Thế Giới Của Tôi

Chương 2



Sử Tiểu Nguyên trợn tròn mắt, giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra, "Anh làm ngôi sao của anh đi, tôi làm trợ lý của tôi, chúng ta tôn trọng lẫn nhau."

"Cô đang đe dọa tôi à?"

Anh cảm thấy cách cô gái này nói chuyện có vẻ quen thuộc, giống như một phiên bản khác của anh, "Cô nói cô không phải fan của tôi mà?"

"Nếu anh trả nhiều tiền, tôi cũng có thể giả vờ là fan." Sử Tiểu Nguyên nghe thấy có người đến gần liền nảy ra ý tưởng, cô đột ngột chỉ về phía cửa và nói, "Có người đến kìa."

Tân Vực vô thức quay đầu lại nhưng không thấy ai cả, khi quay lại thì Sử Tiểu Nguyên đã đứng nhón chân và hôn anh một nụ hôn nghiêng lệch.

"Đừng có làm loạn, tôi đã chụp ảnh rồi đấy." Sử Tiểu Nguyên chủ động tấn công trước, cô năn nỉ mềm mỏng, "Thực ra tôi cần rất nhiều tiền, anh có thể xem tôi và anh cùng là một loại người mà không sa thải tôi được không, cho tôi thêm một cơ hội nữa, tôi hứa sẽ vâng lời."

"Làm trợ lý cũng không kiếm được nhiều tiền đâu, hay cô thử cách khác đi?" Tân Vực nghiêng đầu nhìn cô, bắt đầu tò mò mục đích của cô.

Sử Tiểu Nguyên tưởng anh sẽ cướp điện thoại liền nhét điện thoại vào ngực áo, Tân Vực cười cười, nắm chặt cánh tay cô, bỗng anh phát hiện ra cô có cùng một hình xăm trên cổ tay giống y hệt của anh.

Anh nhíu mày nhẹ, nhớ lại thời gian gần đây anh thường xuyên mơ ác mộng, trong mơ luôn có một gương mặt mơ hồ không rõ, lặp đi lặp lại an ủi và bảo vệ anh, anh chỉ thấy người đó có cùng hình xăm với anh...

Tân Vực trong thế giới này không biết rằng, hình xăm giống nhau của hai người chỉ là một chi tiết ẩn của Sử Tiểu Nguyên trong tiểu thuyết.

Chỉ là thế thôi...

Quản lý Trần của Tân Vực gọi điện cho Sử Tiểu Nguyên nửa ngày không ai bắt máy, giờ anh tìm đến phòng hóa trang, đẩy cửa bước vào thấy hai người đang cãi nhau gì đó, mặt đỏ tai hồng giằng co với nhau.

"Sử Tiểu Nguyên, cô điếc à? Tôi gọi mãi không nghe thấy à?" Trần xông vào giữa hai người, thúc giục, "Hôm nay lịch trình hơi dày, tối còn phải livestream, chiều phải làm nhanh hơn chứ không lại bị truyền thông đổ thừa chúng ta chứng nào tật ấy, tôi bảo cô trợ lý nhỏ này không biết quản lý thời gian gì cả, Tân Vực, anh thay bộ đồ mới mà lâu thế à? Hai người không phải đang hẹn hò bí mật đấy chứ?"

Trần đã giải tỏa bầu không khí ngượng ngùng một cách hiệu quả, anh liếc mắt ra hiệu cho Sử Tiểu Nguyên, cô lập tức hiểu ý.

"Ai bảo không phải chứ, tôi đây không phải đang khuyên anh sao." Sử Tiểu Nguyên nham hiểm cười với Tân Vực, "Anh mặc gì cũng đẹp, cứ cái này đi."

"Im miệng."

Tân Vực lườm cô một cái nhưng không bám vào chuyện này nữa, công việc trước mắt mới là trọng tâm của anh, anh rất rõ vị trí của mình, ăn view dễ sụp đổ nhất, nhất là các show thực tế, đến muộn bị chỉ trích đến sớm lại bị nói đóng kịch.

"Tân Vực, cảnh quay tiếp theo tối nay tôi có vài ý tưởng muốn thảo luận với anh, anh đang bận không?"

Khúc Vi nhẹ nhàng bước vào trên đôi cao gót, cô không chú ý có một nửa cái khuy tròn trên sàn, đó là cúc áo Sử Tiểu Nguyên vừa xé rách áo Tân Vực, giờ đang để làm vấp cô, khiến hai người có nụ hôn tình cờ.

Nhưng cốt truyện đã bị thay đổi, Sử Tiểu Nguyên vẫn không từ bỏ ý định đẩy nhẹ Tân Vực, không ngờ Trần đứng gần nên vội vàng ôm lấy Khúc Vi, khiến tay Sử Tiểu Nguyên vừa đặt lên vai Tân Vực giờ không biết để đâu, cô đành cứng ngắc nói, "Anh cẩn thận, dưới đất có cái khuy."

Tân Vực lại lườm cô một cái, anh lười đếm xỉa tới những trò nhỏ này, bước ra trước, sau đó bất kiên nhẫn quay lại thúc giục Sử Tiểu Nguyên, trong khoảng thời gian đó anh hoàn toàn bỏ qua Khúc Vi, thậm chí cả đồng nghiệp cùng công ty cũng không chào hỏi.

Buổi chiều quay phim diễn ra khá suôn sẻ, kết thúc công việc, trên xe Sử Tiểu Nguyên hỏi Tân Vực, chiều nay anh đối xử với Khúc Vi cực kì lạnh nhạt, vì sao vậy.

Tân Vực không trả lời mà hỏi ngược lại cô quan tâm việc đó làm gì, cứ hỏi han lung tung, hoàn toàn trái với lời hứa trước đây của cô, giống như một antifan.

"Cuối cùng cô muốn gì ở tôi?" Tân Vực cởi kính râm ra hiệu cho cô xoa bóp chân cho anh, Sử Tiểu Nguyên vốn tò mò về anh khá nhiều, giờ càng sờ soạng lung tung, dường như muốn tìm ra sơ hở để chứng minh anh chỉ là một nhân vật 2D...