Tạm Biệt Cậu, Quá Khứ Của Tôi

Chương 8: Lời tỏ tình đầu tiên



Hôm sau, Nhật Hạ thấy Tô Phong đến nhà tìm mình. Chắc cậu muốn hỏi cho ra nhẽ chuyện hôm qua.

Cậu gõ cửa nhà Nhật Hạ một lúc mới thấy cô ra mở cửa. Vừa nhìn thấy Tô Phong, Nhật Hạ đã định đóng cửa nhưng cậu đã kịp kéo tay cô ra ngoài.

- Nhật Hạ, nói cho tôi biết. Cậu với Bách Nam ở bên nhau từ lúc nào thế?

Nhật Hạ nhìn cậu, cô không hiểu tại sao lại phải hỏi thế trong khi cậu không chọn cô.

- Tôi ở bên Bách Nam thì liên quan gì tới cậu?

- Tại vì tôi thích cậu. Nếu như cậu với Bách Nam yêu nhau thì tôi sẽ rút lui.

Tô Phong ấp úng nói. Còn Nhật Hạ, cô cố giữ bình tĩnh nhưng thực ra đang vô cùng bất ngờ. Cuối cùng ngày này cũng thực sự tới rồi sao. Vậy là Tô Phong đã tỏ tình cô à?

- Cậu thích tôi á?

- Ừ. Tôi thích cậu Lê Nhật Hạ.

Một cơn gió nhẹ thổi qua gò má đã ửng hồng vì ngại của cô. Tô Phong à, sao cậu không bày tỏ sớm hơn chứ? Nếu cậu nói sớm hớn, có lẽ Nhật Hạ đã không mất bạn như bây giờ.

Tô Phong đưa tay mình nắm lấy bàn tay Nhật Hạ. Cô cũng đón lấy bàn tay ấm áp của cậu. Vậy là mọi thứ đã kết thúc sao? Vậy là Nhật Hạ đã chẳng cần tranh giành với Lan Chi nữa sao?

Tối đó đi ngủ, Nhật Hạ đã không còn mệt mỏi vì những suy nghĩ tiêu cực nữa. Cô mơ mộng về những ngày tháng sau khi chính thức làm bạn gái Tô Phong.

- Lan Chi chắc chắn tức giận lắm. Nhưng cậu ta đáng mà.

Nhật Hạ nghĩ thầm với vẻ hả hê. Cô thức sự rất muốn nhìn thấy sự buồn baz và thất vọng của cô bạn thân tồi tệ Lan Chi

Bên này Lan Chi vẫn chưa biết chuyện. Cô ả nghĩ thầm "Vậy là Nhật Hạ và Bách Nam bên nhau rồi sao? Cuối cùng Tô Phong cũng sẽ chẳng còn tương tư nó nữa." Nghĩ xong, Lan Chi cười khoái chí mà không hề biết rằng hai người kia đã thành đôi. Chắc sáng mai đi học, cô ta sẽ bất ngờ lắm đây.

Không ngoài dự đoán. Sáng hôm sau, khi Nhật Hạ mới đến lớp, Tô Phong đã kéo ghế ra chỗ trước bàn của cô. Tô Phong liền hỏi:

- Nhật Hạ, tôi qua ngủ ngon chứ?

- Ừm, còn cậu?

- Tất nhiên, vì tối qua tôi mơ thấy cậu mà.

Lan Chi vừa tới thì thấy cảnh này. Cô ta tức giận lắm, nhìn thái độ ra mặt luôn mà. Nhật Hạ cũng thấy điều này nhưng cô cũng mặc kệ.

- Tại sao chứ? Hôm qua rõ ràng là..

Lan Chi lẩm bẩm một mình, đôi mắt cô ta ánh lên vẻ căm thù cô bạn thân.

Đến tiết học, Tô Phong quay về chỗ ngồi. Không cần Lan Chi hỏi cậu cũng tự nói:

- Tôi và Nhật Hạ đang quen nhau. Cảm ơn cậu nhé.

- Vậy sao? Chúc mừng nhé. Nhưng sao lại cảm ơn tôi?

- Nhờ đi với cậu mà tôi biết thêm nhiều điều về cậu ấy mà.

Lan Chi cười cay đắng. Không lẽ cô lại chịu thua như vậy sao. Cô liếc mắt xuống bàn cuối, Nhật Hạ đang nói chuyện khá vui với Ngọc Linh. Có vẻ như Hạ đã tìm được bạn mới rồi. Giờ cô ấy cả tình và bạn đều đủ, còn Lan Chi thì mất sạch.

Chiều đó, Nhật Hạ đi về thì Bách Nam đã đề nghị chở cô về nhưng cô từ chối:

- Cảm ơn nhưng mà thôi. Tôi đang quen với Tô Phong, tôi phải tôn trọng cậu ấy nên tôi nghĩ..

Bách Nam đã hiểu ra. Hóa ra Nhật Hạ và Tô Phong đã ở bên nhau, cũng chẳng cần cậu nữa. Nhưng Bách Nam không hề tỏ ra thất vọng. Cậu vẫn cười tươi và ra vẻ lí lắc như vậy làm Nhật Hạ đỡ tội lỗi. Cô tự nhủ phải luôn đối xử tốt với Bách Nam vì cậu đã quá tốt với cô.

Sau đó, cô đã đi về cùng với Tô Phong. Cả hai tay trong tay vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. Nhật Hạ cảm thấy nhẹ nhõm. Cô không ngờ cái tam giác tình yêu rối rắm này lại kết thúc nhanh như vậy. Tô Phong nắm chặt tay cô. Cậu cũng không biết nói gì, chỉ nhìn cô cười. Vẻ đẹp của Nhật Hạ trong chiếc áo học sinh thật khiến người ta say đắm. Nét trong trẻo, ngọt ngào của cô làm Tô Phong cứ ngẩn ngơ. Nhưng cậu cũng đẹp lắm. Vẻ thiếu niên đầy thư sinh và phong trần của cậu cũng khiến các nữ sinh ngưỡng mộ. Hai người đi bên nhau thực sự rất xứng đôi vừa lứa.

Về phần Lan Chi, cô ta vừa về nhà đã giận dữ ném đồ đạc. Hai mắt cô đỏ au, căm phẫn trông rất đáng sợ. Rốt cuộc làm bạn với nhau bao nhiêu năm nay, tại sao Lan Chi lại hận Nhật Hạ như vậy?

Thực ra trước kia mặc dù chơi chung, hay đi cùng nhau nhưng Nhật Hạ luôn được nhiều người yêu quý hơn. Dù người ta sẽ khen Lan Chi xinh đẹp dịu dàng nhưng bao giờ Nhật Hạ cũng sẽ là tâm điểm chú ý. Cô có khuôn mặt xinh xắn và đôi môi mấp máy cả ngày, lúc nào cũng nói không ngớt. Hơn nữa, năng lượng của Nhật Hạ cũng khiến người ta yêu quý cô hơn hẳn.

Lam Chi cảm thấy bước đi thách thức Nhật Hạ này sai rồi. Đáng lẽ cô không nên làm vậy. Đột nhiên, cô ta cảm thấy hối lỗi và muốn xin lỗi Nhật Hạ. Nhưng chắc gì Hạ đã chấp nhận sau từng ấy lờiaf Lan Chi nói với cô?

Lan Chi gục xuống sàn, sao cô lại thành ra như vậy? Rồi cô quyết định kết thúc mọi chuyện bằng cách xin lỗi Nhật Hạ.

- Nhật Hạ à, tao xin lỗi mày vì những chuyện vừa qua. Tao thấy thực sự vô cùng có lỗi với mày.

Lan Chi đã nói thế vào buổi sáng hôm sau. Liệu Nhật Hạ có chấp nhận lời xin lỗi này không?