Thiên Mệnh Chí Tôn

Chương 512: Chàng trai này là ai?



Chàng trai này là ai?

Còn không phải Đinh Hạo sao!

Lúc nãy trên đường Trần Khiêm còn nghĩ có khi tới nơi sẽ chạm mặt đám Đinh Hạo, vả lại, hễ Định Hạo ở đây thì chắc chăn Trần Lâm và Lý Thi Hàm cũng có mặt.

Thật sự là Trần Khiêm không muốn gặp hai cô nàng này.

Nhưng không ngờ cuối cùng vẫn gặp nhau.

Hơn nữa, Đinh Hạo là bạn cấp ba của Vương Lượng?

"Lượng Tử, mới tới hả? Tớ chờ mọi người một lát rồi đó!"

Định Hạo chào hỏi với thái độ ngạo mạn, dù sao bây giờ anh ta cũng được xem là chủ nhân của hội trường hoành tráng này, thỏa mãn lòng hư vinh.

"Ừ ừ, tớ bị tắc đường. À đúng rồi Hạo Tử, tớ xin giới thiệu đây là bạn gái của tớ, Lý Mỹ. Đây là mẹ của Lý Mỹ, cô Vương. Họ là bạn của Lý Mỹ, cùng đến đây chơi."

Lúc này, Vương Lượng giới thiệu.

Bên cạnh Đinh Hạo còn có mấy chàng trai cô gái đi cùng, đương nhiên bao gồm cả Trần Lâm và Lý Thi Hàm. Định Hạo. cũng giới thiệu bạn của mình với Vương Lượng.

"Chào mọi người, đây là Đinh Hạo, không đúng, bây giờ phải gọi là cậu Đinh. Trong dự án giải tỏa di dời cả núi Vân Mông, nhà Đinh Hạo có ít nhất ba bất động sản trong khu vực này!"

Vương Lượng nói với vẻ hâm mộ.

Anh ta vừa giới thiệu xong.

Lý Mỹ sững sờ.

Mẹ của Lý Mỹ và mẹ của Từ Hà của ngây ngẩn cả người.

Trên đoạn đường tới đây lúc nấy, bọn họ đã xem một số. nội dung giới thiệu về núi Vân Mông. Đây là dự án kết hợp du lịch, giải trí, ẩm thực rất lớn, ngoài ra còn lên kế hoạch xây dựng rất nhiều khu du lịch thương mại cùng với các công trình đất đai và nhà ở xung quanh...!

Tức là trong tương lai không xa, mảnh đất này sẽ trở thành khu vực thu hút nhất.

Vậy mà Đinh Hạo có ba bất động sản ở đây. Cũng đủ để cả đời không buồn không lo rồi. Làm cho mẹ của Lý Mỹ không khỏi liếc mắt nhìn.

"Ha ha, cậu nói quá rồi, nếu nói ngầu thì cũng là cậu Trần ngầu, thế giới mới này do cậu Trần đầu tư xây dựng đó!"

Đinh Hạo tỏ vẻ sùng bái.

"Gì cơ? Cậu Trần? Tớ đọc trên mạng, chẳng phải cậu Trần làm kinh doanh thua lỗ, tập đoàn thương mại Kim Lăng đã phá sản rồi sao? Ôi trời, cậu ta muốn xây một khu giải trí mới à”

Lý Mỹ không kìm được thốt lên.

Theo sau Vương Lượng, cô ta cũng được xem là đã gia nhập giới đại gia, tất nhiên rất chú ý tới một số đại thần giàu có ở Kim Lăng.

Đương nhiên đề tài này cũng thu hút sự chú ý của Triệu Nhất Phàm và Lâm Kiều.

Dễ nhận thấy bọn họ đã xem tin tức này rồi. Trên mạng đoán già đoán non đủ kiểu.

"Tiểu Mỹ, cậu Trần mà các cháu vừa nhắc tới là ai thế? Rất giỏi ư?"

Mẹ của Lý Mỹ cũng cảm thấy hứng thú.

"Mẹ, tất nhiên là giỏi rồi. Nhưng con vừa nói đó, hình như bây giờ cậu ta không ổn, tập đoàn của cậu ta phá sản rồi."

Lý Mỹ trả lời.

Đinh Hạo chỉ lắc đầu bất lực rồi cười khổ:

"Mọi người đừng nghe trên mạng đoán mò. Mọi người không thử nghĩ kỹ mà xem, cậu Trần là ai nào? Hơn nữa dự án lần này còn lớn hơn tập đoàn thương mại Kim Lăng ban đầu nhiều, bởi vì cậu Trần đã mua cả ngọn núi, cũng đã quy hoạch xong khu vực xung quanh rồi. Mới chỉ giai đoạn đầu thôi mà cậu Trần đã đầu tư năm sáu chục tỉ rồi, tương lai còn đầu tư nhiều hơn nữa!"

Cả đám người nghe xong đều mắt chữ O mồm chữ A.

"Ha ha, vậy nên buổi tối thấy mấy người đoán cậu Trần thế này thế kia, chúng tôi chỉ biết lắc đầu cười bất lực!"

Lúc này Trần Lâm khoanh tay, đắc ý nói. "Trời ạ, đỉnh quá, quá đỉnh luôn!" Lý Mỹ chợt hiểu ra.

Còn Triệu Nhất Phàm thì nhìn Trần Khiêm bằng ánh mắt kinh ngạc.

Thấy Trần Khiêm có vẻ chột dạ.

May mà mình không tiếp tục đắc tội Trần Khiêm nữa, nếu như cậu ta đúng là cậu Trần thì mình vẫn còn cơ hội.

Triệu Nhất Phàm nghĩ thầm.

"Vương Lượng, không ngờ cháu lại quen người lợi hại như Đỉnh Hạo, quan hệ rộng thật đấy!"