Thần Luyện Thiên Nhiên

Chương 12: Đánh cho Viêm Cơ xin tha



Khương Tiểu Linh nói xong Viêm cơ nghe thấy thế cũng sinh ra kiêng kỵ, dù sao Khương gia và Viêm gia thực lực cũng ngang nhau, là một thế lực không thể bỏ qua nhưng hắn ta cũng không thể vì thế mà nhượng bộ mất đi mặt mũi của Viêm gia được nếu bị truyền ra còn tưởng là Viêm gia không bằng Khương gia.

"Nhưng các người đã đả thương đàn em của tôi, chuyện này tôi không thể bỏ qua được, các người ít nhất cũng phải lấy ra mười triệu bồi thường phí, tôi coi như chưa xảy ra chuyện gì." Viêm Cơ cũng khôn lõi hắn cũng không muốn đắc tội chết nên chỉ có thể dùng cái này để hạ bậc thang.

Mạc Tuấn nhìn về phía Khương Tiểu Linh cảm kích, dù sao nếu là người bình thường đối với trận thế như vậy đều sẽ sợ hãi làm sao có thế đi giúp người khác nói chuyện.

"Ngươi là Viêm Cơ sao, tên giống như một kẻ cướp vậy, đàn em của mày rõ ràng đã chọc vợ tao, đánh không lại bây giờ lại kêu mày tới đòi bồi thường với tao sao, nằm mơ đi."Mạc Tuấn giọng cười lạnh nói.

"Hừ, thứ không biết điều tất cả xông lên đập hắn cho tao."Viêm Cơ giận dữ hét dù sao cũng phải giữ chút mặt mũi không thể nhượng bộ được.

Tất cả đàn em đều xông lên có người cầm gậy gộc, có người cầm ống tuýp xông lên trong đó thằng đại ca có xăm hình cũng cầm gậy gỗ chuẩn bị xông tới thì thấy Mạc Tuấn cũng xông tới đánh, Mạc Tuấn đạp tên đầu tiên bay về phía sau trúng hai người cùng te nhào lộn, sau đó ra quyền tốc độ cực nhanh đánh tới thằng thứ hai làm cho hắn hộc máu bị bay về phía sau trúng ba gã, rồi một tát đập qua thằng khác miệng mồm meo lệch luôn bay về một bên trúng hai gã ở phía sau, có tên đàn em phản ứng kịp thời dùng ống tuýp đánh tới đầu của Mạc Tuấn, thì Mạc Tuấn quay qua một chưởng đánh gay ống tuýp và còn dư lực đánh vào thân gã bay về phía sau trúng ba người, tất cả đàn em thấy thế thì không dám xông lên, Viêm Cơ cũng ra đầu quyền tới, Mạc Tuấn cũng tiếp quyền, khi hai quyền va chạm nhau thì Viêm Cơ biến sắc vì lực đạo của Mạc Tuấn quá mạnh làm cho tay hắn nghe thấy tiếng xương vỡ vụn răng rắc một tiếng, mà thân thể của Viêm Cơ không bị khống chế bay về phía sau và khộc máu do bị nội thương.

Do bọn họ không có sát khí giết người nên Mạc Tuấn đánh bọn họ một trận cũng không có giết bọn họ, nhưng cũng phải dạy dỗ bọn chúng một chút.

Tất cả mọi người đang muốn xông lên thấy thế thì không còn ai dám xông lên nữa, mọi người sợ tới mức mặt tái xanh chỉ mong tên hung ác này không tới kiếm mình.

Khương Tiểu Linh cũng há hốc mồm, nhìn tư thế của Mạc Tuấn võ công ít nhất cũng phải đạt tới võ sĩ trung cấp đỉnh phong hoặc là võ sĩ cao cấp rồi, cô cũng không ngờ Mạc Tuấn lợi hại như thế.

Bởi vì một gia tộc trẻ tuổi như vậy nếu đạt tới võ sĩ trung cấp hoặc là cao cấp đều là thiên kiêu của một gia tộc, làm sao có thể là phế vật được, không lẽ Mạc Tuấn ẩn giấu thực lực không muốn cho kẻ khác biết.

Mạc Tuấn đi tới trước mặt Viêm Cơ.

Viêm Cơ sợ hãi nói:" Anh Mạc đừng đánh tôi, tôi biết sai rồi, tôi không nên dung túng đàn em làm điều bậy bã nữa." Ngừng một lúc sau đó hướng tên xăm hình đang đứng đó quát:" Mày mau qua đây xin lỗi anh Mạc nào, nếu không tao đánh gãy chân mày."

Tên đàn em nghe thế cũng sợ hãi chạy tới quỳ xuống:" Xin lỗi anh Mạc, em biết sai rồi sau này em không dám nữa." Sau đó dập đầu.

"Cút." Do hắn hiện tại đang ở cùng vợ cũng không tiện đánh đập tàn nhẫn máu tanh nói.

"Vâng." Sau đó cả đống rút lui nhanh chóng.

"Không ngờ anh cũng thật lợi hại." Khương Tiểu Linh cười cười nói.

Mạc Tuấn nghĩ rằng quan hệ của hắn và Khương Tiểu Linh cũng không phải là vợ chồng thực sự, nhưng hắn cũng không ghét người này đành trả lời "Cũng thường thôi, không có gì cả".

Bởi vì cuộc ẩu đả này mà hai người ăn bữa cơm cũng không yên nên đi về nhà.

Đêm tới trước khi vào phòng Khương Tiểu Linh đưa hắn thẻ ngân hàng trong đó có mười triệu, vì Khương Tiểu Linh biết hiện tại Mạc Tuấn không có việc làm, sau đó hắn về phòng mẹ, hắn khoanh chân điều tiết trạng thái tốt nhất tu luyện nuốt ba viên luyện khí hoàn vào miệng luyện hóa, một luồng khí nóng vào đan điền, hắn vận chuyển công pháp càn khôn pháp kinh, sau một đêm hắn sử dụng hết chín viên dược hoàn để lên tới luyện khí tầng thứ hai.

Sáng sớm Khương Tiểu Linh dậy sớm thì không thấy Mạc Tuấn đâu, Khương Tiểu Linh nhìn thấy đồ ăn mà Mạc Tuấn chuẩn bị sẵn ở phòng bếp trong lòng cảm thấy ấm áp.

Thành phố S.

"Hừ, tôi phái người đi thành phố Z đều không liên lạc được, các ngươi mau điều tra nhanh chóng xem tình hình bên đó, hừ không biết tên súc sinh kia tình huống như thế nào rồi nều bị nhục nhã chết đi thì càng tốt." Mạc Kinh hừ lạnh nó.

"Vâng, thiếu gia." Tên trợ lý của Mạc Kinh nói.