Thiên Mệnh Chiến

Chương 180: Người Không Cần Ta, Ta Cũng Không Cần Người



" Chăm chỉ rèn luyện để có đủ bản lĩnh bảo vệ gia đình, quê hương, nước nhà, góp sức bảo vệ toàn bộ nhân tộc! "

" Bây giờ mọi người hãy tiến hành chọn đội đi, sau khi chọn xong thì lập bảng danh sách giao cho người phụ trách. "

" Tất cả có một canh giờ để hành động. "

Phạm Vũ vừa dứt lời, phía dưới đã bắt đầu loạn thành một bầy.

Những người đã có sự sắp xếp từ trước thì nhanh chóng tụ họp đến chỗ tướng quân của mình, chỉ có những kẻ xuất thân từ tầng lớp bình dân là còn do dự chưa biết nên chọn vào đội ngũ nào.

Bọn họ sẽ như vậy bởi vì đội ngũ của những vị tướng quân có xuất thân cao quý, thực lực cường đại đều đã sớm đủ quân số, bây giờ họ xin vào cũng bị từ chối.

Mà những người đến từ tiểu vương quốc thì lại không đủ sức cạnh tranh, khó lòng giành được tài nguyên nhiều trong tương lai.

Cứ ba tháng sau mỗi kỳ tuyển sinh kết thúc, Chiến Thần Điện sẽ tổ chức một cuộc thi xếp hạng, đội ngũ có thứ hạng càng cao thì tài nguyên hàng tháng có được càng nhiều.

Đây cũng là một trong những nguyên do lúc trước hoàng thượng của Đại Lê muốn Trần Minh Quân lựa chọn người trong trại mầm, Lê Ngọc Anh cũng vậy.

Đáng tiếc những chuyện này Trần Minh Quân không biết, mà nếu có biết thì chắc hắn vẫn sẽ chọn như thế thôi. Vì đó là con đường hắn lựa chọn để đạt được sự tự do chân chính của mình.

Hiện giờ chỉ còn lại đội ngũ của Võ Quân và một vài người khác chưa đạt đủ số lượng quân sĩ để đăng kí, kéo dài như vậy thì hắn tương lai chỉ có thể sử dụng quân số ít hơn những đội ngũ khác để cạnh tranh trên bảng xếp hạng. Đối với người mới gia nhập Chiến Thần Điện như hắn, điều này quả thực quá khó khăn.

Tu vi bình quân của quân lính quá thấp lại thêm những thành viên của đội ngũ khác kẻ nào không phải từ trong ngàn người chọn ra một người.

Nhưng cũng hết cách rồi, những người có xuất thân bình dân trong đầu đã loại bỏ đội ngũ của hắn ra khỏi những sự lựa chọn. Lý do rất đơn giản, hắn là thái tử cũ của Đại Trần mà ai lại không biết Hồ Quốc chính là kẻ địch số một của Trần Minh Quân.

Chắc chỉ có vài tên thần kinh có vấn đề mới muốn vào đội ngũ này thôi.

Lê Ngọc Anh tự nhiên cũng nhận ra điều này, nàng đi đến bên cạnh, nhỏ giọng nói: " Bây giờ ta sẽ để một chút thuộc hạ gia nhập đội ngũ của ngươi cho đủ quân số. Về phía ta thì ngươi không cần phải lo đâu, lấy địa vị của ta thì việc đủ quân số rất dễ dàng. "

Võ Quân mặc dù biết lời này của Lê Ngọc Anh không phải giả, nàng đường đường là công chúa của Đại Lê, rất nhiều người cầu gia nhập còn không được nhưng làm như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chiến lực của đội ngũ nàng.

Nghĩ đi nghĩ lại Võ Quân vẫn từ chối: " Lựa chọn này là của ta, kết quả thế nào cũng mình ta gánh chịu. "

Lê Ngọc Anh vẫn không từ bỏ việc khuyên nhủ: " Người tu luyện càng lên cảnh giới cao càng cần nhiều tài nguyên, ngươi hiện giờ còn chưa đủ kinh phí chi tiêu tài nguyên cho mình dùng nói gì đến bồi dưỡng người khác. "

" Ta hiểu ngươi đang suy tính gì nhưng nếu có thêm tài nguyên của Chiến Thần Điện, con đường này của ngươi mới dễ đi hơn. "

— QUẢNG CÁO —

" Huồng hồ.... "

Câu nói cuối cùng này nàng mãi cùng không nói ra được bởi vì thật sự quá xấu hổ, mới chỉ nghĩ đến thôi cả gương mặt đều đã đỏ ửng hết cả lên.

Võ Quân biết nàng định nói đến chuyện gì, mỉm cười xoa xoa cái đầu của nàng, nói: " Yên tâm đi, tự ta có tính toán của riêng mình. "

Lê Ngọc Anh biết tính tình của hắn, một khi đã quyết nhất định không thay đổi cho nên không nói thêm gì nữa chỉ giẫm mạnh lên chân hắn mắng: " Tóc rối hết cả lên rồi, lần sau không cho xoa nữa! "

Nhìn xem nàng vừa đi trở về đội ngũ vừa dùng hai tay chỉnh lý lại đầu tóc, Võ Quân cười cười.

Thời gian một canh giờ rất nhanh trôi đi một nửa, đại đa số các đội ngũ đều đã có đủ quân số một vạn người.

Võ Quân cũng chuẩn bị trước tinh thần lấy hơn năm ngàn người cạnh tranh cho cuộc thi xếp hạng ba tháng sau của Chiến Thần Điện, trong đầu hiện lên vô số tính toán những phương pháp có thể khiến cho đám thuộc hạ của mình trong khoảng thời gian ngắn nhất nâng được tu vi lớn nhất.

Nhưng cũng vào lúc này, một nhóm gồm có mấy ngàn người xuất thân từ tầng lớp bình dân kết bạn mà đến. Người cầm đầu là một thiếu niên tướng mạo thường thường không có gì lạ, chính xác thì có chút ưa nhìn, làn da ngăm đen.

Người này khiến Võ Quân chú ý đến đôi mắt, một đôi mắt rất có thần!

Lại thêm toàn thân người này làm cho người ta cảm nhận được sự nhiệt huyết bừng bừng của tuổi trẻ.

Người như vậy, từ khi Trần Minh Quân đến thế giới này đến giờ, hiếm gặp.

" Xin chào tướng quân, ta tên là Ngô Quyền. "

Khi nghe đến cái tên này Võ Quân khẽ giật mình, thật sự hắn đã nghĩ ngay đến một người anh hùng của dân tộc quê hương gắn liền với Sông Bạch Đằng.

Ngô Quyền nói tiếp: " Giới thiệu với tướng quân, ta và những người bạn này của ta đều đến từ khu vực giáp ranh với vùng đất của Man Tộc. Nơi ấy quanh năm thường xuyên có chiến tranh, dân chúng đói khổ cho nên chúng ta lập chí vào Chiến Thần Điện hi vọng tương lai có thể tích lũy của cải, đem gia đình di chuyển đến nơi khác sinh sống. "

" Cũng xin tướng quân chớ chê bai, chúng ta đều là những người chịu khó, không ngại khổ cực. "

" Mong tướng quân thu nhận. "

Võ Quân khẽ nhíu mày, Man Tộc lại là chủng tộc nào? Sao lại chưa từng nghe nói qua?

Nhìn đến hiểu biết về bố cục thế giới của mình vẫn thiếu quá nhiều đi!

Hiên Viên Chiến Thiên trên phương diện này lại nắm bắt rõ hơn, giải thích: " Tướng quân, Man Tộc là một tộc người cổ đại còn được gọi với một tên gọi khác là Cổ Nhân Tộc. "

— QUẢNG CÁO —

" Những người này ăn lông ở lỗ, sinh hoạt như thời nguyên thủy, bản tính hung dữ. "

" Từng có một đoạn lưu truyền, Cổ Nhân Tộc không chỉ ăn thịt thú vật mà còn ăn thịt người. "

Võ Quân không hiểu, hỏi: " Nếu đã thế thì vì cớ gì không tiêu diệt bọn họ? "

Hiên Viên Chiến Thiên lắc đầu nói: " Bọn hắn tuy sinh hoạt như người nguyên thủy nhưng cũng có trí tuệ không thua kém nhân tộc bình thường, có thể tu luyện. Đặc biệt còn có đạo thống riêng. "

" Ngoài ra tộc này trời sinh có lực lượng rất lớn, chủ tu nhục nhân chi đạo, phong cách chiến đấu quá hung tàn. "

" Trong quá khứ cũng từng có rất nhiều thế lực hợp sức muốn quét sạch Man Tộc nhưng kết quả đều tử thương thảm trọng, buộc phải rút lui. "

Võ Quân khẽ gật đầu: " Hóa ra là vậy. "

Nhân tộc thông thường chủ tu Đạo và chuyên sử dụng thuật pháp, cường độ thân thể yếu kém cho nên có thể nói Man Tộc chính là khắc tinh của họ. Lại thêm những thế lực kia dám ngang nhiên đánh vào địa bàn của người ta, thất bại cũng dễ hiểu.

Xem ra trên thế giới này, ở mặt nổi thì nhân tộc tu đạo làm người thống trị nhưng thực tế thì không phải thế a.

Cũng quá cùi bắp rồi!

Nghĩ đến, kể từ khi mình đập đi xây lại chín trăm chín mươi chín lần đến nay cũng không thiếp tục rèn luyện nhục thể nữa, có lẽ đợi sau khi buổi lễ kết thúc cũng phải tiếp tục thôi.

Hắn nói với Ngô Quyền: " Các ngươi có thể gia nhập. "

Ngô Quyền cùng với đám bạn mừng rỡ, Hiên Viên Chiến Thiên thì phụ trách ghi chép lại tên tuổi của bọn họ.

Có thêm những người này gia nhập, đội ngũ của Võ Quân chỉ còn thiếu mấy trăm người nữa là đủ số lượng một vạn nhưng như cũ không người dám chọn gia nhập đội ngũ của hắn.

Thời gian dần dần đi qua, đến lúc gần hết thời gian chọn đội thì tất cả các đội ngũ đều đã đủ số lượng chỉ còn đội ngũ của Võ Quân vẫn thiếu.

Những người chưa gia nhập được đội nào thì còn nhiều lắm, sơ sơ cũng có mấy ngàn người.

Mắt thấy đã không còn sự lựa chọn nào khác, bọn họ cắn răng làm ra quyết định đi đến xin gia nhập vào đội ngũ của Võ Quân.

Dù cho tất cả bọn họ đều đã thông qua khảo nghiệm nhập môn nhưng nếu hôm nay không gia nhập được đội ngũ nào, họ chỉ có nước trở thành dong binh. Mà một khi trở thành dong binh, điều đó có nghĩa là bọn họ không có tư cách tham gia cuộc thi xếp hạng, tài nguyên được cấp cho hàng tháng mặc định ở mức thấp nhất.

Muốn có được đãi ngộ tốt hơn thì phải tự mình đi làm nhiệm vụ, chạy đua trên bảng xếp hạng cá nhân.

— QUẢNG CÁO —

Những người khác đều có đội ngũ hỗ trợ làm nhiệm vụ, bọn họ thì không được như vậy, từ đó có thể thấy con đường phía trước bước bước gian nan a.

Cho nên, gia nhập đội ngũ của Võ Quân hiện giờ chính là con đường duy nhất có thể cứu được bọn họ.

Đáng tiếc, đối với những yêu cầu gia nhập này Võ Quân hoàn toàn thờ ơ, nói ra duy nhất hai chữ: " Từ chối! "

Nói đùa gì, ban đầu sao các ngươi không chọn gia nhập đi, đợi đến cuối không còn sự lựa chọn nào mới lựa chọn gia nhập bọn ta?

Nằm mơ tiếp đi, chúng ta không cần những người như vậy.

Trần Minh Quân luôn sống tuân theo một đạo lý, người khác đối xử với mình thế nào mình sẽ đối xử lại như thế.

Lúc nãy hắn cần người gia nhập, những người này lại tỏ ra không cần hắn.

Bây giờ bọn họ bị người ta ghét bỏ lại chạy tới tìm hắn?

Thiên hạ nào có chuyện cười như vậy!

Người không cần ta, ta cũng không cần người.

Kể cả không có đám người Ngô Quyền đầu nhập vào, hắn cũng sẽ từ chối những người này.

Quân số ít thì vẫn có thể đi theo hướng lấy tinh nhuệ bù đắp số lượng, huống hồ hắn vẫn luôn có đủ khả năng làm như thế. Tư chất thấp kém vẫn cải tạo được, biến tất cả thành Long Nhân chẳng phải là được sao?

Long Huyết tuy hiếm nhưng không phải không mua được, hắn chính là đang dự định mua một số lượng lớn tinh huyết long tộc về đút cho đám thuộc hạ đến khi toàn bộ biến thành Long Nhân.

Tiền?

Lại đi bán công pháp thôi, không quan trọng.