Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 187: Có đánh hay không



Mang sức mạnh của Huyền Thiên kiếm trong cơ thể kích phát đến mức khả năng chịu được, Bao Cốc chân đạp liên hoa bay lên không trung, dùng kiếm khí của Huyền Thiên kiếm ngưng tụ thành kiếm ảnh nhắm vào yếu điểm mà bản thân hoài nghi là mắt trận của hộ thành pháp trận của Túy Hoa Lâu, mạnh mẽ bổ một kiếm!

Một kiếm trảm xuống, hư không đều bị đánh ra một vết nứt!

Kiếm khí tinh chuẩn bổ vào chỗ yếu nhất của mắt trận, kiếm khí cường đại từ đầu rót vào đến đuôi, nhãn trận trùng trùng phòng ngự dường như tức khắc liền vỡ tan, bị đánh nát!

Mắt trận vừa phá, cả tòa hộ sơn pháp trận lập tức từ giữa hiện ra vết nứt, kẽ nứt từ trong pháp trận rất nhanh khuếch trương khắp cả tòa pháp trận, chỗ nứt giống như dầu bị cháy xém, từ chút lửa giờ bắt đầu cháy hừng hực, trong không khí phát sinh một tiếng 'oanh', bầu trời trên Túy Hoa Lâu đột nhiên bạo phát một cổ sức mạnh hủy diệt cường đại, sức mạnh kia giống như ngọn lửa cuộn trào bao trùm lên từng cây trụ trận, pháp trận cứ thế mà phát sinh bạo tạc, bị phá hủy, trụ trận sắp vỡ, rất nhiều kiến trúc trong Túy Hoa Lâu cũng bị nổ theo...

Động tĩnh này, làm cho bầu trời trên Túy Hoa Lâu đều hình thành một dải sáng mờ giống như bảo vật xuất thế!

Cả tòa Huyền Nguyệt cổ thành đều chấn động!

Bao Cốc một kiếm bổ ra lập tức giống như bị hút hết sức mạnh toàn thân mà rơi xuống, nàng nhanh chóng xuất phi kiếm nâng giữ mình, đồng thời lấy ra Hoàn Linh đan cùng tứ giai Hầu nhi tửu từng ngụm lớn uống vào, lại lấy ra đan dược chữa thương nuốt vài khỏa.

Ngọc Mật đứng bên cạnh vững vàng bảo hộ Bao Cốc, phàm càng là Lôi Trì giả, nàng tất một kích chém chết. Mặc dù cùng người kích chiến nhưng vẫn thời khắc lưu ý Bao Cốc, thần tuyến cùng dư quang thỉnh thoảng luôn tìm kiếm về hướng Bao Cốc. Nàng nhìn thấy Bao Cốc kiệt lực hư thoát, trên trán tóc mai đổ mồ hôi ròng ròng, sắc mặt tái nhợt, ngay cả không chế phi kiếm cũng chao động, nhưng nhìn đến Bao Cốc một hơi dùng nhiều linh đan cùng cả một hồ lô tứ giai Hầu nhi tửu, lại mơ hồ cảm thấy không có trở ngại, nhưng không khỏi lo âu hỏi:

"Có ổn không?"

Bao Cốc đứng lên, đạm thanh nói:

"Không sao, hít thở một xíu còn có thể xuất thêm một kiếm!" Đương lúc nói chuyện liền đem ánh mắt rơi vào trên người Quân công tử vốn đã lui đến rất xa.

Bao Cốc một kiếm đánh tan hộ thành pháp trận của Túy Hoa Lâu, động tĩnh thật sự rất lớn, đến nỗi kinh động đến các đại nhân vật nắm đại quyền của các thế lực.

Trong Túy Hoa Lâu có mười mấy đạo thân ảnh bay lên, khí thế kia cũng không phải tu tiên giả Nguyên Anh kỳ có thể có!

Huyền Nguyệt cổ thành khắp nơi cũng không ngừng có hàng loạt bóng người vọt đến.

Trong đó, bay đến trước tiên chính là người vẫn luôn quan tâm đến động tĩnh nơi này, Truy Hồn các chủ. Nàng trực tiếp đáp xuống xuống bên cạnh Bao Cốc.

Phủ quân là cao thủ của Quân Phủ cũng hỏa tốc đến nơi.

Ngọc Mật hướng Linh Nhi đang càng giết càng xa, rất có xu hướng rơi vào trùng trùng vây kích gọi một tiếng:

"Linh Nhi trở về!"

Linh Nhi cảm giác được khí thế chung quanh không đúng, vừa đánh vừa lui, đến khi lui vào phạm vi Ngọc Mật có thể chiếu ứng mới dừng lại.

Ngọc Tu La phá vỡ hư không hiện ra, cất tiếng gọi: "Sư phụ." lại vội vàng nói:

"Đây cũng không phải là ta gây sự, là Túy Hoa Lâu ý muốn hạ mặt ta để làm hài lòng Quân Phủ."

Truy Hồn Các chủ lạnh lùng liếc mắt nhìn Ngọc Tu La, lại mang ánh mắt hạ xuống đám người đang đứng trên cổng thành Túy Hoa lâu, cuối cùng rơi vào trên người nam tử khoảng chừng mười tuổi, một bộ yếu nhược khí chất thư sinh, chính là lâu chủ của Túy Hoa Lâu – Hoa Tầm Nguyệt, lạnh lùng nói:

"Rất tốt, nếu Hoa lâu chủ khí phách như thế, ý muốn động thủ với Truy Hồn Các ta, vậy Truy Hồn Các phụng bồi là được!"

Hoa Tầm Nguyệt cười nói:

"Truy Hồn Các chủ, mọi thứ đều là hiểu lầm."

Truy Hồn Các chủ hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn chẳng chút để ý đến lý do thoái thác của Hoa Tầm Nguyệt.

Những linh trân bảo dược mà Bao Cốc ăn vào dần tan ra, cuối cùng cũng khôi phục chút khí lực, nàng đứng lên, thần tình lãnh mạc thanh âm quả đạm nói:

"Vì nịnh bợ thế lực lớn mà đánh vào mặt người khác, bây giờ bị đánh lại nói là hiểu lầm, da mặt này còn dày hơn cả hộ thành pháp trận của các ngươi nữa đấy." Nàng lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoa Tầm Nguyệt.

"Hoa Tầm Nguyệt, vừa rồi ta hỏi lão đầu giữ cửa kia vấn đề, hắn không dám đánh, bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi hành sự như vậy là muốn tuyên chiến với chúng ta? Không sao, ngươi có thể đi đến chỗ Quân Phủ mà ngươi muốn nịnh bợ thương lượng trước, ta chờ ngươi!" Nàng nói xong, quay đầu nói với Truy Hồn Các chủ:

"Các chủ, mượn Truy Hồn Các truyền tống vực môn dùng một lát." Nói xong, lại cất tiếng gọi Linh Nhi đang muốn cùng người động thủ ở phía xa:

"Linh Nhi, qua đây!"

Linh Nhi nghe được thanh âm của Bao Cốc liền nhanh chóng trở về bên cạnh. Bao Cốc từ trong siêu đại trữ vật Đại lấy ra một khối lệnh bài có ấn khí tức cùng lệnh dụ của nàng.

"Cầm lệnh bài của ta đi tìm Tôn Địa Long."

Linh Nhi tiếp nhận lệnh bài, vừa nhìn liền 'oa' một tiếng:

"Đây chính là trong truyền thuyết..." Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Bao Cốc khẽ nhíu mày, thúc giục:

"Còn không đi?"

Kẻ mù đều nhìn ra được, Bao Cốc đây là muốn mượn vực môn trở về điều người đến đánh giết, lúc này Quân Phủ Hóa Thần Kỳ cao thủ liền bay ra bức Linh Nhi lui trở về. Linh Nhi tức đến giậm chân, lại trở ngại bị hai vị Hóa Thần Kỳ cao thủ ngăn trở phía trước.

Đám người Quân Phủ xông đến, tính cả Phủ quân Quân Nhân Vương, lại thêm một vị cao thủ Hóa Thần Kỳ, thêm cả, mỗi người đều mang trọng bảo mà đến.

Túy Hoa Lâu là vì hộ thành pháp trận bị phá, nên các cao thủ đều đồng loạt xuất hiện, một hàng Hóa Thần Kỳ cao thủ đứng phía trên, trong đó có vài vị vừa nhìn chính là người đã bế quan nhiều năm không hiện, trên người còn dính cỏ dại, y phục một tầng bụi cũng đã nát đến không còn hình dạng, y phục của ăn mày xem ra còn tốt hơn bọn hắn. Nhân vật như vậy, thường là người có chiến lực kinh khủng nhất.

Lại nhìn sang Bao Cốc, tuy rằng chiến lực của Bao Cốc quỷ dị nhưng lại gầy yếu, nhược đến chỉ cần gió thổi đều bay mất, cảnh giới tu hành ở Trúc Cơ cửu giai, nếu không phải mọi người tận mắt thấy, chắc chắn sẽ không ai tin tưởng là nàng một đạo thân kiếm đã đánh tan hộ thành pháp trận của Túy Hoa Lâu. Ngọc Mật, Linh Nhi đều là tu tiên giả Nguyên Anh Kỳ, nhưng đối phương là tu tiên giả Hóa Thần Kỳ có trọng bảo, đã là áp một bậc trên cảnh giới tu hành. Dù Linh Nhi, lai lịch cổ quái, nhưng đối mặt với chênh lệch cấp giữa Nguyên Anh Kỳ cùng Hóa Thần Kỳ, tựa hồ có chút không đủ nhìn vào mắt. Bất quá biết nàng có lẽ là do một con cao giai yêu thú lai lịch lớn biến thành, Quân Phủ tự nhiên coi trọng nàng vài phần, dùng Hóa Thần sơ kỳ chiến lực mà đối đãi.

Duy nhất khiến người ta cảm thấy kiêng kỵ chính là sát hoàng trong các sát thủ - Truy Hồn Các chủ. Nàng dùng chém giết chứng đạo, vị trí Các chủ này là do chém giết mà ra, bởi vì sát nghiệt nhiều nên từ khi vào Nguyên Anh Kỳ đến Động Huyền kỳ luôn phải chịu lôi phách, mỗi khi tiến vào một cấp lớn đều bị lôi phách, có đôi khi chỉ tiến một cấp nhỏ cũng sẽ dẫn đến vài đạo thiên lôi đánh một cái, đối phó với thiên kiếp lôi kích cũng đều đối ra phong phú kinh nghiệm, hầu như đã không coi thiên kiếp ra gì. Bản lĩnh ám sát thực chiến của nàng cũng đã khiến người tê cả da đầu, hơn nữa thực lực Động Huyền Kỳ, không có bất kỳ ai sẽ cảm thấy bản thân có thể từ tay một Sát Hoàng Động Huyền Kỳ giữ được mạng. Nếu Truy Hồn Các chủ ra tay thật, đám người bọn họ nơi này chỉ sợ đều sẽ lần lượt bị chém rồi.

Đây chính là nguyên nhân bọn họ lao sư động chúng, cao thủ trọng bảo đều xuất hiện. Truy Hồn Các chủ này cư nhiên cước bộ nhất xuất tự mình một người thoáng cái đứng ở đại môn Túy Hoa Lâu, chuẩn bị tiếp chiến thế lực! Đây chính là thực lực, đây chính là bá lực!

Hoa Tầm Nguyệt hối hận đến ruột đều xanh! Hắn vốn định chỉnh lý Ngọc Tu La, lại dùng chuyện hôm nay Quân Hợp Hoan bị tru diệt dẫn mồi lửa đến Truy Hồn Các, mượn chút thế lực của Quân gia áp Truy Hồn Các, bán cho Quân gia một điểm tốt, nào ngờ cái mồi lửa này toàn bộ lại cháy tới nhà mình, lúc này còn khiến hắn kỵ hổ nan hạ*. Hắn vốn cho là vị cô nương tru diệt Quân Hợp Hoan này cũng có chút thế lực ở ngoại vực, mặc dù trên lôi đài Kim Đan Kỳ biểu hiện phi phàm, nhưng đặt ở cảnh giới tu hành, ngoài trừ vận dụng chút pháp bảo mà trưởng bối ban thưởng, bản lĩnh thế nào đi nữa cũng sẽ không cao hơn Nguyên Anh Kỳ. Túy Hoa Lâu có Hóa Thần trung kỳ tu tiên giả tọa trấn, lại có pháp trận hỗ trợ, cho dù có đánh hạ mặt các nàng, các nàng cũng không thể làm gì! Kết quả, mẹ nó niên đại này có thể có người tu luyện thể chi thuật, còn là tu đến Dung Khí đại viên mãn, là luyện thể tu tiên giả tan ra ít nhất là linh khí Đông Huyền Kỳ! Cái này vẫn chưa đủ, nàng lại còn là một trận pháp sư pháp trận tạo nghệ cao, chỉ cần ở không trung đại môn nhìn vài lần, vừa liếc mắt đã tìm ra mắt trận ở đâu, lại một kiếm đã đánh vỡ rồi! Mặt mũi của Túy Hoa Lâu a, đâu chỉ bị đánh sưng, đây là bị đánh đến không còn a!

Được rồi, mặt bị đánh, không sao, ta không cần mặt, hạ mình chút, bồi cái lễ, nói tạ lỗi, là xong rồi!!

Không được, bên cạnh vẫn còn một cái Quân Phủ, Phủ quân cùng người ta có sát tử chi thù! Hắn nhượng bộ sẽ đắc tội Quân gia, Huyền Nguyệt cổ thành không có bất kỳ một cổ thế lực nào dám đối đầu cùng Quân phủ! Hắn không nhượng bộ -- ôi, Truy Hồn Các chủ sẽ không bỏ qua mà ngăn ở đại môn a! Hắn...

Lúc này, hắn trái lại rất muốn học theo Ngọc Tu La, gặp phải chút chuyện hỏng bét liền kêu 'Sư phụ', liền chui đến phía sau sư phụ hộ đoản đến khiến người khác giận sôi mà trốn, vạn sự đại cát. Nhưng sư phụ của hắn lại không hộ đoản a! Sư phụ của hắn giỏi nhất chính là bán đồ đệ a, chuyện sư phụ hắn làm đúng là mua bán đồ đệ, sư phụ của hắn đến bây giờ chưa từng có hộ đoản a!

Hắn thật muốn tát mình mấy bạt tai, bị chê cười thì cứ chê cười! Bị tọa giá chặn đại môn liền chặn a! Chắn hai năm thì cứ chắn hai năm a! Cứ nhắm mắt làm như không thấy là được, tựa như không có việc gì bị sư phụ rót ít thuốc áp lên giường, nhịn một chút liền xong. Chuyện này không nhịn không được, ai, đây cũng không phải quay đầu dọn chỗ ngồi, bày ra chút hoa là có thể xong việc, đây là trên mặt đều bị đánh nở hoa a!

Mọi người giữa sân đều có ý xấu riêng, chốc lát nhưng ai cũng không động.

Bao Cốc là người không có áp lực nhất, nàng lại không ngây ngốc ở Huyền Nguyệt cổ thành, cùng lắm thì dùng đại lượng tu tiên tài nguyên trong tay kéo người qua đây đánh, đánh xong rồi, đánh đã rồi, phủi mông một cái rời đi, Huyền Thiên Môn một chút tổn thất đều không có. Về phần nàng, nếu không đánh hạ Quân Phủ khỏi đệ nhất thế lực của Huyền Nguyệt cổ thành, không đánh Túy Hoa Lâu thành Tàn Hoa Lâu, không đánh đến kiếm lời đầy chiến lợi khẩu, chắc sẽ không cảm thấy đánh đủ! Nàng lúc này hỏi:

"Hoa Tầm Nguyệt, nghĩ xong chưa? Đánh hay không đánh? Là một nhà ngươi đánh hay là gọi thêm Quân Phủ cùng tiến?"

Hoa Tầm Nguyệt tròng mắt đảo một vòng, kêu lên:

"Đánh cái rắm! Hôm nay là Túy Hoa Kỳ thịnh hội, các ngươi còn muốn vào tham dự hay không? Đại môn đều bị đánh vỡ, thế nào? Không vào sao?" Không có biện pháp, tình huống này, mặt là không thể giữ rồi a!

Bao Cốc không ngờ đến Hoa Tầm Nguyệt cư nhiên lại đi đến bước này, giật mình đến đôi môi khẽ mở kinh ngạc nhìn Hoa Tầm Nguyệt, nghĩ thầm: Ngươi đây là ầm ĩ cái gì?

Hoa Tầm Nguyệt kéo kéo cổ họng, hét lớn:

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Ai phụ trách tiếp khách còn không đi đón khách? Ai phụ trách bày trận còn không mau tu bổ hộ sơn pháp trận, muốn ta tự làm sao? Đều sững sờ cái gì? Định làm môn thần sao!"

Dưới tiếng rống to này của Hoa Tầm Nguyệt, một đám Túy Hoa Lâu lập tức vội vã đi làm.

Hoa Tầm Nguyệt cũng không phải mắng người của Túy Hoa Lâu, mắng đến quay về trong lâu luôn chứ.

Bao Cốc: "...." Túy Hoa Lâu lâu chủ này không phải da mặt dày hơn hộ sơn pháp trận, đây rõ ràng là không cần mặt mũi a!

Ngọc Mật: "...."

Linh Nhi: "....."

Các nàng chưa từng nghĩ đến, Chưởng đà giả một đại thế lực lại có thể không cần mặt mũi như vậy! Người không cần mặt mũi như thế lại còn có thể ngồi vững ở vị trí lâu chủ!