Thôn Phệ Cổ Đế

Chương 10: Hồ Ly màu tím, Tam Thiên Đan Đạo



Vù vù!

Một bức tượng Hỗn Độn kim thân cao trăm trượng nhanh chóng ngưng tụ sau lưng hắn.

Hơi thở hỗn độn bao phủ không gian dưới nền đất.

Ảo ảnh của tám vị Phật đà lại bắt đầu cất tiếng tụng kinh, từng luồng Phật khí cuồn cuộn tràn vào trong thân thể Hỗn Độn kim thân, một lần nữa ngưng tụ ra chữ "Vạn" cao trăm trượng, đánh thẳng đến cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt muốn trấn áp nó.

Phụt!

Tô Minh phun ra một búng máu, sắc mặt trở nên tái nhợt, vốn dĩ tu vi của hắn không đủ để trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt, nhưng hắn vẫn muốn áp chế cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt, lấy được bảo vật đỉnh cấp này, cho nên mới cắn răng liều một lần.

Nếu chỉ có một mình thì hắn chắc chắn không dám ra tay, bởi vì hắn cũng có thể thấy được cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt mạnh mẽ đáng sợ đến mức nào.

Hắn nhanh chóng vận chuyển Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết, sử dụng sức mạnh không ngừng cắn nuốt sương đen xung quanh, dung nhập sương đen vào trong kim thân để tạm thời áp chế cảm xúc bạo loạn trong lòng.

Ảo ảnh tám vị Phật đà uy nghiêm, Phật khí ngập tràn giống như vô số tia sấm sét, xuyên qua tầng tầng lớp lớp hư không không ngừng dung nhập vào trong Hỗn Độn kim thân, mạnh mẽ trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt.

Ầm ầm ầm!

Chữ "Vạn" cao trăm trượng nhanh chóng xoay tròn, không ngừng tản mát ra Phật khí cuồn cuộn, thậm chí còn ẩn chứa hơi thở hỗn độn, dường như có thể trấn áp địa ngục vô tận.

Cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt và chữ "Vạn" trăm trượng va chạm thật mạnh vào nhau, tạo ra cơn chấn động trong không khí rồi lan ra bốn phía, thậm chí còn ẩn chứa lực lượng khiến cho người ta sởn tóc gáy.

Chân đạp trên tòa sen ảo ảnh, chắp tay trước ngực, tám vị Phật đà lần lượt thi triển chiêu thức Phật pháp thần thông, hình thành Phật khí liên kết với nhau như mạng nhện, phong tỏa bốn phía, để đề phòng cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt chạy trốn.

"Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục."

"Ta thành Phật trấn ma, thiên hạ không ma quỷ."

"Bát Bộ Thiên Long, trấn áp tà ác trên thế gian."

Sắc mặt tám vị Phật đà trang nghiêm, nhìn từ xa giống như thánh tăng đang hạ xuống phàm trần để phổ độ chúng sinh, tinh lọc hết thảy sự tà ác trên thế gian.

Một chữ "Vạn" trăm trượng càng kinh sợ được ngưng tụ ra, mạnh mẽ trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt.

Lúc này.

Không phải trấn áp trong không gian dưới nền đất, mà là trấn áp ở trong Hỗn Độn kim thân.

Quả nhiên tám vị Phật đà cũng không lừa dối hắn, chỉ cần có thể trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt trong hỗn độn kim thân của hắn, thì ngày sau có thể tùy ý sử dụng bảo vật này.

Cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt hét lên một tiếng tràn đầy phẫn nộ và không cam lòng, sau đó bị trấn áp hoàn toàn trong Hỗn Độn kim thân.

Sau đó, Hỗn Độn kim thân đã tiêu tan đi.

"Đa tạ thí chủ đã ra tay trợ giúp, tám người bần tăng mới thuận lợi trấn áp được cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt."

"Từ giờ trở đi, tám người chúng ta sẽ cùng nhau trấn thủ kim thân của thí chủ, giúp đỡ thí chủ trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt. Mong thí chủ nhớ lấy, nếu chưa đến lúc không thể không dùng cây cung này thì tốt nhất không nên chạm vào. Nếu thí chủ bị cây cung này ăn mòn, chúng ta cũng không thể trợ giúp thí chủ được nữa."

"Hiện tại chúng ta bắt đầu truyền thụ tám môn võ học thần thông cho thí thủ, hy vọng thí chủ có thể dựa theo mà tu luyện, sau đó cùng nhau trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt."

Tám vị Phật đà cũng khá tốt.

Cho dù mục đích của bọn họ là giúp đỡ cho hắn, hay là để hoàn toàn trấn áp được cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt.

Nhưng chuyện truyền thụ tám môn võ học thần thông là điều cực kỳ có lợi cho hắn.

"Đa tạ tám đại sư."

Tám vị Phật đà lần lượt báo pháp hiệu của mình ra, cộng thêm một môn võ học thần thông, không ngừng tràn vào trong đầu hắn.

Sau đó, ảo ảnh của tám vị Phật đà biến mất tại chỗ, thuận lợi tiến vào trong hỗn độn kim thân, bắt đầu trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt và chín mũi tên Thí Thần Tuyệt Cốt. Mãi đến lúc này, tám vị Phật đà cũng không biết kim thân mà Tô Minh ngưng tụ ra lại chính là Hỗn Độn kim thân.

Chỉ sợ khắp đại lục này cũng không ai có thể nhận ra được.

Nhìn thi thể nằm đầy trên mặt đất, Tô Minh không cảm thấy thương hại lắm, chết vì cơ duyên là điều tất cả mọi người phải lường trước.

Cơ duyên và nguy hiểm tồn tại song song với nhau.

Nếu hắn không có được Hỗn Độn kim thân thì chưa chắc có thể sống sót được.

Tám vị Phật đà cũng muốn mượn Hỗn Độn kim thân của hắn để trú nhờ, hơn nữa còn muốn trấn áp hoàn toàn cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt, nếu không phải như vậy thì chưa chắc bọn họ đã ra tay trợ giúp hắn.

Ngay lúc Tô Minh đã định rời đi.

Đột nhiên nhìn thấy ở trung tâm có một tế đàn bỏ hoang, nhìn có vẻ giống y như đúc với dàn tế Thái Cổ ở bên ngoài, xem ra dàn tế này mới thật sự là nơi trấn áp cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt.

Có thể bị tám vị Phật đà liên thủ, sử dụng trận pháp Bát Bộ Thiên Long để mạnh mẽ trấn áp ở dàn tế Thái Cổ, chứng tỏ bản thân bảo vật này khủng khiếp đến cỡ nào.

Hắn đi tới trước dàn tế.

"Hả?"

Trong dàn tế, có một con hồ ly màu tím đang nằm đó, thân thể chỉ lớn bằng bàn tay, hơi thở yếu ớt, bộ lông màu tím trông rất xinh đẹp.

Trong dàn tế Thái Cổ lại xuất hiện một con yêu thú làm cho Tô Minh cảm thấy tò mò không thôi, hắn nhẹ nhàng nhấc con hồ ly màu tím ra khỏi dàn tế, bộ lông mượt mà giống như con lợn con, sờ vào rất thích tay.

"Ngươi và ta coi như có duyên với nhau, ta cứu ngươi một mạng vậy."

Tô Minh ôm hồ ly màu tím vào trong lòng, lập tức rời khỏi nơi này, những chuyện đã xảy ra ở đây chắc chắn sẽ không bị truyền ra ngoài, bởi vì những người biết được đã chết hết rồi.

Nhưng Tô Minh không biết.

Ngay khi hắn ôm hồ ly màu tím vào trong lòng ngực, hồ ly màu tím đã chậm rãi mở mắt ra, trong ánh mắt toát lên một tia lạnh lẽo, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó cho nên nó không thể sử dụng lực lượng trong cơ thể, chỉ có thể nhắm mắt lại lần nữa.

Rời khỏi không gian dưới nền đất, bởi vì cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt đã bị trấn áp hoàn toàn trong thân thể hỗn độn cho nên sơn cốc không còn một tia sương đen, ngay cả tám tòa tượng đá cũng bị sụp đổ hoàn toàn.

Trước khi rời đi, Tô Minh ra tay hủy hoại triệt để dàn tế Thái Cổ.

Dưới ánh nắng chói chang, Tô Minh không lãng phí một giây một phút nào, ngoại trừ tu luyện Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết, còn tu luyện cả kiếm quyết Giả Cửu Kiếp và tám môn bí thuật Phật môn, cộng thêm cả Cửu Long Cửu Tượng Thuật, còn môn võ học của gia tộc, cấp bậc quá thấp.

Hắn hiểu rõ, tám môn bí thuật Phật môn mà tám vị Phật đà truyền thụ cho hắn là loại võ học cao cấp nhất, sao có thể lãng phí được.

Về phần căn bản, là Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết, gồm có chín tầng, hiện giờ hắn mới chỉ sờ đến phần bên ngoài của tầng thứ nhất, thậm chí còn chưa đạt tới đỉnh của tầng đầu tiên.

Nhưng vào lúc này, Tô Minh lại cảm nhận được bên trong tháp Hỗn Độn Thôn Phệ truyền tới một lực hút cường đại, biết được Tháp Linh đang kêu gọi chính mình, hắn không hề phản kháng lại, chỉ trong nháy mắt toàn bộ thân thể hắn đã tiến vào trong tháp Hỗn Độn Thôn Phệ.

Hiện tại hắn không thể tự mình tiến vào trong tháp Hỗn Độn Thôn Phệ, chỉ có thể đợi Tháp Linh kêu gọi mới có thể kéo hắn vào trong tháp.

Nếu một ngày kia, hắn có thể tùy ý ra vào trong tháp Hỗn Độn Thôn Phệ, như vậy thế giới bên trong tháp chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, nếu gặp phải kẻ mạnh không thể chống cự lại được, hắn có thể trực tiếp trốn vào trong tháp, chắc chắn không ai có thể làm gì hắn được.

Thế giới trong tháp.

Bóng người ảo ảnh trước mặt là Tháp Linh, đến bây giờ Tô Minh cũng không biết Tháp Linh của tháp Hỗn Độn Thôn Phệ là nam hay nữ.

"Tháp Linh, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"

Tháp Linh gật đầu, cười nói: "Chúc mừng chủ nhân đã đạt được cung tên Thí Thần Tuyệt Cốt và chín mũi tên Thí Thần Tuyệt Cốt, cộng thêm chủ nhân đã hoàn toàn dung hợp ba Huyết Luân, Tháp Linh căn cứ theo quy tắc của thế giới trong tháp, đặc biệt khen thưởng cho chủ nhân Tam Thiên đan đạo."

"Luyện đan?"

"Đúng thế, Tam Thiên Đan Đạo ẩn chứa luyện đan đại đạo, chỉ cần chủ nhân có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được Tam Thiên Đan Đạo, là có thể đạt tới luyện đan đại đạo, luyện chế ra đan dược đỉnh cấp trong thế gian."

"Đây là lò Càn Khôn, coi như phần thưởng thêm cho chủ nhân."

Trong tay hắn xuất hiện một cái lò nhỏ, Tô Minh không cảm thấy xa lạ với luyện đan sư, ở Đông Hoang có mấy loại người, có địa vị cao thượng áp đảo so với võ giả.

Một là trận pháp sư, hai là luyện đan sư, ba là luyện khí sư, bốn là phù sư, chỉ là muốn trở thành một trong bốn loại người này cần phải có thiên phú kinh người, không phải ai cũng có thể làm được.

Đặc biệt là luyện đan sư, yêu cầu về thiên phú càng khắc nghiệt hơn, Tô Minh cũng không biết bản thân mình có thiên phú luyện đan hay không, có điều Tháp Linh đã thưởng Tam Thiên Đan Đạo cho hắn, vậy thì hắn phải cố gắng nắm lấy.

"Chủ nhân, luyện đan cần có dị hỏa, trên thế gian này có ngàn vạn loại dị hỏa, chủ nhân cần phải tự mình đi tìm, còn những ngọn lửa bình thường khác, chủ nhân chỉ cần học sơ qua một chút về Tam Thiên Đan Đạo là có thể ngưng tụ ngọn lửa, bắt đầu luyện đan."

"Ta hiểu rồi."

Rời khỏi thế giới trong tháp, trong đầu Tô Minh đã xuất hiện phương pháp tu luyện Tam Thiên Đan Đạo, hắn cố nén niềm hưng phấn, bắt đầu học tập.

Điều cần làm lúc này là tu luyện Tam Thiên Đan Đạo, ngưng tụ ra ngọn lửa, nếu không làm được thì chuyện luyện đan chỉ là nói hão mà thôi.

Hoàng hôn buông xuống.

Tô Minh cảm thấy rất mệt mỏi, đứng dậy vươn vai duỗi tay, sau đó tiện tay bắt một con thú hoang để nướng ăn.

Hắn vừa ăn thịt nướng vừa quan sát con hồ ly màu tím nằm trong lòng bàn tay mình, càng nhìn càng thấy thích, hắn quyết định nhận nuôi con hồ ly màu tím này.

Nhưng mà hơi thở của con hồ ly màu tím này quá yếu ớt, cứ để như vậy thì không biết nó còn sống được bao lâu, nói không chừng đến sáng mai là nó ngỏm mất rồi.

"Cả người ngươi toàn màu tím, hay là để ta đặt tên cho ngươi."

Tô Minh ngẫm nghĩ, nói: "Về sau ta gọi ngươi là Tiểu Tử nhé."

Hồ ly màu tím chậm rãi mở mắt ra, trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, thoạt nhìn cực kỳ yếu ớt.

"Được rồi, sau này ngươi cứ đi theo ta, để ta đi tìm ít linh thảo cho ngươi đã, hay là đi mua sắm đan dược nhỉ."

Hiện tại hắn còn chưa ngưng tụ ra ngọn lửa, cho nên không thể luyện đan được, chỉ có thể đi mua bên ngoài.