Thanh Xuân Của Chúng Ta Đẹp Nhất Khi Ở Bên Nhau

Chương 15: Một đêm đáng nhớ



Vài hôm sau tôi và An Khang - thực tập sinh mới của công ty - đến Khối Cảnh sát để bàn giao công việc vì Lương Sang có công việc gia đình nên không thể đến được, rất may hôm ấy tôi không gặp Gia Luật nên buổi làm việc có vẻ rất thoải mái, sau khi xong việc chúng tôi lại chờ xe của công ty đến đón thì vô tình lại gặp một người quen. Vừa thấy tôi thì cô gái đó lên tiếng:

- Sao Chị lại ở đây, chị đến tìm anh Gia Luật phải không?

- Xin lỗi, tôi không hiểu cô đang nói gì, hơn nữa việc tôi có mặt ở đây cũng không liên quan gì đến cô!

Tôi khó chịu trả lời, nhưng người đối diện vẫn chưa chịu bỏ qua, cô ta muốn gặp riêng tôi để nói chuyện nhưng tôi từ chối, cô ta một mực nói cần có vấn đề giải quyết với tôi, thế là tôi đành bảo An Khang khi nào xe công ty đến thì về trước không cần đợi tôi, còn tôi đi theo cô ta đến một quán nước gần đó. Cả hai cùng vào quán và cô ấy mở lời trước hỏi tôi vì sao lại xuất hiện ở đây, có phải tôi muốn tranh giành Gia Luật với cô ấy một lần nữa không, tôi bình tĩnh hết mức có thể trả lời rằng tôi có mặt ở đây vì công việc, và tôi với Gia Luật không có mối quan hệ nào khác nhưng cô ta hoàn toàn không tin điều đó, tôi cũng chẳng buồn để giải thích thêm vì chuyện này tôi thấy chẳng liên quan đến tôi. Tôi muốn đứng dậy rời đi thì cô ta lại nói thêm lời chua chát:

- Tôi mong Chị hãy tránh xa Gia Luật, đừng mong anh ấy sẽ quay lại với chị, nếu chị còn lẩn quẩn bên anh ấy thì tôi sẽ đem chuyện này nói cho gia đình chị biết, chị là kẻ chuyên đi cướp chồng của người khác, hơn nữa theo tôi được biết chị cũng đã có con, có phải chị cũng muốn cướp luôn tình cảm cha con của người khác không?

Nhắc đến gia đình là điều gì đó khiến tôi không thể nào bỏ qua được, vốn dĩ định cho qua chuyện này nhưng cô ta lại xoáy vào nỗi đau khi xưa khiến tôi nhất thời mất bình tĩnh, nét mặt tôi đanh lại tôi hỏi cô ta có chắc là mối quan hệ của cô ta và Gia Luật vẫn còn là vợ chồng theo đúng luật pháp không? Cô ta có chút ngập ngừng khi tôi nói như thế, tôi lại tiếp lời:

- Nếu như cô nói tôi cướp đi tình cảm cha con của người khác, vậy cô có biết sáu năm trước cũng chính cô đã cướp đi người cha của đứa bé trong bụng tôi không, con của cô khi chào đời có đầy đủ tình yêu thương của cha mẹ, còn con tôi thì không?

Tôi xúc động đến mức không kiềm chế được cảm xúc, Uyển Chi cũng ngạc nhiên trước những lời tôi nói, cô ta lại hoàn toàn không tin điều đó, nhưng điều tôi không ngờ đến là Gia Luật lại đứng phía xa dõi theo cuộc nói chuyện của chúng tôi từ lúc nào không hay, lúc này cậu ấy mới đi đến đối diện với tôi và hỏi:

- Những lời cậu nói có thật không? Gia Huy là con của tôi đúng không?

Tôi lãng tránh cậu ấy và bảo cậu ấy nghe nhầm rồi, nói rồi tôi vội bước đi thật nhanh, cậu ấy đuổi theo tôi nhưng Uyển Chi can ngăn lại, cậu ấy hất tay Uyển Chi và chạy theo tôi, tôi vừa ra đến cổng thì gặp ngay xe công ty đang đến, tôi vội chạy thật nhanh trước khi Gia Luật đuổi theo kịp, vừa lên xe tôi đóng cửa ngay lập tức và thế là Gia Luật không còn đuổi kịp, cậu ấy nhìn chiếc xe lăn bánh trong vô vọng. Tôi ngồi trên xe nhưng tâm trạng không hề ổn chút nào khi điều tôi lo lắng đã xảy ra, tôi không biết rồi mọi thứ sẽ đi về đâu, tôi thở dài ngao ngán. Suốt buổi chiều hôm ấy tôi không thể nào tập trung làm việc được, đầu óc tôi cứ như trên mây, vô tình có một số di động lạ gọi đến, tôi tiện tay nghe lấy vì cứ nghĩ khách hàng gọi đến nhưng đầu dây bên kia vừa cất giọng nói tôi đã ngắt máy ngay lập tức, người đó không ai khác chính là Gia Luật.

Hôm ấy tôi xin về sớm, nằm dài trong phòng tôi suy nghĩ rất nhiều, hiện tại Gia Luật đã biết Gia Huy là con cậu ấy, liệu cậu ấy có đưa Gia Huy rời khỏi tôi không, và Gia Huy có chịu chấp nhận chuyện này không, tôi thật sự rối bời trong chính suy nghĩ của mình. Tôi cố gắng dẹp bỏ suy nghĩ ấy sang một bên, đến lúc đã khuya chợt có tiếng gõ cửa, tôi do dự không dám mở cửa, được một lúc điện thoại lại reo lên là số của Gia Luật lúc chiều đã gọi cho tôi, tôi lại không nghe máy, tiếng gõ cửa lại vang lên lần này kèm theo giọng nói quen thuộc:

- Là tôi đây, cậu mở cửa đi, tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện một cách rõ ràng.

Tôi không mở cửa nhưng bảo cậu ấy hãy về đi, cậu ấy không nghe theo mà còn gõ cửa nhiều lần hơn, sợ ảnh hưởng đến các khu nhà xung quanh tôi liền mở cửa, thấy cậu ấy có vẻ rất mệt mỏi lại toát ra mùi bia rượu khá nồng, tôi hỏi cậu ấy đến đây để làm gì, cậu ấy không trả lời liền đi vào bên trong, tôi kéo tay cậu ấy lại và bảo cậu ấy hãy về đi vì đã khá trễ rồi, không nói gì cậu ấy quay lại đóng cửa và điều tôi không ngờ đã xảy ra. Cậu ấy ôm và hôn tôi một cách bất ngờ, tôi lập tức đẩy cậu ấy ra và tát cậu ấy một cái thật mạnh, tưởng chừng cậu ấy sẽ buông tôi ra để nói chuyện nghiêm túc nhưng không, cậu ấy lần này dồn tôi vào mép tường và hôn tôi một cách cuồng nhiệt khiến tôi không thể nào thoát ra được, trong nhiều năm quen nhau trước kia cậu ấy chưa bao giờ làm như vậy với tôi, có ôm có hôn nhưng rất nhẹ nhàng không phải tính chiếm hữu như bây giờ. Nhận biết rằng không thể thoát được nụ hôn ấy tôi buông lỏng người, cậu ấy cũng nhận biết được điều đó nên động tác hôn có vẻ chậm lại một chút và sau đó ngừng hẳn. Cả hai đối diện nhau ở khoảng cách rất gần, cậu ấy cuối thấp xuống và cả hai chạm vào trán nhau, tôi muốn né đi thì cậu ấy lên tiếng:

- Những lời cậu nói lúc chiều có thật không? Gia Huy là con của chúng ta phải không?

Tôi một lần nữa bảo cậu ấy đã nghe lầm rồi nhưng cậu ấy vẫn không chịu tin vì cậu ấy biết tính tôi không phải là người có thể đem những chuyện như thế để tùy tiện nói ra, tôi lại cố tránh ánh mắt cậu ấy thì cậu ấy càng ôm tôi chặt hơn. Cậu ấy muốn biết sự thật từ tôi nhưng tôi lại không can đảm để nói ra vì chuyện xảy ra ở khoảng thời gian đó là điều mà tôi muốn xóa bỏ trong kí ức của mình, dù vô tình hay có ý nhắc lại chuyện đó thì tôi vẫn không thể kiềm chế được cảm xúc của chính mình. Cố gắng không thể để cậu ấy thấy tôi yếu đuối ngay lúc này tôi liền lảng tránh sang chuyện khác:

- Muốn nói chuyện nghiêm túc thì cậu cũng nên buông tôi ra, người cậu toàn mùi rượu, mùi thuốc thế này tôi không thể nào chịu được!

Nói rồi cậu ấy buông tôi ra và hứa sẽ bỏ thuốc và hạn chế uống rượu bia nếu tôi đồng ý bên cạnh cậu ấy một lần nữa, hiện tại tôi không biết cảm xúc của mình là như thế nào, và cũng không biết phải đối diện với chuyện này ra sao, trả lời cậu ấy tôi cần thời gian suy nghĩ và Gia Huy cũng cần có thời gian để tiếp nhận chuyện này, cậu ấy thoải mái đón nhận điều ấy và muốn chịu trách nhiệm với mẹ con tôi, và bù đắp những gì của thời gian trước cậu ấy đã gây ra. Nghe xong điều ấy tôi lại chợt rơi nước mắt vì những chuyện quá khứ như thước phim được tua ngược lại khiến cảm xúc của tôi vỡ òa, cậu ấy liền ôm lấy tôi và nhẹ nhàng xoa đầu tôi bảo rằng không sao, lại còn kêu tôi cứ khóc cho thoải mái vì hiện tại cậu ấy đã ở đây và bên cạnh tôi.

Có lẽ đêm ấy là một đêm khó quên đối với tôi khi cả hai đều biết được tâm sự của nhau trong thời gian khá dài, cậu ấy kể tôi nghe những gì cậu ấy đã trải qua suốt sáu năm chúng tôi chia tay, thay vì đáp lại lời cậu ấy tôi chỉ im lặng và lắng nghe, cả hai chung một phòng nhưng người nằm trên giường, người nằm dưới nền nhà lạnh lẽo, tuy vậy nhưng cậu ấy không hề than vãn mà ngược lại lại cảm thấy vui trong lòng, không biết cậu ấy kể đến khi nào thì hết câu chuyện nhưng tôi đã chìm vào giấc ngủ thật nhanh và tôi thấy đêm ấy là một đêm đáng nhớ đối với tôi sau sáu năm dài xa cách!