Thần Luyện Thiên Nhiên

Chương 13: Đi siêu thị bị người chặn



"Còn nữa ta vừa mới nhận được một tin tức là ở gần thành phố Z, có một mỏ tài nguyên hãy mau phái người tới điều tra, nếu là thứ tài nguyên quý thì hãy phong tỏa chỗ đó rồi hãy báo lại, ta sẽ điều người thêm đi xử lí." Mạc Kinh vừa được tin này liền nói như là đồ trong túi hắn ta.

"Vâng, thiếu gia." Tên trợ lí nói.

Ở thành phố Z Mạc Tuấn đang đi siêu thị thì có điện thoại của Phùng Bất gọi tới.

"Alo, bác sĩ Mạc cậu hôm nay có rảnh không, tối nay có một cuộc hội nghị của các đại gia tộc tôi muốn mời cậu đi cùng nhau được chứ?" Phùng Bất cười cười nói.

"Không có hứng thú." Mạc Tuấn lạnh nhạt trả lời.

"Bác sỹ Mạc hãy khoan từ chối, tối nay còn có cả một số giao dịch và tin tức như các loại dược phẩm quý hiếm nữa, có thể có thứ bác sỹ Mạc cần đấy." Phùng Bất vội nói.

"Vậy được tối nay tổ chức ở đâu gửi địa chỉ cho tôi tối tôi sẽ đi." Mạc Tuấn nghe nói có dược phẩm quý hiếm thì lập tức lên hứng thú vì có dược phẩm tu chân mới có thể tu luyện tới tầng cao hơn.

"Tối nay tám giờ tại khách sạn hoa quý, nếu anh tới thì hãy gọi điện cho tôi nhé bác sỹ Mạc." Phùng Bất vui vẻ nói ra địa chỉ.

Mạc Tuấn vừa cúp mày thì có người nói:

"Đây không phải Mạc đại thiếu sao, hôm nay tới siêu thị mua đồ giảm giá hả."

Đường thiếu gia kia lúc trước ở công ty dược phẩm trêu chọc Mạc Tuấn, thấy Mạc Tuấn đi siêu thị trêu chọc nói.

Mạc Tuấn cũng không ngờ gặp lại cái tên này cũng không nói chuyện với hắn, trực tiếp bỏ qua hắn.

Tên Đường thiếu gia kia thấy Mạc Tuấn bỏ qua hắn như vậy khá tức giận nói:" Đệt, dám bỏ qua tao như vậy tên này gan đấy." Sau đó bấm điện thoại gọi:" Anh hổ, có người ở siêu thị của anh dám không xem em ra gì, anh giúp em giải quyết thằng đó, em sẽ cho anh một triệu."

"Tốt, tôi sẽ dẫn anh em tới ngay, Đường thiếu yên tâm." Tên anh hổ đó nghe thấy tiền thì mắt sáng lên nói.

Khi Mạc Tuấn mua xong chuẩn bị về thì có hơn mười người tới chặn đường trong đó có cả tên Đường thiếu gia kia.

"Mày dám bơ tao, hừ lần này tao cho mày một bài học, mai mốt tạo gọi là phải trả lời, dám bơ tao mày lá gan cũng không vừa đâu, chỉ là một tên phế vật của Mạc gia, hừ, không xử đẹp mày hôm nay thì tao là còn rùa." Đương thiếu gia kia đắc ý hừ lạnh nói.

"Mày có chắc chắn là muốn chặn đường tao không." Mạc Tuấn giọng điệu bình tĩnh lạnh nhạt nói.

"Hừ, kiêu ngạo cái gì phút chốc tao xử mày, cho mày một bài học nhớ đời, yên tâm đi tao nhẹ tay lắm nhiều lắm chỉ cho mày nằm viện vài tháng mà thôi." Tên Hổ ca kia đắc ý nói.

Nói xong tất cả đàn em đang bao vây cười ha ha.

"Được, như các người mong muốn nằm viện mấy tháng thì tao sẽ giúp chúng mày vậy." Mạc Tuấn đang cầm cái bịt đồ nói.

"Được, rất tốt, rất tốt, mày kiêu ngạo đấy, tao sẽ cho mày biết mày ở trước mặt tao chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi." Hổ ca kia cười lạnh giận dữ nói.

"Tụi bây nghe hết chưa, nó đòi đánh tất cả chúng ta nằm viện đấy ha...ha..." Hổ ca kia ôm bụng cười, tất cả đều cười haha.

"Tao nghe nó nói mà tao cười sặc á." Một tên đàn em nói.

"Hắc hắc, tất cả xông lên cho tao đánh cho hắn một bài học." Đường thiếu kia cũng cười haha xong rồi hét lên cho mọi người đánh Mạc Tuấn.

Tất cả mọi người đều xông lên chỉ thấy một bóng người lướt qua đánh mỗi người ăn một đấm, người thì bay về người thì đụng tường, tất cả mọi người đều bị đánh tới mức đứng lên không nổi, chỉ còn một mình Đường thiếu gia kia đang run như cầy sấy.

"Anh Mạc em biết lỗi rồi, mong anh tha cho em lần này, lần sau em không dám nữa." Tên Đường hiếu gia kia thấy cả bọn bị đánh tới nằm la liệt, thì tới cầu xin tha thứ.

"Cút." Mạc Tuấn một đạp làm cho hắn bay về phía sau dính tường trọng thương, trọng thương này ít nhất cũng phải nằm viện vài tháng.

Mạc Tuấn xử lý xong mấy tên này thì ngang nhiên bước đi như chưa xảy ra chuyện gì.

Mạc Tuấn mặc dù vẫn giữ quan điểm thực lực mạnh được yếu thua ở tu chân giới, nhưng vẫn biết bây giờ thực lực còn yếu ở trái đất là một nước có pháp trị, nhất định phải là kẻ khác ra tay trước hắn mới phản kích tự vệ, muốn giết bọn họ phải ở chỗ không người.

Sau khi Mạc Tuấn đi siêu thị về dùng thần thức quét qua phòng thấy Khương tiểu Linh đang thay quần áo liền thu hồi thần thức, mua về một đống đồ ăn thức uống bỏ vào tủ lạnh sau đó nói:" Em nếu có đói thì nhớ lấy đồ ở tủ lạnh ăn nhé, tối nay anh bận có thể sẽ về khuya."

"Vâng." Khương Tiểu Linh đang thay quần áo đáp.

Buổi tối khi Mạc Tuấn tới khách sạn hoa quý thì gọi cho Phùng Bất.