Thám Tử Địa Ngục

Chương 5: Khó khăn mới



Đang đọc sách thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa. La Giang Nam bước ra khỏi phòng thư viện thì thấy người bước vào là La Sơn Phong cha của hắn.

La Sơn Phong:"cha có chút chuyện muốn nói với con"

La Giang Nam:"chuyện gì mà 1 cục trưởng cục cảnh sát như cha phải đích thân đến đây vậy?"

La Sơn Phong:"cha muốn con làm cảnh sát 1 năm, thu thập đủ 10 huy chương đặc biệt nhất của cảnh sát điệp viên"

La Giang Nam:"cha tưởng con là chúa trời à? sao làm được cảnh sát điệp viên chứ?"

La Sơn Phong:"con là ma cà rồng mà sao có chuyện gì không làm được chứ? Con không làm là cha không nhìn mặt con nữa đâu."

La Giang Nam: "nếu con thu thập hết 10 huy chương thì chờ 1 năm sau mới được tự do à?"

La Sơn Phong:"không phải, bao giờ con thu thập được 10 huy chương đó thì con mới được tự do"

La Giang Nam:"vậy bao giờ bắt đầu làm cảnh sát? "

La Sơn Phong:"6 ngày sau sẽ là ngày bắt đầu nhớ chuẩn bị thật tốt đó con trai"

La Sơn Phong nói xong liền rời đi. La Giang Nam ngồi xuống thở dài 1 hơi hắn nghĩ trong lòng cảnh sát điệp viên là cảnh sát nguy hiểm nhất trong các loại cảnh sát còn nữa làm cảnh sát điệp viên rất mạo hiểm có thể chết bất cứ lúc nào giờ cha nói hắn thu thập đủ 10 huy chương đặc biệt nhất của cảnh sát điệp viên thì còn khó hơn lên trời. Hơn nữa 6 ngày nữa là hắn đã có hẹn với Trần Thâm. Hắn vì đang mải mê suy nghĩ quá nên không biết Diệp Nhã Hương đã đi học về.

Diệp Nhã Hương:"em về rồi. Anh đang làm gì vậy ạ?"

La Giang Nam nghe xong mới biết mình tập trung suy nghĩ quá nên không để ý Diệp Nhã Hương đã về nhà.Diệp Nhã Hương thấy La Giang Nam không trả lời nên tưởng hắn đang giận mình vì vậy cô bé tủi thân bỏ về phòng. Nhưng chưa đi được 1 bước đã bị La Giang Nam kéo lại ôm cô bé. Cô bé đẩy hắn ra vào bếp chuẩn bị thức ăn. Sau khi nấu ăn xong các món ăn được cô bé sắp xếp tỉ mỉ như những nhà hàng nổi tiếng. La Giang Nam ngồi xuống bàn ăn đối diện với Diệp Nhã Hương. Hắn thấy cô bé đang giận hắn.

La Giang Nam:"sao vậy hả?"

Diệp Nhã Hương:"anh không phải giận em rồi à?"

La Giang Nam:"em làm gì sai mà anh phải giận vậy! Đồ ngốc"

Diệp Nhã Hương:"vậy tại sao anh lại không trả lời em?"

La Giang Nam:" anh xin lỗi! Em đừng để ý nha. À đúng rồi nếu anh đi làm cảnh sát thì em có còn quan tâm đến anh nữa không?"

Diệp Nhã Hương:"sao anh hỏi em như vậy? Dù anh là ai thì em đều mãi mãi quan tâm anh cả. Hơn nữa công việc của cảnh sát là giúp người dân tìm ra kẻ sát nhân giết người không chỉ vậy cảnh sát còn truy lùng những tên buôn bán chất cấm. Em tự hào về anh chưa hết sao lại không quan tâm anh chứ?"

La Giang Nam:"cảm ơn em "

Diệp Nhã Hương:"anh định làm cảnh sát à? Đừng mà nguy hiểm lắm!"

La Giang Nam:"không phải em nói tự hào về anh khi anh làm cảnh sát sao. Tại sao giờ lại không cho anh làm cảnh sát?"

Diệp Nhã Hương:"nhưng... Làm cảnh sát nguy hiểm lắm. Anh đừng đi"

La Giang Nam:"không sao đâu có em ở bên cạnh anh là được rồi đó!"

Diệp Nhã Hương im lặng buồn bã rời đi. Trong lòng cô bé rất lo lắng cho La Giang Nam. Sợ hắn trong lúc làm nhiệm vụ bắt tội phạm thì gặp nguy hiểm. La Giang Nam biết cô bé rất quan tâm hắn. Nên cười khẽ bước vào phòng ngủ. Đêm nay không ai trong hai người bọn họ có thể ngủ ngon được. Vì bọn họ đều đang có những tâm sự thầm kín trong lòng mà không ai biết.