Tạp Đồ

Chương 186: Huyễn tạp của lão bản (giám đốc)



Hô! Đột nhiên chung quanh tối sầm lại, vô số điểm sáng phút chốc nổi lên.Những điểm sáng này hoặc lớn hoặc nhỏ, phập phềnh vận chuyển.

Bọn họ tựa như đang lơ lững trong không gian. Trong bóng tối vô tận, vô số tinh cầu lấp lánh, chúng nó như những hạt cát tán lạc trong vũ trụ, hoặc là hấp dẫn lẫn nhau tạo thành một đoàn tinh vân hình thù kì lạ, mà trong tinh vân lại phóng ra từng đám sương như mộng như ảo.

Tinh hệ vận chuyển tự sinh ra rồi hủy diệt, tinh vân khuếch tán rồi từ từ tiêu vong, trước mắt họ là một màn trình diễn vô cùng thần bí, mà lại tựa hồ ẩn chứa quy luật nào đó.

- Trời ạ! đẹp quá! Một vài nhân viên nữ thợ không nhịn được hét rầm lêm.

- Đây là lão bản làm ra sao? Quả thực là kỳ diệu!

Có người thất thần thì thào. Cơ hồ mọi người đếu nhất trí, không thể nghi ngờ, đây là một tinh phẩm trong tinh phẩm. Thiên văn học trong mắt người thường luôn luôn tràn ngập thần bí, bọn họ chưa bao giờ gặp qua hình ảnh hoành tráng mà tinh tế như vậy.Nếu đặt mình vào trong đó, trong đầu sẽ lập tức sinh ra cảm giác bé nhỏ trước vũ trụ bao la.

Hình ảnh tinh tế như thật, nếu như không phải tinh thông thiên văn học vô luận như thế nào cũng không làm ra được. Đám nhân viên nhất thời càng thêm kính sợ vài phần. Nếu như trước kia bọn họ kính sợ chỉ là do lực lượng Trần Mộ cường hãn, Nhưng giờ bọn họ kính sợ là học thức của hắn. Hơn nữa là chế tạp sư chuyên nghiệp nên bọn họ hiểu được tạp phiến này trình độ khó khăn rất cao, toàn bộ nhân viên Thiên Cánh tuyệt đối không ai có thể làm ra.

Những tinh vân này cũng không phải vật chết, mà là vận hành có quy luật, hình ảnh trong tinh vân trung thực vạn lần, hơn nữa tạo thành tinh hệ, tinh vân hết sức sống động, huyễn tạp này độ khó khăn đạt tới mức làm người khác kính sợ.

Nếu như không phải thấy tận mắt thấy, bọn họ sẽ không bao giờ tin trên đời này còn có huyễn tạp ba sao phức tạp như thế. Bọn họ nghĩ có lẽ La Sâm Bác Cách hoặc Hải Nạp Phạm Sâm mới có thể làm được như vậy.

Trần Mộ dùng sức mạnh tạo quyền uy, lại làm ra huyễn tạp loại này đã hoàn toàn chinh phục đám hạ cấp chế tạp sư khiến họ cảm giác hắn cao thâm khó lường. Nhưng cũng nhìn nhận là để làm ra được những hình ảnh tinh vân này Trần Mộ phải cảm tạ câu lạc bộ huyễn tạp vô danh nọ. Nếu như không phải đã xem qua hắn cũng làm không được như vậy.

Kế tiếp, hình ảnh lại biến đổi, chuyển đổi thành quá trình thực vật sinh trưởng. hình thành hệ tự nhiên phát triển. Cùng lúc, Các chú thích từ từ triển khai, bất quá bởi vì âm thanh tạp không có, nên chỉ có các dòng chữ chạy dài. Đang khi mọi người si mê thế giới mê người này. Đột nhiên có người rầu rầu hỏi:

- Chẳng lẽ chúng ta phải chế tác tạp phiến này?

Lời này vừa ra, mọi người lập tức bừng tỉnh, nhất thời ầm ĩ lên.

- Đúng vậy, chẳng lẽ bảo ta chế tạo tạp phiến này?

- Khó có khả năng, phỏng chừng trừ bỏ lão bản, chúng ta khó có khả năng làm được.

- Dù sao, chắc chắn là ta làm không được.

......

Mỗi người một câu, cục diện vô cùng hỗn loạn. Bặc Cường Đông nhất thời đau đầu đứng lên. Hắn hít thật sâu một hơi, hét lớn:

- Mọi người im lặng!

Chung quanh thoáng cái an tĩnh lại, Bặc Cường Đông nghiêm mặt. Chậm rãi nhìn mọi người.

- Ai không muốn làm? Ân, chẳng lẽ các ngươi không muốn giữ công việc này sao?

Lời Bặc Cường Đông gây cảm giác áp bách làm chung quanh mọi người vội vàng lắc đầu. Nói giỡn, ở đâu có thể lãnh lương như làm việc tại Thiên Cánh?

Thấy mọi người đều lắc đầu, Bặc Cường Đông hòa hoản:

- Thành thật mà nói, ta cũng biết rất khó làm được. Bất quá lão bản tính tình các ngươi đã rõ, hắc hắc.

Bặc Cường Đông cười lạnh hai tiếng. Có mấy người thậm chí vô thức rụt cổ, bọn họ lúc này mới nhớ tới, vị “Xếp trẻ”này hình như tính tình cũng không phải rất tốt.

Thoáng cái. Tất cả mọi người không có tiếng động.

Bặc Cường Đông bình tĩnh nói:

Cho nên, các huynh đệ. Nếu không muốn mất việc, chỉ có hợp lại liều mạng thực hiện.

Trong phòng làm việc, Duy A nói với Trần Mộ:

- Xem ra, ngươi có một thủ hạ không tệ.

Trần Mộ tiếp tục làm công việc trên tay, đầu chẳng thèm nâng:

- Uh, hắn cũng không tệ lắm. Bất quá muốn kiếm tiền, vẫn là phải dựa vào chính mình a.

Hắn đang chế tạo tạp phiến, đối với một gã chế tạp sư mà nói, cách kiếm tiền nhanh nhất tự nhiên là chế tạo tạp phiến. Hơn nữa hiện tại Trần Mộ có thể chế tạo ba sao tạp phiến, trình độ này đã là trung cấp chế tạp sư. Nếu như nói về kiếm sống, bằng vào chính mình, trung cấp chế tạp sư dễ dàng trở thành phú hào.

Nhưng trên hết trung cấp chế tạp sư kiếm tiền thật sự là vô hạn, đây cũng là điều khiến tại sao nhiều chế tạp sư thích gia nhập hiệp hội, như vậy bọn họ có thể kiếm được đại lượng tài chính, để cho bọn họ có thể phát triển khả năng hơn.

Trần Mộ thích nghiên cứu, nguyên nhân bởi thần bí tạp phiến, nhưng nếu bởi vì nghiên cứu, mà mất đi tự do, đối với hắn là không thể chấp nhận.

Trong kho hàng Thiên Cánh phần nhiều là hạ cấp tài liệu, nhưng đối với Trần Mộ điều này cũng không phải vấn đề lớn. Cao cấp tạp phiến mặc dù giá cả rất cao, nhưng tiêu hao cảm giác cũng nhiều, Vật tư chế tao cũng càng cao, hơn nữa thị trường cũng không lớn lắm. Trần Mộ là người từng dựa vào chế tạo nhất tinh năng lượng tạp mà sống, hắn vốn không ngại lợi nhuận nhỏ. Có cái gì so với nhất tinh năng lượng tạp lợi nhuận tuy nhỏ nhưng tiêu thụ lại cực lớn cơ chứ?

Về phần Bặc Cường Đông bọn họ nghĩ như thế nào, Trần Mộ không quan tâm. Thói quen của hắn là thông qua phương thức quen thuộc để đạt tới mục tiêu của chính mình.

Trần Mộ cùng Duy A đi tới cửa hàng lần trước, lần này hắn đem theo một số tạp phiến. Bởi vì chỉ có tài liệu bình thường, Trần Mộ vô pháp chế tạo tạp phiến cao cấp, hắn chỉ có thể làm một tạp phiến bình thường nhất, là Hỏa long tạp.

Nói đến Hỏa long tạp, đại khái là loại tạp phiến tiêu thụ được nhiều nhất trong ba sao năng lượng tạp. nguyên nhân căn bản là vì nó rẻ tiền, mỗi tạp mười vạn âu địch, trong khi ba sao tạp phiến khác giá cao hơn, thậm chí trên trăm vạn âu địch, nó thật sự dễ dùng. Hơn nữa uy lực mặc dù không ưu tú, nhưng cũng tạm được, mọi tạp tu cơ hồ đều chọn nó làm huyễn tạp khởi đầu cấp ba sao.

Nhưng là, không có cao thủ sử dụng loại tạp phiến này. Nguyên nhân rất đơn giản, Hỏa long tạp tiêu hao năng lượng rất cao, hơn nữa uy lực có hạn, mặt khác nó đòi hỏi mức cảm tính không cao. Đối với cao thủ mà nói, nó rất là tầm thường.

Năng lượng tiêu hao cao, cùng có nghĩa một khi lâm vào chiến đấu kéo dài sẽ lập tức phi thường bị động. Uy lực phương diện tự nhiên không cần phải nói, nhưng ít cảm tính, điều này đối với những cao thủ tạp tu là yêu cầu phi thường cao. Ở thời đại viễn trình tạp tu tràn lan, làm thế nào đả kích chính xác mục tiêu, là bài toán mỗi vị tạp tu luôn gặp phải.

Cho nên, dù Hỏa long tạp tại tạp tu giới rất nhiều, nhưng chưa bao giờ xuất hiện tạp tu nổi tiếng sử dụng Hỏa long tạp.

Lúc Trần Mộ chế tạo Hỏa long tạp, hắn có chút cải tiến, tại một điểm mấu chốt hắn sử dụng trù kết cấu, việc này khiến tiêu hao năng lượng của tạp phiến hạ thấp mười lăm phần trăm. Hơn nữa trọng yếu nhất chính là, hắn thay đổi kết cấu phóng thích năng lượng thể bên trong. chính điểm này lại tạo ra một kiểu Hỏa Long Tạp hoàn toàn khác, bề ngoài nó phóng xuất ra năng lượng thể cùng Hỏa long rất bình thường, nhưng lại hình thành một Hỏa long với năng lượng kết cấu hoàn toàn khác.

Dưới góc mỗi tạp phiến, Trần Mộ khắc một chữ “c”

Trần Mộ một hơi chế tạo 10 Hỏa long tạp, mỗi tạp có giá ước chừng 8 vạn âu địch.

Khi nữ lưu bán hàng thấy Trần Mộ kí bán tạp phiến chẳng qua là Hỏa long tạp, thần thái lạnh như băng. Trần Mộ cũng không quên đặt vào máy tự động nghi. Như vậy, tạp phiến nếu bán được, sau khi khấu trừ sở phí, tiền còn lại sẽ tự động chuyển vào tạp hào của hắn. Giao dịch xong Trần Mộ liền cùng Duy A rời đi.

Bọn họ còn có rất nhiều chuyện muốn làm, tỉ như đi mua mấy đồ dùng hàng ngày.

Song, Duy A lại làm Trần Mộ ngạc nhiên vì hắn rất hứng thú với các tiết mục và hình ảnh của các trung tâm truyền tin. Trần Mộ thấy thế, liền dứt khoát mua cho hắn một bộ độ nghi, còn có thính thị huyễn tạp.

Cách La Dữu thành khoảng ba mươi km, có một thị trấn nhỏ yên bình gọi là Đông Hưng, tuy không có danh tiếng, nhưng trấn nhỏ này có được bảy tám suối nước nóng, hơn nữa lại gần La Dữu thành, nên hằng ngày cũng có không ít người tới nơi này nghỉ ngơi.

Đông Hưng trấn có rất nhiều trạch viện bằng gỗ kiểu cổ, thường là nơi tạm trú của lữ khách khi đến đây.

Lúc này tại trạch viện tương tự có một cô gái tử y đứng kêu cửa. Khăn buộc tóc màu tím cột hình đuôi ngựa, châm chức sam màu đen bó sát bên trong thân (* áo tím ngoài áo đen trong????) vóc người thon dài cao khoảng một thước bảy, một bộ kính to đùng che mặt chỉ lộ ra một chiếc cằm xinh xắn, làm cho người khác chú ý là trên lưng nàng cõng một túi du lịch cơ hồ cao bằng thân người.(* Toát mồ hôi, đồ mấy vị tạp tu này khó diễn tả quá, ai thấy ngứa mắt design lại hộ tớ)