Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 233: Cô không nghe lời anh



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Miệng chai vẫn chưa rời khỏi miệng cô thì Hà Tuân Định đã giật chai nước suối từ trên tay cô qua và uống ừng ực mấy ngụm lớn.

Đồng Kỳ Anh không thể không cầm chai nước suối khác lên, vặn nắp ra và giả vờ uống nước, thật ra cô đang phun ngụm nước mà mình vừa ngậm trọng miệng ra lại.

Hà Tuân Định chỉ mới ăn một nửa phần bún chua cay của mình thì đột nhiên bưng nguyên chén đũa và không động đậy.

Lúc này Đồng Kỳ Anh mới đặt phần bún chua cay trong tay của mình xuống, rồi giơ tay lên, phất qua phất lại trước mặt Hà Tuân Định.

Cô biết anh ta nghi ngờ cô, may mà lúc nãy khi cô cầm chai nước thì cô đã cố ý cầm chai nước mà mình đã bỏ thuốc.

“Hà Tuân Định, thu dọn bàn đi!”

Đồng Kỳ Anh ra lệnh.

Quả thật Hà Tuân Định đã hành động, anh ta nhét hết số thức ăn nhanh đang ở trên bàn vào trong thùng rác.

Tiếp đó, Đồng Kỳ Anh rút điện thoại ra ghi hình Hứa Tuân Định, cô vừa quay vừa hỏi: “Có phải anh đã thuê người giết Mã Anh Vũ không?”

Hà Tuân Định vẫn cứ ngồi ngây ra trước mặt Đồng Kỳ Anh, hai mắt đờ đẫn, không nói câu nào.

Đồng Kỳ Anh thấy anh ta không lên tiếng thì do dự một lúc rồi lấy giấy bút từ trong túi xách của mình ra và đưa qua cho Hà Tuân Định rồi đổi cách hỏi: “Hà Tuân Định, anh nghe kĩ đây, bây giờ Tôi ra lệnh cho anh, hãy việt tên hung thu đã giêt hại Mã Anh Vũ ra giấy”

Hà Tuân Định nhận lấy giấy và bút rồi tì người lên bàn và bắt đầu viết.

Anh ta vừa viết thì cô vừa lấy điện thoại ghi hình lại.

Cô phải ghi lại chứng cứ phạm tội của anh ta.

Lúc Hà Tuân Định viết xong nét cuối cùng của chữ đầu tiên là “Lâm”

thì trong đầu Đồng Kỳ Anh liền nghĩ ngay đến cái tên “Lâm Ánh Như”

Đúng thật là như thế, Hà Tuân Định đã biết ra ba chữ Lâm Ánh Như lên trang giấy trắng.

Vậy thì, vấn đề đến rồi...

Tại sao Lâm Ánh Như lại muốn giết Mã Anh Vũ? “Tôi lệnh cho anh viết tên của đồng bọn với hung thú ra.

Đông Ky Anh lại ra lệnh cho anh ta.

Hà Tuân Định lại bắt đầu viết, anh ta đã viết ra một loạt tên, trong đó cũng có tên của bản thân anh ta và tên mà Đồng Kỳ Anh đã từng dùng, Nặc Kỳ Anh.

Từ lúc nào mà cô đã trở thành đồng bọn giết hại Mã Anh Vũ? Đồng Kỳ Anh thấy hơi bực bội nhưng cô đã vô tình nhìn thấy thời gian trên điện thoại và phát hiện ra đã sắp hết thời gian rồi.

Cô vội tắt điện thoại, lấy đi tờ giấy và vào nhà vệ sinh thay quần áo.

Sau khi cô ra khỏi nhà vệ sinh thì bật chức năng biến âm trong điện thoại của mình lên, sau đó lại rút điện thoại của Hà Tuân Định từ trong túi của anh ta ra.

Tiếp đó cô lấy tấm thẻ nhỏ màu vàng đó từ trong túi xách ra rồi gọi điện thoại cho người trung gian ở bên trên thả.

Sau khi Đồng Kỷ Anh báo địa chí và tên của khách sạn cũng như số phòng cho người đó thì nói một câu: “Cửa phòng chỉ đóng hờ, đi thẳng vào là được”

Sau khi Đồng Kỳ Anh tắt máy thì rời khỏi đó, trước khi đi cô đã ra mệnh lệnh cuối cùng cho Hà Tuân Định: “Sau khi tôi ra ngoài thì anh có thể tùy ý lên giường với người phụ nữ tiếp theo đến.”

Đồng Kỳ Anh nói xong thì khép hờ cửa phòng lại rồi ôm túi xách, nấp ở hành lang: Đến khi cô nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy đi vào phòng của Hà Tuân Định thì cô liền lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát, tiện thể còn thông báo cho đường dây nóng của truyền thông địa phương.

Đó là do Hà Tuân Định tình nguyện cá cược với cô, cược thua rồi thì không thể trách cô được.

Sau khi Đồng Kỳ Anh rời khỏi khách sạn thì cô