Thạch Lựu

Chương 2



“Dặn vú nuôi lấy thêm nhân sâm từ trong khố phòng của ta đưa cho nàng. Từ giờ cho đến ngày con xuất giá vẫn còn dài nếu không thể dưỡng béo thêm chút nữa sợ gả qua đó lại bị nhà chồng ghét bỏ.”

Từ nhỏ Song Cát đã không có quyền lên tiếng, tổ mẫu nói cái gì thì là cái đó.

Vì thế trong những tháng kế tiếp một lượng lớn thực phẩm tẩm bổ được đưa đến phòng của Song Cát. Không phụ lòng những trân phẩm đó, tiểu cô nương khó khăn lắm mới được 30kg cuối cùng cũng đã vượt qua chướng ngại 35kg.

**

Mã lão phu nhân mừng thọ 60 tuổi, Thượng phủ sai nhị công tử đến Mã phủ để tặng lễ. Trước khi đi, di nương của nhị công tử đã ân cần dặn dò, khi đến đó nhớ nhìn vị hôn thê của mình. Tuy bà là bà bà tương lại nhưng ngay cả con dâu tương lai trông như thế nào cũng không được biết.

Qua đó có thể thấy được địa vị trong phủ của hai mẹ con họ.

Nhị công tử lại nhát gan không dám đi một mình liền năn nỉ đại công tử đi cùng.

Từ nhỏ đại công tử đã yêu quý đệ đệ lại có thanh cao và lễ tiết của văn nhân nên cũng đã đồng ý chuyện này.

Vì thế mười ngày trước ngày Mã lão phu nhân mừng thọ, hai người đã chọn một ngày nắng ấm ngồi xe ngựa tới Mã phủ.

Nhị công tử từ nhỏ đã là cái hũ nút, nửa ngày cũng không rặn ra được một câu. Trên xe ngựa, đại công tử khẽ nhíu mày nhớ lại mối hôn sự Thượng phu nhân đề cập đến, vốn dĩ hắn không quá thích nhị đệ cưới một tức phụ có cùng đức hạnh, không ngờ nương hắn lại nói: “Là ý tứ của tổ mẫu con, đó cũng là truyền thống của Thượng gia. Thứ tử vốn đã không so được với đích tử, nếu thú một tức phụ mạnh mẽ lại có bản lĩnh vậy hưng thịnh cũng không phải của con cháu dòng đích Thượng gia!”

Tuy đại công tử là người đọc sách thánh hiền nhưng tư tưởng đích thứ có khác đã ăn sâu vào trong xương cốt, hơn nữa còn là việc liên quan tới lợi ích cho nên hắn cũng không rối rắm quá nhiều.

Chỉ là ngày ngày đối mặt với nhị đệ nhát gan sợ sệt rắm cũng không dám thả, lại nghĩ sau này lại có thêm một đệ tức tính tình giống hệt như nhị đệ ……

Không khỏi có chút không đành lòng.

Vì thế đại công tử không khỏi nhắc nhở nhị đệ hai câu: “Nhị đệ, sau này đệ còn phải thú thê dưỡng tử (lấy vợ sinh con), tính tình này vẫn nên sửa đi.”

Thượng nhị công tử thiếu vài phần khí phách của nam nhân, thân phận lại là thứ xuất, tính ra cũng là môn đăng hộ đối với Mã phủ.

Thượng nhị công tử ngập ngừng lúng túng nửa ngày mới đáp lại được một chữ “Dạ”, khiến Thượng đại công tử từ bỏ luôn chuyện khuyên bảo.

Tính cách này của Thượng nhị công tử giống hệt nương cậu ta, không đổi được.

Khi đến Mã phủ, đại công tử sai tên sai vặt tiến lên gõ cửa và báo danh, hai vị công tử chính là thượng khách của Mã phủ tất nhiên là phải lấy lễ đối đãi.

**

Song Cát bị tổ mẫu vụng trộm gọi tới khách sảnh, “Tới đây, lát nữa con vào đó nhìn vị hôn phu của con một cái đi. Hôm nay thằng bé cùng đại bá tương lai của con cùng đến. Phu quân tương lai của con là người gầy hơn, bộ dáng thanh tú tên là Thượng Cửu Lâm, đai buộc trán của thằng bé là một khối hồng ngọc, nhận cho chuẩn, ngoài ra đừng có hỏi nhiều.”

Nam tử Đại Chu trước khi qua nhược quán1 đều sẽ đeo đai buộc trán.

Song Cát nghe lời lẻn vào khách sảnh, nàng mặc bộ trang phục rất đơn giản, dù có nói là nha hoàn cũng không khiến người khác chú ý.

**

Hai vị công tử Thượng gia tới đúng lúc Mã lão gia đã ra ngoài xử lý công việc, Mã phu nhân đưa hài tử đi dâng hương chỉ còn lại Mã lão phu nhân ở trong phủ.

Cũng không biết là trùng hợp hay là cố ý, chung quy lại bọn họ cũng đỡ phải xã giao với hai vị trưởng bối.

Hai vị công tử được dẫn vào khách sảnh trò chuyện cùng Mã lão phu nhân, không bao lâu sau Song Cát lẳng lặng trốn sau gốc nhài song sắc sum suê.

Hoa cỏ quý giá trong phủ không nhiều lắm, cây hoa nhài song sắc này thịnh hành ở Hồ Kinh mấy năm gần đây có thể nói là tương đối có giá trị.

Đại công tử đọc đủ thi thư cũng để ý tới cây hoa nhài đó. Lúc phát hiện ra có một tiểu nha đầu ngượng ngùng xoắn xít trốn sau bụi hoa, hắn không khỏi nhìn nhiều thêm vài lần. Lúc đầu hắn còn cho rằng nàng chỉ là một nha hoàn quét dọn nhưng sau vài lần quan sát hắn vẫn thấy tiểu nha đầu kia lén lút thậm thụt trốn sau bụi hoa.

Sau một lúc suy ngẫm, hắn mơ hồ đoán được mục đích của nàng ta.

Chỉ là hắn không nghĩ tới nàng lại chính là đệ tức tương lai của mình.
1: Nhược quán: là một nghi lễ báo hiệu đã đến tuổi trưởng thành, nên người xưa dùng từ quán tuế (冠歲)để chỉ con trai 20 tuổi (quán là cái mũ, còn đọc là quan).