Thần Thú

Chương 5: Bị chủ nhân cưỡi như vậy thật sự quá không ra thể thống gì rồi (H)



Phía sau dường như bị đâm văng ra ngoài luôn rồi, cúc huyệt giống như muốn hỏng đến nơi.

Quy đầu to lớn nghiền nát huyệt thịt non mềm trơn nhẵn cứ mạnh bạo cắm vào trong, dường như bị đâm đến mức hoa mắt hình ảnh chồng lên nhau, côn th*t to dài dữ tợn kia nhanh chóng bị nuốt trọn đến tận gốc. Cúc huyệt co rút từng cơn, cặp mông đỏ hồng mềm mại bị giữ banh rộng ra, không theo kịp tốc độ của côn th*t.

Bàn chân của ta cuộn chặt cứng lại, đỉnh nhũ hoa bị xoa nắn đến đỏ bừng, chủ nhân ở phía sau giữ chặt eo ta, vật cứng rắn nóng như lửa nặng trịch đâm mạnh một cái vào đến tận cùng, mỗi lần đâm vào đều khiến ta mất hồn mất vía.

Chết mất, chết mất!

Tư thế này thực sự rất sướng, cũng cực kỳ sâu.

Đợi đã... Tư thế này, không phải là chủ nhân đang cưỡi ta sao?!

Khá lắm, ta như được khai sáng đầu óc*. Ta dường như cảm thấy bản thân vừa phát hiện điểm dở hơi của chủ nhân, hóa ra chủ nhân không thích dùng thú làm vật để cưỡi, mà thích cưỡi thân người, điều này thật sự khác với những người khác.

*醍醐灌頂: Đề hồ rưới lên đỉnh đầu. Từ ngữ này được dùng để ví dụ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể trừ phiền não vô minh, được thanh tịnh sáng suốt. Bởi thế nó còn có nghĩa là giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.

"Ưm... A hức... Đừng mà chủ nhân... Á ha..."

Ta không biết đã bị đâm bao nhiêu lần, đầu óc lúc cảm thấy trống rỗng lúc lại thấy như được lấp đầy, cái vật đó đã khiến ta biến chất trở thành một con thú thấp hèn chỉ biết nức nở rên rỉ.

Nhưng cơ thể ta bị đè chặt lại, chỉ có cái mông bị đâm đung đưa qua lại, dù gậy th*t có cắm vào cúc huyệt mạnh đến mức nào đi nữa thì dâm dịch từ cúc huyệt vẫn giàn giụa ta cũng không thể thoát ra được. Cảm giác đau nhói khi cúc huyệt non mềm siết chặt sưng cả lên cùng với khoái cảm mãnh liệt khi ma sát hành hạ sướng đến chết.*

*欲仙欲死 Dục tiên dục tử: cảm giác sung sướng khi lên đỉnh, đồng thời cũng cảm thấy đau đớn, vừa đau vừa sướng.

Bờ môi mỏng của chủ nhân mím chặt, mồ hôi chảy dài trên hàng lông mày, người thuần thục dùng gang bàn tay cố định gáy ta lại, ấn nửa người trên của ta nằm trên bàn.

Người dường như đã tìm được tư thê tốt nhất, nên tư thế này vẫn không hề thay đổi, điên cuồng làm trên xuống dưới, mạnh mẽ đẩy đi vào, rồi lại nông cạn rút ra, kéo ra một vòng ruột thịt đỏ tươi, thỉnh thoảng bị xoắn chặt lại, người mới trầm giọng thở gấp một tiếng.

Vật to lớn chuyển động không ngừng, càng cắm càng nhanh, eo cùng hông phía sau di chuyển cũng càng lúc càng nhanh hơn, chạy nước rút cuối cùng.

Sau khi cảm giác ngứa ngáy trong ruột thịt qua đi, toàn bộ bên trong bắt đầu cảm nhận từng cơn đau nhói.

Ta có chút linh cảm được có điều gì đó sắp đến, bản năng cảm nhận được nguy hiểm, trong lòng rất thấp thỏm, nhưng bàn tay của chủ nhân đè lên cổ ta không để cho ta lộn xộn.

Trong cảm giác đê mê đáng sợ này, cuối cùng chủ nhân cũng mở tinh quan* giải phóng cho ta, bắn ra một dòng tinh dịch trắng đục, chất lỏng nóng bỏng bắn vào cơ thể ta khiến bụng ta phình lên.

*精关 Tinh quan: Bộ phận sinh dục của nam giới.

Thắt lưng của ta mềm nhũn, chủ nhân nhanh tay lẹ mắt giữ ta ổn định lại, ngón tay cắm vào cúc huyệt đang không khép lại được, khiên nhẫn nhét tinh dịch đang trào ra từng chút một.

Ta không còn sức để di nhúc nhích, trơ mắt nhìn động tác này của chủ nhân.

Hình ảnh này thật sự vô cùng ướt át.

Sau đó, chủ nhân ngồi xổm xuống, người tách hai cánh mông ra, vươn lưỡi liếm láp, đầu lưỡi vân vê bên ngoài chỗ thịt mềm đang đóng chặt kia.

"Ưm——" Cả người ta run lên.

Ánh mắt của chủ nhân theo đó buông xuống, không hề mất đi phong thái tuấn tú cao quý thường ngày, "Sao thế?"

Ta nhìn sang một bên né tránh ánh mắt của người, "Bẩn, bẩn chết đi được, chủ nhân đừng làm vậy."

Chủ nhân nhìn ta một cái sâu kín, khóe môi nhếch lên, dường như có chút ý tứ dỗ dành: "Kê Nhi không muốn nhanh nhanh lớn lên sao, làm cho nó mau mau mở ra?"

Ta nhướng mày lên, thật ra thì bản thân ta cảm thấy hôm nay đi cửa sau đã là việc cực kỳ cực kỳ xấu rồi. Ta luôn cảm thấy như vậy là đi ngược lại với phẩm hạnh của thần tiên, với lại chuyện nam nữ vẫn phải nên là tỉ mỉ thưởng thức mới cảm nhận được sự tuyệt diệu, không thể làm vội làm vàng được.

Trong đầu nghĩ vậy thì cũng chỉ là nghĩ thôi, chủ nhân vui vẻ mới là quan trọng nhất, lúc này những gì nên làm vẫn phải làm thôi.

Nhưng không ngờ mới nửa khắc trôi qua ta đã không nhịn được, nơi mật huyệt kia càng thêm mẫn cảm, ta cảm giác cả người ta giống như đều bị hút lấy, ta chỉ có thể lí nhí cầu xin: "Chủ nhân, có thể đừng liếm nữa không."

*刻 khắc: 1 khắc = 15 phút.

Chủ nhân thoáng dừng lại, giọng khàn khàn vang lên, "Kê Nhi không thích sao?"

Tim ta đập thình thịch, vươn đầu lưỡi ra liếm môi, "Con thích, thích lắm, liếm rất sâu, rất nóng, nhưng mà con sợ lắm."

"Sợ cái gì?"

Ta không còn quan tâm được chủ nhân sẽ nghĩ ta như thế nào nữa, mặc dù ta bị coi là một con thần thú nhát gan, không biết săn sóc thì ta cũng nhận, hai mắt ta nhắm chặt, cắn răng nói: "Sợ, sợ chủ nhân liếm chết con."

Ánh mắt của chủ nhân trong nháy mắt trở nên có chút hung hãn, sau đó người cứ nhìn ta chằm chằm như vậy, vào lúc ta cho rằng bản thân khó giữ được cái mạng nhỏ này thì người đưa tay qua khẽ nhéo hạt đậu nhỏ kia, tim ta run rẩy theo động tác của người, rất sợ bị chủ nhân sẩy tay kéo đứt.

Chắc chắn là chủ nhân đang suy nghĩ xem nên trừng phạt ta như thế nào, ta không kìm được lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của người: "Chủ nhân, người lại cắm, cắm Trọng Kê nữa đi."

"Nàng muốn cắm như thế nào đây?"

"Chủ nhân, cắm phía trước, cắm phía sau..."

"Kê Nhi thật là tham lam." Người trầm giọng thở dài một tiếng, ta có thể nhìn ra được mặc dù người đang trách mắng, nhưng trong giọng nói lại không hề có chút bất mãn nào.

Chẳng qua lần này cũng không phải là gậy th*t, cúc huyệt phía sau bị cắm vừa sưng vừa đỏ, chạm vào là đau, ngay cả một ngón tay cũng không nhét vào được, chỉ có thể thăm dò nông cạn ở quanh miệng huyệt. Tiếng "nhóp nhép" khi đầu ngón tay cố gắng chọc ngoáy cực kỳ vang vội, khiến miệng huyệt nhầy nhụa không chịu nổi, theo tốc độ rút ra cắm vào hoặc là nhẹ nhàng vân vê hoặc là ấn mạnh, đè lên cái lỗ nhỏ khác đang khép chặt ở bên dưới kia.

Khi cảm giác muốn xả mà không xả là lúc không thoải mái nhất, ta chỉ ước gì có thể đặt mông ngồi xổm xuống.

Ta uốn éo tới lui, phải mất rất nhiều nghị lực ta mới có thể không làm ra hành động mài mông xuống dưới đất, không biết chủ nhân ấn chỗ nào, tiểu huyệt đột nhiên co rút, phun ra một vũng d*m thủy, xối lên ướt sũng ngón tay chủ nhân.

Ta sợ hãi hoang mang tự hỏi, đây là do không nhịn được sao, ta vậy mà ở trước mặt chủ nhân không nhịn được!

Một thần thú đoan chính, ai mà có thể làm ra chuyện này được!

Dường như chủ nhân nhìn ra sự lúng túng của ta, một tiếng cười trầm thấp rất khẽ tràn ra từ bờ môi mỏng đó, "Kê Nhi đang cảm thấy xấu hổ sao? Sợ là còn có người từng mất mặt hơn nàng nhiều."

Ta quay đầu lại nhìn người một cách mất tự nhiên, im lặng không nói gì nhưng vẫn vểnh tai lên nghe.

"Lúc đó nàng còn rất nhỏ, ta sợ sẽ không nuôi nàng sống nổi, ngay cả bốn cái chân của nàng cũng đứng không vững, lại cực kỳ sợ người lạ, cứ núp mãi ở một chỗ không có người, có những khi nàng không để ý sẽ bị tiểu són cơ."

Mặt ta nóng bừng bừng, vốn dĩ muốn nghe câu chuyện cười về người khác, thế mà lại nghe được câu chuyện cười của chính mình.

————

Tiểu Kê Nhi chính là quỷ nịnh bợ và u mê tuyệt đối của thượng thần chủ nhân, nhưng mà là, là kiểu Diệp Công thích rồng*.

*叶公好龙 Diệp Công thích rồng: được dùng để ám chỉ những người luôn ba hoa, bốc phét nhưng khi thực sự gặp phải chuyện mình luôn nói thì lại thoái thác, hoảng sợ không dám làm, chỉ ra vẻ yêu thích bên ngoài (còn thực chất bên trong thì không).

Tiểu Kê Nhi vừa tỉnh tỉnh mê mê vừa cây ngay không sợ chết đứng nói lời lẳng lơ, nhưng không biết bản thân đang lấy thân mình ra thử nghiệm loại chuyện đó.