Thiên Kim Chúa Hề Ba Tuổi Rưỡi

Chương 90: Đổi được hai Ultraman!



Editor: Moonlight

“Đây đều là xe của cậu?” Thái tử nhí Lục Trăn nửa ngày mới lấy lại tinh thần.

“Ừm.” Vạn Vạn Tuế đẩy kính râm nhỏ, chân ngắn nhỏ vừa mới bước qua cửa bãi đổ xe, đã nghĩ tới BGM đi kèm với bãi đỗ xe, hôm nay chiếu buổi biểu diễn “Cưỡi lên motor nhỏ tôi yêu” khuynh tình của ba Vạn, Vạn Vạn Tuế rất có cảm giác mà giẫm tiết tấu, bước chân đi ba phần không chút quan tâm ba phần bá đạo tổng tài lạnh lùng bạc tình.

Muốn hỏi Vạn Tuế có nhiều xe trẻ em như vậy có phải là phú nhị đại che giấu thân phận hay không à, no no no, mấy cái xe trẻ em đó trên cơ bản đều do chính ông ngoại của Vạn Tuế tự tay sửa sang làm ra, nguyên vật liệu hoặc là xe trẻ em người ta vứt đi, hoặc dứt khoát là mấy mảnh gỗ lắp ráp linh tinh của ông, phí nhân công cao, nhưng thực ra không tốn bao nhiêu tiền.

Người lớn nhà họ Vạn bao gồm cả anh chị Vạn bình thường đều lái xe đạp ra ngoài, thực ra trong nhà có một chiếc minibus, mỗi tháng định kỳ người nhà họ Vạn đều cùng nhau ra ngoài chơi, hoặc có việc gì gấp mới dùng tới nó.

Xe tuy rằng không quý, nhưng cơ bản đều là hàng độc, tiêu tiền cũng không mua được, hơn nữa cũng đủ cho Vạn Vạn Tuế không trùng lặp mà tùy tiện lái, Vạn Tuế còn mở ra trào lưu các bạn nhỏ tự lái xe đi học ở nhà trẻ Đế Quốc, khuôn viên trường mẫu giáo Đế Quốc còn bởi vì không chịu nổi chuyện xe của mình cứ bị một đống các loại xe trẻ em đủ kiểu dáng vây quanh, nên đã thiết kế riêng một bãi đỗ xe cho trẻ nhỏ.

Thái tử nhí Lục Trăn vừa xem trái nhìn phải, vừa đi theo Vạn bá tổng vào bên trong, cũng không chú ý phía trước, đã nghe “ầm” một tiếng, Vạn Vạn Tuế đeo kính râm thuần thủ công 18K đụng vào trụ chống lều, bởi vì bụng co dãn, cô cũng không trực tiếp ngã xuống, mà là bị cây cột hất văng một khoảng, giữa đoạn khoảng cách này, Vạn Vạn Tuế dựa vào lực trọng tâm không hề thua kém người trưởng thành mà xoay nửa vòng tại chỗ, vừa đúng lúc một tay ôm lấy thái tử nhí Lục Trăn không phản ứng phía sau cô đang đâm thẳng đến hướng cô.

Không chỉ làm mình ổn định, còn bảo vệ được đồng bọn nhỏ của mình.

Khuôn mặt nhỏ của Vạn Vạn Tuế bình tĩnh, cho mình một nút like.

Thái tử nhí Lục Trăn lại không có cách nào đứng vững, người cậu ngã về phía sau, nằm trong khuỷu tay ấm áp đáng tin cậy của Vạn Tuế, khuôn mặt nhỏ từ từ đỏ lên, cậu nghĩ, đây là anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết sao?

Chuyện phát triển sau đó có chút khác biệt so với tưởng tượng của thái tử nhí, Vạn Vạn Tuế cũng không bế cậu lên, mà là để cậu chậm rãi hạ xuống theo khuỷu tay “rắn chắc mạnh mẽ” của cô, cho đến khi từ từ ngã lên đất, Vạn Vạn Tuế đập cả người lên người cậu.

“Khụ khụ!” Thái tử nhí Lục Trăn xém chút nữa bị “anh hùng Vạn” ép tới hộc máu.

“Xin lỗi.” Khuôn mặt nhỏ của Vạn Vạn Tuế không biểu cảm, lại có hai đóa mây đỏ nhỏ nhắn biểu hiện cho sự hổ thẹn bay ra, nhanh chóng bò dậy, kéo thái tử nhí Lục Trăn bị ép không hề nhẹ từ trên mặt đất lên.

“Trẫm không sao.” Thái tử nhí Lục Trăn đương nhiên không thể để người khác nhìn ra mình bị một đứa con nít ép tới hộc máu, cho nên giả vờ như không có chuyện gì, bình tĩnh xua tay, “Chút sức nặng này của người, đối với trẫm mà nói chẳng là gì cả. Nếu trẫm muốn, trẫm có thể dùng một tay nâng ngươi qua đầu.” Cảm thấy Vạn Tuế nhìn về phía mình, cậu phản ứng cực nhanh mà phá đường, “Nhưng trẫm không muốn.”

Vạn Vạn Tuế cũng không muốn để Lục Lục Lục nâng mình lên, cô tiếp tục dắt thái tử nhí Lục Trăn đi chọn xe.

Cuối cùng hai bánh bao nhỏ mỗi đứa chọn một chiếc xe mình thích, được ba Vạn dẫn theo xuất phát về hướng nhà trẻ, bọn chúng không chú ý tới là, trên nóc nhà của nhà họ Vạn có một hình bóng đứng kiểu gà đứng một chân, nếu bạn nhỏ Lục Trăn quay đầu nhìn, sẽ phát hiện đó là đại nội tổng quản của mình –––– tuy rằng ông ta lui xuống theo lệnh của thái tử nhỏ, nhưng vẫn không yên tâm mà bảo vệ thái tử trên nóc nhà nhà họ Vạn cả đêm, lại bởi vì quên đem lương khô, mà khôi phục trạng thái cương thi, không có cách gì để đi xuống, cũng không thể kêu cứu.

Vạn Tuế và thái tử nhí Lục Trăn rất nhanh đã đến cửa nhà trẻ, ba Vạn đứng phía sau vẫy tay: “Vạn Tuế, ba đi trước, bạn nhỏ Lục Lục Lục, chú đi làm đây, buổi tối gặp!”

“Gặp ba sau.”

“Gặp chú sau.”

Hai bánh bao nhỏ cùng tạm biệt ba Vạn, Vạn Vạn Tuế gọi thái tử nhí Lục Trăn đang âm thầm hưng phấn vì lần đầu tiên được lái xe trẻ em lại: “Phía trước có nhà trẻ, chúng ta phải giảm tốc đi chậm.”

“Ừ.” Thái tử nhí Lục Trăn tuy là hoàng thượng, nhưng cũng có ý thức tuân thủ luật giao thông.

Hai bánh bao nhỏ đồng thời đi chậm lại, mắt thấy sắp chạy đến trước mặt cô An An và cô Hoa Hoa đang đứng ở cửa chào đón các bạn nhỏ, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Đột nhiên có một chiếc xe hatchback* có họa tiết da beo màu hồng huỳnh quang nhanh như chớp lao ra, đâm về phía đầu xe của Vạn Vạn Tuế.

*Là chiếc xe kết hợp hoàn hảo giữa chở người lẫn hàng hóa nhờ khoang chứa đồ rộng rãi có thể tận dụng được hàng ghế phía sau khi gập xuống. Thiết kế này khá giống với các dòng xe đa dụng nhưng với kích cỡ nhỏ và gầm xe thấp nên nó vẫn được gọi là hatchback.

Người điều khiển xe hatchback da beo chính là đại tiểu thư Hạ Vị Mãn từ lúc trời còn chưa sáng đã đến ẩn núp ở cửa nhà trẻ, chờ Vạn Tuế từ lâu.

Cô bé đã tính toán rằng hôm nay là ngày giới hạn với không giới hạn của Vạn Tuế, đoán trước hôm nay nhất định Vạn Tuế muốn tự lái xe đi học, cho nên đã chuẩn bị tất cả từ sớm.

Tối hôm qua cô bé không ngủ một đêm, luyện võ trước nửa đêm, chuẩn bị cho một trận sống mái cuối tuần với kẻ địch của kẻ địch của mình.

Sau buổi đêm, cô bé chỉ ngồi trong xe thể thao họa tiết da beo mà mình chế tạo cấp tốc, luyện tập đâm Vạn Tuế như thế nào vừa không để cô bị thương, lại có thể khiến cô tâm phục khẩu phục.

Đương nhiên, cô bé cũng không phải thật sự sợ Vạn Tuế bị thương, cô bé chỉ lo Vạn Tuế bị thương sẽ không ai bắt cô bé đi ôm.

Dù sao mục đích cuối cùng cô tạo ra sự cố này là làm chuyện xấu, khiến Vạn Tuế đối xử với mình như Lục Trăng, mang cô bé đến nhà ngồi tù.

Ừm! Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn tìm một lí do tốt cho mình, cô bé không có một chút nhân từ gì với kẻ địch, cô bé chính là vai phản diện nhỏ tuổi cay nghiệt vô tình lòng dạ như sắt, tuyệt đối không có suy nghĩ lo lắng cho Vạn Tuế!

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn không luyện không tập, lại thành công đâm lật xe trẻ em của Vạn Vạn Tuế, bản thân Vạn Vạn Tuế cũng không bị thương như đại tiểu thư Hạ Vị Mãn dày công tính toán, nhưng xe của Vạn Vạn Tuế lại không như vậy, trước chiếc xe cao cấp của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn, xe trẻ em của Vạn Vạn Tuế không hề có chút sức chống cự, chỉ có thể bị động mà bị xe thể thao của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn đẩy đến ven tường.

“Mua ha ha ha!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn cảm thấy thắng lợi đã nằm trong túi mình, không nhịn được phát ra tiếng cười đắc ý thương hiệu của vai phản diện, cũng dẫm lên chân ga, lấy kĩ thuật lái xe cao cấp mà giới xe trẻ em khó thấy được kẹp xe Vạn Tuế giữa chiếc xe thể thao của mình và vách tường.

Cô bé đã nghĩ kĩ rồi, nếu Vạn Vạn Tuế còn không đồng ý bắt cô bé lại, cô bé sẽ luôn kẹp Vạn Vạn Tuế như vậy, cho đến khi cô khuất phục thì thôi!

Mua ha ha, cô quả thực quá xấu rồi! Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn say mê vì sự tà ác của mình.

Hệ thống phản diện 996 được tạm thả ra rất có ánh mắt mà giơ hai quả bông múa cổ vũ, ở trong không gian hệ thống hò hét trợ uy cho kí chủ đại tiểu thư của nó: “Đại tiểu thư Vị Mãn, cô chính là vai phản diện hư hỏng! Hệ thống chưa từng thấy qua người xấu có thiên phú hơn cô! Cô thật là hư đến nỗi trái tim người ta nhảy lên bình bịch!”

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn rất hưởng thụ mà hếch cằm, cao ngạo nhìn Vạn Vạn Tuế bị kẹp giữa Hạ Vị Mãn và tường: “Thế nào?” Hàng mày nhỏ của cô bé hơi nhướng lên, đôi mắt mèo sáng ngời lóa mắt dưới ánh mặt trời, “Bổn tiểu thư đủ hư chưa?”

Vạn Vạn Tuế thử đẩy xe, nhưng vị trí Hạ Vị Mãn kẹp rất khéo, trừ phi Hạ Vị Mãn dời xe đi, xe của cô nhất định sẽ không ra được.

“Ngươi làm gì vậy? Trẫm ra lệnh cho ngươi nhanh chóng thả Vạn Vạn Tuế ra!” Thái tử nhí Lục Trăn kéo xe đẩy của cậu ra rồi đi qua, nhăn mày nhỏ bất mãn mà nhìn con khổng tước con Hạ Vị Mãn đang tràn đầy đắc ý.

“Cậu dạy bổn tiểu thư phải làm gì à?” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn ưu nhã mà ném cho Lục Trăn một sự xem thường, “Tôi đang nói chuyện với Vạn Tuế, con minions cậu đi qua một bên đi.”

Cô giáo Hoa Hoa nhìn thấy tai nạn giao thông của các bạn nhỏ, cũng nhanh chóng chạy tới, vốn cô nhìn bộ dạng đầy tư thái của vai phản diện của bạn nhỏ Hạ Vị Mãn, còn tưởng rằng cô bé muốn bắt nạt Vạn Vạn Tuế, tim xoắn lại, kết quả tới trước mặt lại nghe thấy đại tiểu thư Hạ Vị Mãn tà ác mà nói: “Vạn Vạn Tuế, bổn tiểu thư nói ngay ở đây, hôm nay nếu cậu không bắt bổn tiểu thư lại, bổn tiểu thư sẽ không cho cậu vào nhà trẻ!”

Ha? Còn có yêu cầu kiểu này? Cô Hoa Hoa bị mê muội, hơn nữa không cho vào nhà trẻ thì tính là uy hiếp gì chứ?

Vạn Vạn Tuế không đồng ý với yêu cầu của Hạ Vị Mãn, chuyện này khiến cho đại tiểu thư Hạ Vị Mãn vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, chống nạnh vô cùng ấm ức mà lên án: “Vạn Vạn Tuế, là cậu cảm thấy bổn tiểu thư không đủ hư sao? Rõ ràng bổn tiểu thư là đứa trẻ hư nhất nhà trẻ Đế Quốc! Con minions kia căn bản còn không hư bằng một ngón tay của bổn tiểu thư!”

“Thế mà ngươi lại nói trẫm không hư bằng một cái ngón tay của ngươi!” Thái tử nhí Lục Trăn nâng giá trị giận dữ với đại tiểu thư Hạ Vị Mãn.

Cô Hoa Hoa hoàn toàn mờ mịt, hiện giờ giới trẻ con đã bắt đầu theo trend so độ hư rồi à? Nhìn hai bánh bao nhỏ chỉ bởi vì không đủ hư này xem, tự làm mình tức giận đến bốc khói.

“Mặc kệ mặc kệ! Bổn tiểu thư mặc kệ!” Nhìn thấy Vạn Vạn Tuế không di chuyển. đại tiểu thư Hạ Vị Mãn bắt đầu chơi xấu, cũng hung dữ hù dọa Vạn Vạn Tuế, “Cậu mà không bắt bổn tiểu thư lại, bổn tiểu thư sẽ không để cậu đi, bổn tiểu thư nói cho cậu biết, cách thời gian học còn mười phút, nếu cậu không nghe theo bổn tiểu thư, hoa hồng nhỏ đi học đúng giờ hôm nay cậu có thể không có được đâu!”

“Nghe thấy hoa hồng nhỏ, khuôn mặt nghiêm túc của Vạn Vạn Tuế xuất hiện một tia dao động.

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn nhạy bén bắt được sự thay đổi cảm xúc của Vạn Vạn Tuế, cô bé đã biết thứ Vạn Vạn Tuế để ý nhất là cái này, cô bé cười vô cùng âm hiểm ác độc: “Hô hô hô, không sai, chính là hoa hồng nhỏ! Thu thập đủ 50 bông là có thể đổi một miếng dán hoa hồng nhỏ! Bổn tiểu thư nghe nói, gần đây cô Hoa Hoa mua miếng dán Ultraman mới, Vạn Tuế, không phải cậu thích Ultraman nhất sao?”

Khuôn mặt nhỏ của Vạn Vạn Tuế càng đông cứng lại.

“Hô hô hô!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn cảm thấy mình sắp thành công rồi, người xấu chỉ biết ép buộc người không phải người quá xấu xa, cô còn biết cám dỗ cơ! “Vạn Vạn Tuế mau bắt bổn tiểu thư lại, bổn tiểu thư có thể đưa hoa hồng nhỏ của tôi cho cậu, để cậu đổi được hai Ultraman!”

Giọng điệu nhập vai quá sâu của Hạ Vị Mãn khiến cho khóe miệng cô giáo Hoa giật giật.

Đây rốt cuộc là người xấu cái gì chứ? Còn dùng miếng dán dụ dỗ người ta?

Hơn nữa rốt cuộc là từ đâu con bé biết cô mua miếng dán Ultraman, cô rõ ràng đã định giấu Ultraman đi để làm đồ bất ngờ.

Trong lúc cô Hoa Hoa tự hỏi chỗ nào tiết lộ bí mật cô mua miếng dán Ultraman cao cấp, Vạn Vạn Tuế lại một lần nữa dùng lời lẽ chính đáng để từ chối đại tiểu thư Hạ Vị Mãn.

“Được rồi, nếu cậu không chịu bổn tiểu thư, vậy thì bổn tiểu thư sẽ kẹp cậu mãi, khiến cậu không thể vào nhà trẻ!” Khuôn mặt nhỏ của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn trầm xuống, u ám mà uy hiếp Vạn Vạn Tuế, “Đồ ngọt sau bữa trưa hôm nay chính là pudding sữa bò cậu thích nhất! Đánh tiếc cậu không ăn được!”

Cô Hoa Hoa vuốt cằm, nhìn Hạ Vị Mãn, suy nghĩ một vấn đề khác: Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn có phải hơi hiểu Vạn Vạn Tuế quá không vậy? Ngay cả con bé thích cái gì cũng biết rõ hết?

Nhưng mà vấn đề này không phải điều quan trọng nhất, cô giáo Hoa buông tay, nhấc chân đi qua chỗ Vạn Vạn Tuế, cứu cô từ trong chiếc xe trẻ em bị kẹt ra, Vạn Vạn Tuế lại nâng tay nhỏ, nghiêm túc ra hiệu cho cô giáo, tự cô cũng có thể giải quyết.

“A! Cậy không thể chạy ra khỏi ma trảo của bổn tiểu thư đâu!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn cười Vạn Vạn Tuế không biết lượng sức, “Trừ phi cậu đồng ý với bổn tiểu thư, bằng không cậu đừng mơ khiến bổn tiểu thư thả cậu đi, mua ha ha….”

Tiếng cười phản diện của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn đang vang được một nửa chợt dừng lại.

Cô bé trợn đôi mắt mèo, khó mà tin được nhìn Vạn Vạn Tuế, chỉ thấy Vạn Vạn Tuế không biết ấn cái nút gì trong xe, xe trẻ em của cô đột nhiên từ từ được nâng cao lên.

“Chuyện này là chuyện không thể nào!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn nghiêng đầu nhìn phía dưới xe của Vạn Vạn Tuế có bộ phận xảo diệu gì mà có thể làm cho xe Vạn Vạn Tuế cứ như thế mà nâng lên, đây chính là điều mà xe hot batch cao cấp được sản xuất không làm được!

Cô bé thấy rồi. Tròng mắt của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn rung động.

Là cái chân vừa ngắn vừa nhỏ của Vạn Vạn Tuế.

Xe của Vạn Vạn Tuế có một công tắc ẩn, có thể mở tấm để chân phía dưới, để hai chân lộ ra.

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn không nói nên lời, chỉ có thể trơ mắt nhìn, Vạn Vạn Tuế trùm cái xe con của mình dẫm lên trước nắp xe của cô bé, nhẹ nhàng đi qua trước mặt Hạ Vị Mãn, chờ đến khi tới được đất bằng, lại thu lại hai cái chân ngắn nhỏ, lái vào nhà trẻ.

“Không!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn phát ra tiếng kêu to không cam tâm.

Thái tử nhí Lục Trăn lái xe con đi ngang qua Hạ Vị Mãn, thần thái quả là uy nghiêm trầm tĩnh của vua một nước, sâu cay mà quý sờ tộc: “Thật ra bị Vạn Tuế bắt đi cũng không có gì đáng hâm mộ lắm, chỉ là có xe được lái, có xương sườn kho tàu ngon miệng.”

“Đáng giận!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn nghiến răng nghiến lợi.

Hệ thống phản diện không dám lên tiếng, lẳng lặng trở về phòng tối, cũng tự mình đóng cửa lại.

Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn cũng không phải là người mới thất bại một lần đã nhụt chí từ bỏ, Sói Xám sẽ chỉ vì một lần không bắt được Cừu Vui Vẻ mà từ bỏ sao? Nếu vậy, sẽ không tồn tại câu thoại kinh điển “Ta sẽ còn quay lại” của vai phản diện, đại tiểu thư Hạ Vị Mãn là phản diện trời sinh, có cùng tâm tính dẻo dai và vĩnh viễn không chịu thua giống như Sói Xám.

Rất nhanh, cô bé bắt đầu khiêu chiến lần hai.

Lúc này cô không trực tiếp tìm đến Vạn Vạn Tuế mà là tìm được tiểu đồng bọn của Vạn Vạn Tuế –––– bạn nhỏ Điềm Điềm.