Thanh Xuân Của Chúng Ta Đẹp Nhất Khi Ở Bên Nhau

Chương 12: Gặp lại người xưa



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một chiếc em bé ngày nào còn được ẵm bồng trên tay thì hôm nay đã chạy tung tăng khắp nhà, nhờ có thêm em bé ấy nên không khí gia đình tôi cũng vui vẻ hẳn ra, vì muốn đứa bé ấy sau này là một đứa trẻ có tài năng, bản lĩnh, có tương lai rực rỡ huy hoàng nên tôi quyết định lấy tên là Gia Huy, Gia trong từ Gia đình và quan trọng hơn hết là cùng tên lót với Gia Luật, Huy trong từ Huy hoàng.

Và trong khoảng thời gian ấy ngoài giờ làm tôi tranh thủ học lại kiến thức chuyên ngành vì muốn có công việc thu nhập ổn định hơn, một thời gian sau tôi cũng tìm được một công việc đúng chuyên ngành của tôi với mức thu nhập cũng khá hấp dẫn nhưng một điều khó khăn là chỗ ấy lại cách nhà tôi hơn hai tiếng đi xe, chị tôi lúc ấy liền bảo cứ yên tâm làm việc, Gia Huy cứ để ở nhà chị chăm sóc, cuối tuần lại về thăm, Gia Huy ngoan ngoãn đến mức khiến tôi không muốn chuyển công tác nhưng vì cuộc sống cơm áo gạo tiền nên tôi quyết định sẽ đến đấy làm. Tôi thuê một căn hộ nhỏ gần công ty ấy, và buổi tối sau khi tan ca tôi lại xin thêm một job làm thêm, có lẽ vì áp lực đồng tiền ngày xưa khiến tôi thành cỗ máy kiếm tiền trong bất cứ hoàn cảnh nào, nhưng tôi thấy vui vì điều đó vì hiện tại tôi đã có thể tự lo cho cuộc sống của riêng mình, lo được cho thiên thần nhỏ của mình và đôi khi cũng phụ giúp được gia đình.

Hôm ấy là ngày cuối tuần cũng là dịp cuối năm nên công việc khá bận rộn, đám bạn thuở bé lại tổ chức họp lớp nhưng tôi đã từ chối, nói mãi một hồi tôi đã bị đám bạn thao túng tâm lí nên đồng ý tham gia, và hôm ấy tôi cũng dẫn theo Gia Huy và đương nhiên cậu em họ năm nào tiếp tục kiêm luôn nhiệm vụ tài xế cho mẹ con tôi. Bữa tiệc dường như đông vui hẳn khi đa số chúng tôi đều dẫn theo người nhà, và câu chuyện bắt đầu từ những bà mẹ bỉm sữa như tôi, khi một bạn chợt hỏi tôi cha đứa bé đâu rồi, tôi lặng thinh đi giây lát, thì Gia Huy lên tiếng trả lời thay tôi:

- Mẹ cháu bảo, baba đi làm xa, lâu lắm mới về, khi nào cháu trưởng thành baba mới về!

Câu nói của thằng bé khiến cho không khí bữa tiệc lắng xuống, mọi người cũng không gặng hỏi thêm nữa và bữa tiệc bắt đầu, được một lúc sau thì một nhân vật khác xuất hiện khiến tôi cảm giác bối rối, và đó không ai khác ngoài Gia Luật. Vừa bước vào cậu ấy đã gây sự chú ý mạnh khi ra dáng một người quân nhân và là một người đàn ông thành đạt, tay bắt mặt mừng, ai cũng vui vẻ, đến khi chạm mặt tôi thì cả hai có chút lúng túng, cứ ngỡ sau những chuyện đã qua cảm xúc của tôi đã dần nguôi ngoai nhưng không, khi đối diện với cậu ấy, tim tôi vẫn còn chút rung động, và một đoạn kí ức xưa chợt ùa về trong tôi. Được một lúc sau tôi lại xin phép mọi người về trước vì em bé của tôi đã buồn ngủ, nhưng oái ăm thay khi ấy trời đang đổ con mưa khá to, cậu em họ nói với giọng não nề:

- Chị à, như thế này mà về thì mai ốm cả ba đấy, vào trong một lát đi, mưa nhỏ hơn em đưa mẹ con chị về, em hứa!

Vừa nói cậu em họ vừa đưa tay lên để minh chứng cho lời nói đó, nhưng đằng sau vang lên tiếng nói:

- Hay để tôi đưa mẹ con cậu ấy về, trời đang mưa cậu cũng không thể về bằng xa máy mà, sẵn tiện hôm nay tôi trực ca đêm nên có thể ghé ngang nhà cậu ấy được!

Cậu em họ liền đồng ý ngay lập tức, nhưng tôi từ chối bảo hết mưa tôi sẽ về nhưng Gia Huy lại nhanh miệng:

- Mẹ ơi, con muốn ngủ rồi, chú ấy có ô tô mà, mình về nha mẹ!

Nghe vậy tôi làm sao mà từ chối được, thế là cả hai mẹ con tôi cùng lên xe, thằng bé lâu ngày mới được đi chiếc ô tô sang, xịn như thế này nên rất thích, cứ ríu rít hỏi tôi những câu hỏi vu vơ, nhờ vậy tôi cũng đỡ cảm giác bối rối, đôi lúc tôi lén nhìn vào kính chiếu hậu ở phía trước thì vô tình trông thấy cậu ấy cũng đang nhìn tôi. Cậu ấy bắt chuyện hỏi han về thằng nhóc, thằng bé cũng vô tư trả lời, có vẻ cả hai nói chuyện rất thoải mái, đến khi đứa nhóc ngủ thiếp đi thì cậu ấy bắt chuyện sang tôi, tôi vờ như không nghe thấy. Khi về đến nhà trời vẫn còn mưa khá to, cậu ấy muốn giúp tôi bế Gia Huy vào trong nhưng tôi lại từ chối, thế là cậu ấy che ô cho mẹ con tôi, vì chiếc ô khá nhỏ không thể che mưa hết cho cả ba, và cậu ấy chấp nhận bị ướt dưới trời mưa to, tôi vừa vào nhà nói cảm ơn và không ngoảnh lại nhìn cậu ấy thêm giây phút nào, cậu ấy nhìn tôi vào trong mà trong lòng với bao cảm xúc rối bời. Sau từng ấy năm có lẽ tình cảm cả hai vẫn còn nhưng tiếc là không thể giải bày cùng nhau vì ai cũng có cuộc sống của riêng mình ở hiện tại, sau cuộc gặp gỡ ấy để lại trong tôi nhiều cảm xúc nhưng nghĩ đến khoảng thời gian trước kia tôi lại không cho phép mình rung động trước cậu ấy nữa.

* * *

Sang nhiều ngày sau khi đơn vị tôi công tác nhận được một hợp đồng khá lớn, khi được hợp tác với Khối cảnh sát, và công ty tôi cử đại diện để đến đấy tham khảo tình hình và lắp đặt hệ thống an ninh mạng và cung cấp thiết bị cho bên ấy, lần ấy tôi không được đề cử vì tôi là nữ nên sẽ có nhiều hạn chế trong công tác thực hành. Nhưng đến ngày xuất phát thì một bạn trong nhóm được đề cử có vấn đề về sức khỏe và thế là tôi lại vào thay vị trí ấy, tôi thấy cũng không có gì là khó khăn vì những công việc đó cũng quá quen đối với tôi, trong nhóm đi khảo sát lần này có một cậu nhóc nhỏ hơn tôi ba tuổi nhưng lại rất ra dáng đàn ông, cậu ấy luôn giúp tôi trong mọi công việc, khi biết tôi là single mom thì cậu ấy càng quan tâm tôi nhiều hơn, điều này làm tôi không thoải mái khi tiếp xúc với cậu ấy vì tôi không muốn cho cậu ấy hi vọng khi tình cảm tôi không đặt nơi cậu ấy.

Vừa đặt chân đến Khối cảnh sát thì khung cảnh trước mặt khiến tôi choáng ngợp bởi không gian rộng rãi và môi trường làm việc cũng rất chuyên nghiệp, tuy nhiên mới được xây dựng thêm trụ sở mới nên mọi thứ có vẻ còn khá đơn sơ, đón tiếp chúng tôi là một anh chàng trợ lý nghiệp vụ rất điển trai, cậu ấy giới thiệu xung quanh và đưa chúng tôi đến khu để chúng tôi lắp đặt hệ thống máy móc ở đây. Sau một hồi nghiên cứu và phân tích thì chúng tôi cũng bắt đầu công việc, tuy nhiên vì một vài lí do khiến cho việc thực hiện chậm hơn dự tính và thế là trưa hôm ấy chúng tôi được dùng cơm trong Khối cảnh sát. Vừa bước vào phòng ăn thì tôi lại chạm mặt với một nhân vật mà tôi không muốn gặp, cậu ấy mải nói chuyện với cấp trên nên không thấy tôi, không khí bữa ăn khá chóng vánh khi ai cũng tranh thủ ăn thật nhanh cho kịp giờ, đến khi chỉ còn lại nhóm khảo sát của tôi và bạn trợ lý theo hỗ trợ, lúc này nhân vật kia mới chợt lên tiếng:

- Trợ lý Tô vẫn chưa dùng bữa xong sao?

Bạn trợ lý đứng dậy làm động tác chào và trả lời nghiêm nghị:

- Báo cáo Đại Úy, tôi còn chờ nhóm hỗ trợ IT nên hôm nay sẽ về đơn vị trễ ạ!

Vừa dứt lời thì vị Đại Úy kia không ai khác chính là Gia Luật quay sang bắt tay với nhóm tôi, đến lượt tôi thì cậu ấy khá bất ngờ, tôi cũng chỉ bắt tay cho qua chuyện, không biết lúc ấy mặt tôi đỏ thế nào mà cậu nhóc nhóm tôi liền trêu:

- Hôm nay được gặp mấy anh quân nhân đẹp trai đến mức mặt chị đỏ bừng thế kia cơ à, kiểu này không được rồi chị nhé!

IMG

Tôi giả vờ đấm vào vai cậu nhóc và bảo tranh thủ làm nhanh để còn kịp giờ về, rất may Khối Cảnh sát gần nhà tôi nên hôm ấy tôi được về nhà sớm, cậu nhóc kia thấy Gia Huy cùng đến đón tôi liền chạy đến bắt chuyện nhưng Gia Huy vờ như không quen biết, điều này làm tôi bật cười vì trông cứ như hai đứa trẻ con chơi với nhau, khung cảnh ấy đã lọt vào tầm mắt của một người đang đứng nơi xa, trông mặt cậu ấy rất buồn, và từ hôm ấy Gia Luật âm thầm quan sát và dõi theo cuộc sống của mẹ con tôi.