Thất Sơn Tiên Môn

Chương 144: Á Lạp Thác



Tại một gốc hẻo lánh ở phần tối của Mặt Trăng

Một bóng người đang lao đi vùn vụt trong bóng tối. Thần sắc trên mặt tỏ ra vô cùng căng thẳng. Cứ một lúc thì hắn lại tràn thần thức ra điều tra tình hình ở bên ngoài không gian.

Phương hướng thần thức của hắn nhắm tới là nơi có tòa cung điện chặn ở giữa Mặt Trăng và Trái Đất. Khi phát hiện thần thức bị ngăn cản ở một nửa quãng đường thì lại tỏ ra một thái độ an tâm.

Hắn lo sợ tên kia đưa thần thức tới tận Mặt Trăng kiểm tra. Bởi vì hắn đang làm chuyện mà không muốn đối phương biết.

Người này chính là Á Lạp Thần, kẻ đã đè đầu cưỡi cổ tu sĩ trên Trái Đất gần 10 ngàn năm. Tên thật của hắn là Á Lạp Thác. Bản tính hèn mọn, tham lam, độc ác. Gặp kẻ mạnh thì nịnh nọt, còn kẻ yếu thì ức hiếp.

Hắn rất là cẩn thận, không bao giờ làm gì mà không cảm thấy an toàn. Thời gian trước kia, hắn rất an phận, cho dù là gặp tu sĩ tương đương với hắn thì hắn vẫn đối đãi có xu hướng kính trọng.

Chỉ khi đối mặt với những người yếu kém tuyệt đối thì hắn mới tỏ ra cao cao tại thượng. Đồng thời cũng rất cẩn thận kiểm tra hậu trường của đối phương, tránh thoát mọi mối thù không đáng có với thế lực mạnh.

Á Lạp Thác rất giỏi về các loại trận pháp không gian. Chỉ dựa vào tự thân tìm hiểu mà thành tựu trong lĩnh vực này của hắn vô cùng cao.

Khi toàn bộ cao thủ trên Địa Cầu đã bị gọi đến Địa Tiên Tinh Hệ. Dựa vào trận pháp ẩn nặc mà hắn thoát được thần thức truy tung của cường giả.

Sau đó, hắn lén tiếp cận 3 cổng dịch chuyển trên Địa Cầu rồi phá hủy chúng. Từ đó, con đường qua lại giữa Địa Tiên Tinh Hệ và Địa Cầu bị cắt đứt.

Thực tế, Á Lạp Thác không phá hủy 3 cổng dịch chuyển mà chỉ thay đổi trận pháp dịch chuyển. Hắn làm cho cổng dịch chuyển chỉ có thể rời đi mà không thể tiếp nhận truyền đến.

Sau đó, hắn di chuyển 3 cánh cổng rời khỏi vị trí ban đầu. Để đảm bảo thế gian này không ai có thể nhìn thấy, hắn bố trí ẩn nặc trận pháp lên 3 cánh cổng.

Bí mật này chỉ có hắn biết, bởi vì hắn rất là cẩn thận. Hắn sợ một ngày nào đó gặp phải kẻ mạnh hơn mình. Để lại 3 cánh cổng này chính là để lại một con đường sống cho hắn.

Chính vì sự cẩn thận này mà hắn mới bình an tới bây giờ. Bây giờ hắn lại càng cảm thấy suy nghĩ của hắn không sai.

Từ lúc phát hiện ra sự tồn tại của Khâu Vạn Tài, biết được đối phương có thể là cường giả thánh cấp. Hắn đã bắt đầu khởi động kế hoạch dự phòng.

Hắn luôn bố trí sẵn 3 trận pháp dịch chuyển từ Mặt Trăng đi đến 3 cánh cổng kia. Hắn không bố trí tại hành cung mà đặt ở phần tối của Mặt Trăng.

Thời gian này, hắn luôn âm thầm quan sát Khâu Vạn Tài. Cứ đúng 12 tiếng một lần, Khâu Vạn Tài sẽ quét thần thức kiểm tra vị trí của hắn.

Cứ cố định như vậy, ngày này qua ngày kia. Dù phát hiện ra quy luật này từ sớm nhưng hắn vẫn âm thầm chờ. Cho tới hôm nay, hắn mới dám hành động. Không thể không nói, hắn cẩn thận đúng là quá mức.

Á Lạp Thác không thể trực tiếp bay về Trái Đất. Bởi vì Khâu Vạn Tài luôn phong tỏa thần thức xung quanh Mặt Trăng. Nhưng chỉ kiểm tra xuống tới bề mặt mỗi ngày đúng một lần.

Hôm nay, sau khi Khâu Vạn Tài kết thúc dò xét, Á Lạp Thác lập tức xuất phát về phần tối Mặt Trăng. Hắn muốn thông qua trận pháp dịch chuyển tới một trong 3 cánh cổng rồi rời đi.

Á Lạp Thác cũng có suy nghĩ tới những mối nguy hiểm ở phía bên kia cánh cổng, cũng chính là Địa Tiên Tinh Hệ. Nhưng so với ở đây thì vẫn hơn, bởi vì mối nguy hiểm ở đây là hiện hữu.

Dùng tốc độ nhanh nhất lao đi, không bao lâu thì địa điểm có ẩn chứa 3 trận pháp dịch chuyển đã ở trong tầm mắt.

Á Lạp Thác mừng rỡ như điên, lại càng lao đi nhanh hơn. Khi hắn vừa tiếp cận vị trí của trận pháp thì thần thức của Khâu Vạn Tài quét qua.

Cảm nhận được thần thức quét qua, Á Lạp Thần kinh hồn bạt vía. Hắn không do dự nhiều mà ném ra một vật thể trông giống một chiếc đũa ăn. Vật này bay chính xác tới vị trí một cái lỗ nhỏ cùng kích cỡ.

Vừa cắm vào lỗ thì vật thể sáng lên. Lấy chỗ đó làm trung tâm, một vòng sáng có đường kính 3 mét hình thành rồi xoay chuyển liên tục.

Á Lạp Thác lao đến và đứng gọn bên trong vòng sáng này. Vòng sáng tiếp tục sáng lên, từ dạng vòng tròn phẳng biến thành hình cầu, bao trọn thân hình Á Lạp Thác vào bên trong.

Khi ánh sáng đạt tới một mức độ nhất định thì đột ngột tắt đi. Hình cầu ánh sáng biến mất cùng với thân hình của Á Lạp Thác. Xung quanh trở lại yên tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cả chiếc đũa kia cũng biến mất theo.

Từ lúc thần thức Khâu Vạn Tài quét qua cho tới lúc Á Lạp Thác đi vòng trận pháp biến mất chưa đầy 2 giây.



Ở vị trí nào đó trên Thái Bình Dương, nằm về phía đông của J Quốc khoảng 100 km.

Tại đây có một hòn đảo đã ẩn giấu khỏi thế gian hơn 10 ngàn năm. Hòn đảo này không giống với đa số đảo khác. Nó như một ngọn núi thẳng đứng, bốn bên đều là vách núi thẳng đứng, cao khoảng 5km tính từ mặt biển.

Diện tích hòn đảo này tương đương với một nửa đảo Phú Quốc, có hình dạng như hình trăng khuyết. Trên đảo chỉ tồn tại động thực vật hoang dã, không có bóng dáng con người nào. Có chăng chỉ là một số di tích còn sót lại từ rất lâu trước đây, nhưng cũng đã bị thực vật phủ kín.

Ở nơi cao nhất của hòn đảo, tại một vị trí trông giống một tế đàn. Ở trung tâm của tế đàn đột nhiên lóe lên ánh sáng. Sau đó hình thành một vòng tròn ánh sáng. Vòng tròn ánh sáng lại biến thành một quả cầu ánh sáng.

Quả cầu ánh sáng vừa hình thành thì lập tức tắt đi. Thân ảnh của Á Lạp Thác xuất hiện tại vị trí quả cầu ánh sáng vừa biến mất.

Á Lạp Thác vừa xuất hiện thì liền cảm nhận được một luồng thần thức mạnh mẽ của Khâu Vạn Tài đang dò xét khu vực này.

Bình thường, Á Lạp Thác có đủ tự tin sự ẩn nặc của hòn đảo này. Nhưng lúc này thì khác, vì vừa có sự hoạt động của sự dịch chuyển không gian. Khoảnh khắc đó sẽ làm suy yếu khả năng ẩn nặc của trận pháp. Thần thức đủ mạnh sẽ phát hiện ra.

Quả nhiên, không ngoài dự liệu, Á Lạp Thác vừa cảm nhận được thần thức quét qua thì đã tập trung ngay vị trí của hắn.

Á Lạp Thác vung tay, lại xuất hiện thêm 20 vật thể hình chiếc đũa, chỉ là kích thước có phần to lớn hơn gấp 10 lần vật thể hắn dùng ở Mặt Trăng.

Tất cả 20 vật thể này bay đến vị trí có 20 lỗ nhỏ một cách chính xác xung quanh tế đàn. Khi đã vào vị trí thì chúng lập tức sáng lên, hình thành một vòng tròn ánh sáng có đường kính trọn diện tích tế đàn.

Ngay lúc này, Á Lạp Thác lại vung tay bắn ra một quả cầu hình thù kỳ lạ. Quả cầu này to cỡ viên bida, bay thẳng đến một vị trí nằm cách tế đàn không xa rồi nằm im ở đó.

Vòng tròn ánh sáng cũng đã chuyển thành quả cầu ánh sáng, toàn bộ tế đàn bị bao trọn bên trong. Chúng tiếp tục sáng lên rực rỡ rồi đột ngột tắt ngúm.

Thân ảnh Á Lạp Thác biến mất, tất cả 20 vật thể hình chiếc đũa cũng biến mất theo. Nhưng dường như là do đã sử dụng xong mà tan biến.

Bên cạnh tế đàn xuất hiện một chỗ có không gian vặn vẹo. Từ chỗ đó bước ra một bóng người, chính là Khâu Vạn Tài.

Khâu Vạn Tài đi tới chỗ quả cầu mà Á Lạp Thác để lại, vươn tay ra chộp vào không khí. Quả cầu liền xuất hiện trong tay hắn.

Hắn lại tiếp tục giơ tay lên sờ một cài vào khoảng không trước mặt. Mắt thường có thể nhìn thấy không gian chỗ đó xuất hiện gợn sóng lăng tăng. Giống như mặt nước vừa bị khuấy động lên.

Quả cầu bị Khâu Vạn Tài ném vào chỗ khoảng không trước mặt rồi biến mất. Khi xuất hiện thì nó đã nằm bên ngoài vũ trụ, cách Trái Đất không xa.

Vừa xuất hiện thì nó đã phát nổ, vụ nổ to lớn tới mức có thể trông thấy từ Trái Đất. Nếu quả cầu này phát nổ trên hòn đảo, chắc chắn toàn bộ hòn đảo sẽ bị thổi bay.

Khâu Vạn Tài ngước nhìn lên bầu trời, nhìn thấy vụ nổ đó, hắn tự nói một mình.

“Mọi chuyện diễn ra hoàn toàn theo đúng kế hoạch”

Nói xong hắn lại thả thần thức dò xét xung quanh hòn đảo, dường như tìm kiếm cái gì đó. Không mất quá nhiều thời gian, Khâu Vạn Tài bước ra một bước rồi biến mất vào không gian gợn sóng.

Khi xuất hiện thì đã ở bên trong một hang động. Hang động này nằm ở độ cao 2km, là phần giữa của hòn đảo, không có lối vào ra. Hoặc chính xác hơn là lối vào ra đã bị lấp lại. Chỉ có một trận pháp dịch chuyển nhỏ dùng để đến và đi.

Chỗ này trống không, chỉ có một vật thể hình chiếc đũa ở trung tâm của hang động. Kích thước chiếc đũa này to cỡ cánh tay một người trưởng thành, đang cắm sâu vào một lỗ trên mặt đất. Đang không ngừng lấp lóe ánh sáng, lúc sáng lúc tối theo một nhịp điệu có quy luật rõ ràng.

Khâu Vạn Tài tiến tới, đứng sát bên vật thể, lấy trong người ra một thẻ bài rồi đặt thẻ bài lên vật thể kia. Vừa chạm vào thì chiếc thẻ bài dường như sinh ra cộng hưởng, cũng bắt đầu lấp lóe ánh sáng theo đúng nhịp điệu của vật kia.

Khâu Vạn Tài mỉm cười, xoay người bước đi rồi biến mất vào không gian gợn sóng. Khi xuất hiện trở lại thì đã đứng ở cung điện bay ngoài vũ trụ.

“Sư phụ, tất cả đã hoàn thành. Chỉ còn chờ ngài tới đây nữa thôi.”