi trữ vật dùng linh thạch tĩnh tọa luyện công.

Tu luyện vô năm tháng.

Nàng cảm thấy bản thân mới ở trong tiểu viện ba bốn ngày, Hộ Sơn bà bà liền tìm nàng đối chiếu sổ sách, nàng mới biết được bản thân bất tri bất giác đã ở tiểu viện tu luyện nửa tháng. Nửa tháng ngày đêm tu luyện, tuy nói không phải không tiến bộ, nhưng này tiến bộ chậm đến khiến nàng có chút bất đắc dĩ, ngồi trong Tụ Linh Pháp Trận, ăn Trúc Cơ đan cùng linh dược, đem linh thạch trong túi trữ vật dùng sắp hết, cư nhiên vẫn còn là Trúc Cơ Nhất Giai, ngay cả Trúc Cơ nhị giai cũng không thể đột phá.

Nàng cùng Hộ Sơn bà bà đối chiếu sổ sách, nhận lấy linh thạch cùng số ít dược liệu Hộ Sơn bà bà bán được.

Hộ Sơn bà bà sau khi đối chiếu xong cũng không rời khỏi, mà có chút do dự nhìn Bao Cốc.

Bao Cốc nói:

"Bà bà, ngài có việc cứ nói thẳng."

Hộ Sơn bà bà nói: "Hai việc. Một là Hầu Nhi Tửu thực sự không đủ bán, có thể nhiều thêm một chút không? Thứ hai đó là ta ở sơn lâm chọn được một số đệ tử rất có thiên tư để bồi dưỡng, tuy chỉ trong thời gian ngắn, nhưng dựa vào linh dược ngài cho cùng Hầu Nhi Tửu hỗ trợ, tu luyện ngày càng tiến nhanh. Trước đó không lâu Trần phong chủ đột phá vào Hóa Thần Kỳ, thần giác của hắn trở nên cường đại, tựa hồ cảm thấy được Linh Vân Phong có yêu khí tồn tại, nhiều lần tìm ta, hỏi Linh Vân Phong yêu khí vì sao ngày càng nặng thêm, có phải đã xảy ra đại biến cố gì hay không, lão thân mặc dù từ chối trả lời đuổi hắn đi, nhưng.... Nếu không thể xó bỏ nghi ngờ trong lòng hắn, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện."

Bao Cốc đỡ trán than thở:

"Trần sư bá này, chuyện của Thiên Vân Phong của chính hắn còn không xử lý tốt, lại nhàn rỗi chạy tới nhúng tay vào chuyện Linh Vân Phong. Bà bà, lần sau Trần sư bá hỏi lại, ngài cứ nói cho hắn biết đó đều là yêu bộc của ta cùng yêu khí trên người Tiểu sư thúc." Nàng chậm rãi nói,:

"Bà bà, lượng bán ra của Hầu Nhi Tửu dưới tứ giai tăng gấp đôi, ngươi từ đó lấy đi một phần tư cho yêu thú trong Linh Vân Phong tu luyện, mặt khác chính là ngươi giúp ta lưu tâm động tĩnh của các phong. Nga, được rồi, hiện tại Huyền Thiên Môn có bao nhiêu vị Hóa Thần Kỳ?"

Hộ Sơn bà bà khom người nói:

"Sáu vị. Vệ Dương Trưởng Lão, Bất Ngữ lão chưởng môn, Thiên Quân chưởng môn, Hình Đường Phong Trưởng Lão, Trác Phong Chủ của chúng ta cùng Trần phong chủ Thiên Vân Phong.

Bao Cốc "nga" một tiếng, hỏi:

"Vệ Dương Trưởng Lão là ai? Bất Ngữ lão chưởng môn? Lẽ nào chính là Bất Ngữ sư thúc tổ, hắn là lão chưởng môn?"

Hộ Sơn bà bà thật sâu nhìn Bao Cốc, hiển nhiên đối với chuyện Bao Cốc ngay cả sư trưởng của môn phái cũng không nhận thức sâu sắc không nói nên lời. Nàng nói:

"Vệ Dương Trưởng Lão là tiền nhiệm truyền công Trưởng Lão, là sư phụ của sư công ngài. Bất Ngữ lão chưởng môn, là chưởng môn đời thứ nhất."

Bao Cốc xấu hổ mỉm cười, nói:

"Sư môn trưởng bối ta còn thật sự nhận thức không được đầy đủ. Trưởng Lão Đường của chúng ta tổng cộng có bao nhiêu vị Trưởng Lão a?"

Hộ Sơn bà bà nói:

"Trong Huyền Thiên Môn, tu tiên giả thực lực Nguyên Anh Cảnh đều có thể tiến nhập Trưởng Lão Đường."

Bao Cốc: "...." Nàng suy nghĩ, nói:

"Vậy bà bà chẳng phải cũng có thể vào Trường Lão Đường sao?"

Hộ Sơn bà bà nói: "Ta là yêu bộc, không có tư cách vào Trường Lão Đường."

Bao Cốc cau mũi nói:

"Danh nghĩa mà thôi, bà bà không vào cũng được."

Hộ Sơn bà bà không lên tiếng: Có thể trở thành Trưởng Lão của Trường Lão Đường, có quyền tham dự nghị sự định đoạt đại sự môn phái, là tượng trưng thân phận địa vị. Bao Cốc là truyền nhân cách đại do huyền thiên tổ sư gia tuyển chọn, thân phận địa vị cực cao, nếu không phải trước đây đã bái Trác Vong Xuyên làm sư, chỉ sợ hiện tại Huyền Thiên Môn từ trên xuống dưới nhìn thấy Bao Cốc đều phải gọi một tiếng sư tổ, thân phận này lại cộng thêm thiên tài địa bảo khó có thể định giá trong tay, dĩ nhiên có thể không cần để Trường Lão Đường vào trong mắt. Hộ Sơn bà bà bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn bên ngoài, nói với Bao Cốc:

"Nếu không có gì phân phó, lão thân cáo lui trước."

Bao Cốc nói:

"Bà bà xin cứ tự nhiên." Nàng tiễn Hộ Sơn bà bà ra tiểu viện, thấy tiểu Thiên Hồ hóa thành hình người đang đứng ở trong sân. Đừng xem tiểu Thiên Hồ hiện tại là dáng vẻ hài tử bảy tám tuổi, thật ra có phong phạm của một tuyệt thế mỹ nữ, khiến người khác nhìn một cái mắt liền sáng ngời. Nàng vẫy tay hô lên:

"Linh Nhi, đến đây!" Nhìn tiểu hài tử đứng trước mặt, Bao Cốc bỗng nhiên có một loại cảm giác muốn làm đại tỷ tỷ che chở tiểu muội muội, mà không hề có cảm giác như nhìn thấy tiểu sư muội hoặc một tiểu cô nương được cưng chiều. Thành thật mà nói, cảm giác làm tỷ tỷ này rất tốt. Nàng hỏi:

"Đứng bên kia làm gì?" Lời còn chưa dứt, phát hiện Đa Bảo Linh Hầu cư nhiên nhảy vào trong túi trữ vật siêu lớn của nàng.

Linh Nhi cau mũi, nói:

"Không có gì." Nàng đang nói chuyện lại ngẩng đầu hướng lên trời nhìn khoảng không.

Bao Cốc hoang mang ngẩng đầu nhìn về phía không trung, phát hiện hôm nay âm u dường như muốn đổ mưa, còn mơ hồ có tiếng sấm vang lên. Nàng hô lên:

"Quái lạ, bây giờ còn chưa đến mùa dông tố?"

Linh Nhi ném một bạch nhãn cho Bao Cốc, khoanh chân ngồi xuống trong Tụ Linh Pháp Trận hấp thu linh khí xung quanh tu luyện., linh khí xung quanh toàn bộ hướng phía Linh Nhi rót vào, theo khóe môi, lỗ chân lông hướng vào trong. Nhìn tốc độ hấp thu linh khí của nàng quả thực so với cướp đoạt còn độc ác hơn, Bao Cốc ngồi ở chỗ này hấp một ngày linh khí cũng không nhiều bằng Linh Nhi ngồi xuống chưa được nửa canh giờ.

Không được một nén hương, chớ nói linh khí xung quanh, cho dù là linh thạch dùng bố trí Tụ Linh Pháp Trận đều bị tiểu Thiên Hồ hấp thành bột.

Cũng may tiểu Thiên Hồ là yêu thú nhà nàng, nếu đổi thành của nhà khác, Bao Cốc sớm nhịn không được đánh bay nàng rồi.

Linh Nhi hấp hết linh khí xung quanh, thoải mái dang rộng tứ chi, lại hỏi Bao Cốc muốn lấy Hầu Nhi Tửu cùng linh quả.

Bao Cốc cho Linh Nhi một ít linh quả cùng tam giai Hầu Nhi Tửu.

Linh Nhi nói:

"Muốn rượu tứ giai."

Bao Cốc nói:

"Thực lực hiện tại của ngươi uống không được tam giai đi?"

Linh Nhi nói:

"Ta chuẩn bị kết đan rồi."

Bao Cốc: "....." Nàng trong lòng hô lên: Ngay cả ngươi đều sắp bước vào Kim Đan kỳ rồi?

Nàng nhìn nhìn lại bản thân, tu vi Trúc Cơ Nhất Giai, nhất thời có xúc động muốn khóc.

Linh Nhi trông mong nhìn Bao Cốc.

Bao Cốc lấy ra một hồ lô tứ giai Hầu Nhi Tửu cho Linh Nhi.

Linh Nhi vui mừng nhận lấy tứ giai Hầu Nhi Tửu, liền khoanh chân tĩnh tọa trong viện của Bao Cốc.

Bao Cốc thấy Linh Nhi ăn hết toàn bộ linh quả nàng cho, lại uống sạch một hồ lô Hầu Nhi Tửu, nàng lại lấy ra một bình ngọc từ bên trong đổ ra một viên kim đan uy vào trong miệng mình. Bao Cốc nhìn thấy đôi mắt đều dựng thẳng! Linh Nhi lấy đâu ra kim đan a? Nàng đang muốn há mồm hỏi, liền phát hiện quanh thân Linh Nhi phiếm ra dày đặc ánh sáng, kình khí bốc lên. Linh Nhi vốn dĩ hình người cũng hóa thành một con tiểu hồ ly trắng nằm trên bồ đoàn nhắm mắt lại, hô hấp có quy luật — đây là đang ngủ?

Yêu thú chỉ cần dùng phương thức ăn rồi ngủ để tu luyện sao?

Bao Cốc đang hoang mang không giải thích được, bỗng nhiên nghe được bầu trời một tiếng nổ vang, một đạo thiểm điện xé trời, chấn động đến mặt đất rung chuyển. Nàng tiến nhập Huyền Thiên Môn lâu như vậy, trong viện tốt xấu cũng ở qua hơn nửa năm, chưa từng thấy bạo vũ cùng lôi điện như vậy. Nàng thầm nghĩ:

"Chẳng lẽ là có người độ kiếp?" Nàng hiếu kỳ ngẩng đầu nhìn lên không trung, đột nhiên thấy trên đỉnh đầu phiếm ra một mảnh quang mang chói mắt, chiếu rọi xung quanh thành một mảnh sáng như tuyết. Đây là tình huống gì?

Phương hướng thủy đàm vang lên 'rầm' một tiếng nước động, Bao Cốc quay đầu nhìn lại liền thấy Tiểu sư thúc từ trong thủy đàm bơi ra, đang uống éo thân rắn bơi đến chỗ nàng. Nàng lập tức chạy vội đến bên cạnh Tử Vân Thù, hô lên: "Tiểu sư thúc, sét đánh rồi, lại sắp đổ mưa. Huyền Thiên Môn mùa xuân cũng sẽ có bão tố a?"

Tử Vân Thù không còn gì để nói ném cho Bao Cốc một cái bạch nhãn. Nếu không phải miệng không thể nói, nàng rất muốn mắng một câu: Nói ngươi tinh ranh, so với khỉ còn tinh ranh hơn, nói ngươi ngốc, ngươi còn ngốc hơn cả heo! Nhìn sắc trời, năng lượng chuyển động trên đầu, giống như sét đánh bình thường sao?

Nàng miệng không nói được, chỉ đành dùng đuôi viết chữ trên mặt đất: "Đi theo ta!" Quay đầu hướng thủy đàm bò đi. . Ngôn Tình Xuyên Không

Bao Cốc nhìn thấy Tử Vân Thù xuống nước, nàng vừa muốn hạ thuỷ bỗng nhiên thấy sư tỷ chân đạp phi kiếm từ xa bay tới. Tốc độ của sư tỷ gần như có thể nói là nhanh đến cực điểm, từ lúc nàng nhìn thấy quang mang phi kiếm của sư tỷ xuất hiện đến khi sư tỷ đi đến trước mặt gần như chỉ dùng mấy khắc thời gian.

Không trung phía trên lần thứ hai vang lên tiếng nổ, từng tiếng liên tục rền vang.

Bao Cốc ngẩng đầu nhìn lên khoảng không, chỉ thấy bầu trời một mảnh huyết sắc, giống như dương quang xuyên thấu mây đen. Nàng phỏng chừng mưa xuống không được bao lâu, bởi vì năng lượng mặt trời đổ xuống, giống như sau cơn mưa thấy mặt trời, qua không được bao lâu sẽ dứt. Nàng không khỏi khó hiểu, thời tiết này hẳn là giữa hè mới có chứ? Nàng nhìn phía Ngọc Mật hỏi:

"Sư tỷ, Huyền Thiên Môn mùa xuân thế nào lại có bão a?"

Ngọc Mật nghe vậy ách một tiếng ngẩng đầu nhìn bầu trời trên đầu, rất không nói nên lời ném cho Bao Cốc một cái bạch nhãn, nói:

"Đúng vậy, Huyền Thiên Môn mùa xuân thế nào sẽ có bão đây?" Nàng liếc xéo Bao Cốc, nói:

"Vào động phủ của tiểu sư thúc, đừng ra ngoài, có việc gì ta sẽ gọi ngươi."

Bao Cốc thầm nghĩ: Chẳng lẽ không phải bão sao?

Nàng hỏi:

"Sư tỷ, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Ngọc Mật ném một câu:

"Không có việc gì, sét đánh mà thôi!" Nói xong, liền kéo lấy Bao Cốc đem nàng tiến nhập thủy đàm.

Bao Cốc lại nghe được một tiếng nổ vang, đồng thời cảm thấy thủy đàm đều bị chấn động. Trong nháy mắt lúc nàng vào nước lấy ra tị thủy châu Hộ Sơn bà bà tặng nàng đề phòng sặc nước.

Ngọc Mật ném Bao Cốc vào động phủ của Tử Vân Thù liền rời đi.

Tử Vân Thù nhìn thấy Bao Cốc tiến đến đuôi rắn chặn ngang cửa động, liền đem đại môn động phủ đóng lại!

Bao Cốc bỗng nhiên phản ứng, quát to một tiếng:

"Ai nha, sẽ không phải Huyền Thiên Môn lại bị người đánh vào đi!" Nàng vô thức qua đầu muốn ra bên ngoài, muốn đi hỗ trợ, quay người lại thấy đại môn động phủ đóng chặt, bỗng nhiên phát hiện bản thân luôn được bảo vệ. Nàng nghĩ đến bản thân chỉ ở Trúc Cơ Nhất Giai, gặp phải cao thủ Hóa Thần Kỳ giao đấu tốt nhất vẫn là không nên đi. Nhưng nàng lại muốn đi xem tình hình chiến đấu bên ngoài, rất lo lắng Huyền Thiên Môn chịu đựng không được. Nàng hô lên:

"Tiểu sư thúc, ngươi biết tình huống bên ngoài như thế nào không?" Nàng nghe được âm thanh rượt trên đất của tiểu sư thúc, quay đầu nhìn lại, nhìn thấy tiểu sư thúc bơi tới giữa động phủ nâng đầu rắn không chuyển mắt nhìn một thủy tinh bích, trên thủy tinh bích có rất nhiều quang mang pháp bảo, còn có rất nhiều người đang tranh đấu. Bao Cốc nhìn một cái liền nhận ra, trong đó có một người đúng là sư phụ của nàng Trác Vong Xuyên!

Thủy tinh bích càng không ngừng hoảng động, pháp bảo cùng các loại pháp thuật triền đấu phát ra ánh sáng khiến bóng người trên thủy tinh bích gần như nhìn không rõ.

Bao Cốc chỉ nhìn thấy càng ngày càng nhiều quang mang tràn ngập trên thủy tinh bích, thân ở động phủ đều đang chấn động, rung động đến nàng gần như đứng không vững. Nàng ổn định thân mình, hô lên:

"Tiểu sư thúc, vậy.... chúng ta có thể chịu đựng được sao?"

Tử Vân Thù hóa thành bạch xà nhắm mắt lại, ánh sáng trên thủy tinh bích khiến nàng quáng mắt đau đầu.

Bao Cốc thấy Tử Vân Thù cuộn người lại, dáng vẻ rất suy yếu, đau lòng lấy ra một hồ lô Hầu Nhi Tửu đưa đến bên miệng Tử Vân Thù.

Tử Vân Thù lắc đầu, chỉ lười biếng cuộn mình trên mặt đất, đầu hướng thủy tinh bích, nàng nhìn thủy tinh bích một cái liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi một hồi, rồi lại nhìn một cái.

Lại qua gần một canh giờ, quang mang trên thủy tinh bích liền bắt đầu trở nên không rõ.

Lại qua nửa canh giờ, cái gì cũng không nhìn thấy nữa,

Bao Cốc vội hỏi Tử Vân Thù:

"Tiểu sư thúc, xảy ra chuyện gì? Thế nào cái gì cũng không nhìn thấy nữa?"

Tử Vân Thù dùng đuôi viết trên mặt đất: "Hộ sơn pháp trận bị phá rồi!"

Bao Cốc trong lòng lộp bộp. Hộ sơn pháp trận phá hủy, các phong khác tất nhiên thương vong thảm trọng, mà Linh Vân Phong.... Tất nhiên cũng sẽ trở thành trọng điểm tiến công, ngay cả hộ sơn pháp trận cũng không chống đỡ được bao lâu, Linh Vân Phong hộ phong pháp trận có thể chống được bao lâu? Huyền Thiên Môn xuất hiện kẻ phản bội Nam Y, động phủ của tiểu sư thúc chỉ sợ sớm bị người biết được, giấu không được thân. Nàng vội vàng hô lên:

"Tiểu sư thúc, chúng ta không thể ở lại chỗ này, phải đổi chỗ, đi đến chỗ Nam Sơn Nhất Kiếm."

Tử Vân Thù viết trên mặt đất: "Ở tại chỗ này!"