Thế Giới Của Tôi

Chương 1



Bạn từng gặp người trong hình chọc ghẹo bạn bằng cách nhướng mày nháy mắt chưa? Bạn cũng từng bị nhân vật do chính mình sáng tạo ra đe dọa chưa? Chắc chắn là chưa...

Khi viết đoạn văn này trên weibo, Sử Tiểu Nguyên vẫn còn lo lắng bất an, bởi vì cách đây một phút, cô nhìn thấy nam chính trên trang bìa của tác phẩm do cô sáng tạo ra nhướng mày hai cái với cô... Sau đó dường như rất tức giận, liếc mắt nhìn cô... Cứ như thế nhìn chằm chằm...

Thật kinh khủng!

Sau giây phút mất tập trung ngắn ngủi, cô cảm thấy sợ hãi vô cớ điện thoại và cả căn phòng, mặc dù cô yêu nhân vật này, nhưng dù sao cũng không chấp nhận được việc ma quỷ xảy ra. Nếu nam chính thực sự không thích tính cách lịch lãm hư hỏng mà cô đặt cho anh ấy, hoàn toàn có thể báo mộng cho cô, tại sao lại dọa người như vậy chứ?

Cốc cốc cốc!

Là tiếng mẹ gõ cửa, có lẽ thấy cô vẫn thức đêm nên qua đây buộc cô tắt đèn, "Ngày nào cũng không ngủ sớm, không biết làm gì, biết giá điện tăng chưa?" Lời la hét của mẹ cuối cùng cũng làm bầu không khí dịu đi phần nào.

"Biết rồi, con sắp ngủ ngay!"

Tắt đèn, cô hất điện thoại xuống dưới chân giường, hôm nay bị hoảng sợ nên tạm thời không dám nhìn hình nền Tân Vực nữa, để anh ấy mất ân sủng một đêm vậy...

Kéo chăn đắp kín, Sử Tiểu Nguyên cảm thấy mình chỉ mới ngủ được một lúc đã bị tiếng ồn lạ kỳ đánh thức, khi mở mắt ra thì thấy mình bị chôn trong đống quần áo.

"Cô trốn ở đây làm gì?"

Có giọng nam phía trên đầu cô nói chuyện, nghe cũng quen quen...

Sử Tiểu Nguyên vật lộn mới chui ra khỏi đống quần áo, đối diện ngay với gương mặt của một người túm lấy cổ áo cô và hỏi một cách gay gắt: "Cô đang rình mò tôi à?"

Tân Vực cởi trần, nhíu mày nhìn cô.

"Trời ơi, anh là Tân Vực à?"

Cảnh quen thuộc này, lời thoại đáng ghét này...

Sử Tiểu Nguyên lập tức nhớ lại tối qua, máu chảy ngược lên não, vội vàng sờ soạng hai cái lên eo anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của anh, mới giật mình nhận ra mình không phải đang mơ...

"Anh là người thật à?"

Không đợi câu trả lời, thay vào đó, cô bị Tân Vực vặn tay ra sau lưng.

"Cái gì thật giả?" Hai người dính sát vào nhau, chỉ sợ nhịp tim của cô đã làm sâu thêm hiểu lầm, nhìn Tân Vực đỏ mặt, có lẽ bị phản ứng nào đó của cô ảnh hưởng.

"À... để tôi nghĩ cách giải thích cho anh, lúc nãy tôi cảm thấy anh là giả, nhưng thực tế anh là người thật, vậy nghĩa là rất có thể tôi đã xuyên đến đây." Cô cảm thấy dù mình nói thế nào thì anh cũng không tin được.

Cô tỉnh dậy đã xuyên vào tiểu thuyết của mình, và còn cướp vai nữ chính ở chương 1: Gặp gỡ và hôn nam chính...

"Trời ơi, anh sẽ không nghĩ đến chuyện hôn tôi chứ?!"

Sử Tiểu Nguyên tự mất nhận thức về bản thân, cô hoàn toàn hiểu nhầm sức hấp dẫn của mình, trong thế giới này dường như cô không có ánh hào quang của nhân vật chính.

Điện thoại trong túi cô rung lên, không biết ai gọi cô lúc này, Sử Tiểu Nguyên làm động tác lấy điện thoại, Tân Vực hiểu nhầm cô muốn chụp ảnh liền đẩy cô một cái, Sử Tiểu Nguyên mất thăng bằng, kéo áo anh theo, hai người ngã xuống, dẫn đến nụ hôn tình cờ.

Rất tốt, đây chính là cốt truyện bị chê là nhàm chán mà cô thích, cảm khái hiện tại, cũng không biết cốt truyện bị phá vỡ bởi NPC(*) có thể khôi phục lại được không, cô không muốn bị nhốt trong thế giới ảo này chơi trò yêu đương với một nam minh tinh chính mình tạo ra...

Chỉ nghĩ thôi cũng kinh khủng rồi…

Là Thượng đế của thế giới này, cô rõ ràng biết mình đã sắp đặt tình yêu cho nam và nữ chính cùng một nhân vật đẩy mạnh cốt truyện, đó chính là vai trò trợ lý nhỏ mà cô đang đóng...

"Xin lỗi xin lỗi, tôi không cố ý..."

Cô tự tay phá vỡ cốt truyện, vi phạm luật lệ của thế giới truyện, vì vậy Sử Tiểu Nguyên tin chắc chính lý do này khiến cô không thể quay lại thực tại khi tỉnh táo.

"Cô bị sa thải!"

Tân Vực vuốt môi, rõ ràng mặt vẫn cười nhưng ánh mắt đã lạnh băng, anh nghi ngờ động cơ tiếp cận mình của cô gái này.

"Không được, tôi không thể đi."

Theo cốt truyện, trợ lý nhỏ chính là ông mai cho đôi nam nữ chính cho đến kết thúc, tiếc rằng cô đặt cho nhân vật này một bối cảnh không quyền lực, chỉ là cô gái làm thuê bình thường, nếu bây giờ thực sự bị Tân Vực đuổi việc, cô sẽ mất cơ hội tìm cách quay lại...

"Tỉnh táo đi, cô không phải là sở thích của tôi." Tân Vực nhìn cô bình thường, nhưng body không tồi.

"Tôi rất tỉnh táo, anh cũng không phải sở thích của tôi, và anh thực sự hiểu lầm tôi, tôi chẳng hề muốn hôn anh cả." Sử Tiểu Nguyên biết anh đang nghĩ gì, bởi vì cô hiểu hết về anh.

Tuy nhiên, cô bây giờ không phải nhân vật quan trọng nào, người nhỏ bé như cô sẽ gặp khó khăn trong việc đẩy nhanh cốt truyện.

"Tôi không thích lặp lại lần thứ hai."

Tân Vực mặc chiếc sơ mi trắng mới, hai cúc áo phía trên không cài khiến anh thêm phần lưu manh, khiến người ta không khỏi nhìn thêm vài lần.

"Anh trai, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, anh sa thải tôi nhanh thế không sợ tôi nói lung tung bên ngoài à?"

- -----------------------------------

(*)NPC: là viết tắt của từ Non-player character, là một nhân vật trong các trò chơi do máy tính điều khiển. NPC thường sẽ có tương tác ít hoặc nhiều với người chơi tùy thuộc vào sự đầu tư của tựa game đó dành cho các NPC.