Thôn Phệ Cổ Đế

Chương 14: Người tiếp theo



Hạ Lê Nhan đứng ở một bên hơi dại ra, nàng ta không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này, nhìn phụ thân đã đến và đứng bên cạnh mình, bỗng chốc nàng ta không biết phải làm như thế nào.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Không dám giấu diếm điều gì, Hạ Lê Nhan kể lại toàn bộ sự việc cho phụ thân mình nghe.

Hạ Toàn thở dài, chuyện này là do Lê Nhan gây ra, ông ta nhất định phải cho Đổng gia một câu trả lời, nếu không sau này Đổng gia và Hạ gia sẽ hoàn toàn chấm dứt.

Đắc tội với Đổng gia chỉ vì một võ giả cảnh giới Trúc Cơ chắc chắn không phải là một hành động sáng suốt.

Tô Minh gật đầu và đạp Đổng Chương một cái, không chút sợ hãi, hắn lạnh lùng nói: “Chỉ cần ông thề rằng, không ra tay với ta, ta sẽ thả hắn ra.”

Nói điều kiện với ông ta?

Đổng Hi đã vô cùng tức giận, nếu không phải ông ta quan tâm đến sự sống chết của con trai mình, ông ta đã ra tay từ lâu, căn bản sẽ không dây dưa thế này.

“A!”

Đổng Hi còn chưa kịp nói chuyện, bốn phía liền vang lên tiếng kêu như làm thịt heo, hóa ra chân còn lại của Đổng Chương lại bị đạp gãy, ngay cả xương cốt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, khiến mọi người cảm thấy rất sợ hãi.

Hàng trăm võ giả cửa phủ thành chủ và Đổng gia đã tập hợp tại đây, vây quanh Tô Minh khiến con kiến cũng không lọt, sắc mặt thành chủ Tề Thương rất u ám, có người dám gây chuyện ở thành Thiên Cốt, chính là không coi phủ thành chủ ra gì.

Có chút ngông cuồng và ngạo mạn, người này nhất định phải bắt lại, để giết gà dọa khỉ.

“Sao ngươi dám!”

Đổng Hi tức giận tiến lên một bước, sát khí bộc phát ra cuồn cuộn như sóng thần, nhưng lại không thể uy hiếp được Tô Minh.

Không nói lời vô nghĩa không cần thiết, Tô Minh biết tình thế hiện tại rất bất lợi với mình, hắn phải rời khỏi thành Thiên Cốt.

“Các người cậy vào đông người mà thôi.”

Sự khinh thường và chế giễu trắng trợn, mọi người đều biết chàng trai này chỉ ở cảnh giới Trúc Cơ, làm sao có thể chống lại Hạ gia, Đổng gia và phủ thành chủ.

Đổng Hi cười lạnh nói: “Xem ra ngươi rất tự tin vào thực lực của mình, đã vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Đổng gia ta có sáu võ giả cảnh giới Hư Đan, những người khác sẽ không ra tay. Chỉ cần ngươi có thể đánh thắng sáu người bọn họ, ta sẽ không truy cứu chuyện xảy ra ngày hôm nay nữa.”

“Được.”

Lời này vừa nói ra, bốn phía lập tức xôn xao!

Không ai ngờ rằng, chàng trai sẽ thật sự đồng ý lấy một địch sáu, hơn nữa sáu người đến từ Đổng gia đều là cảnh giới Hư Đan, hai bên chênh lệch quá xa, làm sao có thể đánh thắng được bọn họ.

Sau khi đá Đổng Chương đi, điều Tô Minh muốn là bình yên rời đi, chứ không phải vội vã.

Giết người này sẽ hoàn toàn chọc giận đối phương, đến lúc đó hàng trăm võ giả vây quanh, thật sự là một chuyện vô cùng phiền phức.

“Giết người này cho ta.”

Trong ánh mắt lạnh lẽo tràn đầy sát ý, Đổng Hi có lòng tin tuyệt đối, sáu vị cảnh giới Hư Đan trong gia tộc liên thủ, sao có thể không giết chết được một tên cảnh giới Trúc Cơ.

Vi phạm quy tắc võ đạo? Có khả năng không?

“Phế vật, hôm nay một mình lão tử cũng có thể xé ngươi thành từng mảnh.”

Một người đàn ông to lớn vạm vỡ như một con gấu đen từ phía sau Đổng Hi nhảy ra, hắn ta có thân hình mập mạp nhưng lại rất linh hoạt, nắm đấm như hai quả cầu sắt, đánh mạnh về phía Tô Minh mà không cần sử dụng huyết luân, có lẽ hắn ta thấy chỉ giết một tên cảnh giới Trúc Cơ mà thôi, nếu dùng huyết luân sẽ rất mất mặt.

Ấn Long Tượng bắt nguồn từ thuật Cửu Long Cửu Tượng, đây là lần đầu tiên Tô Minh sử dụng.

Hai tay nhanh chóng kết ấn, những chưởng ấn mạnh mẽ chứa đựng tiếng gầm của rồng và voi chồng lên nhau, giống như không chịu thua kém, hung ác đánh ra.

Ầm!

Công kích của hai người hung hăng va chạm giữa không trung, dao động kinh khủng bao trùm khắp nơi, trong mắt mọi người, người đàn ông đến từ Đổng gia, cho dù chỉ là cảnh giới Hư Đan cấp một, muốn giết chết một người cảnh giới Trúc Cơ, sẽ không có vấn đề gì.

Kết quả thì sao?

Sức mạnh của nắm đấm bị ấn Long Tượng nuốt chửng trong nháy mắt, trong khoảnh khắc tiếng gào thét lạnh lẽo và hung hãn của long tượng bao phủ người đàn ông vạm vỡ, sức mạnh tập trung lại một điểm, đánh mạnh vào trán người đàn ông.

Bùm!

Toàn bộ đầu nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, mùi máu tanh nồng nặc lan tràn bốn phía, khiến rất nhiều người sợ hãi lùi về phía sau, trong mắt bọn họ tràn ngập kinh hoàng và sợ hãi, không ai ngờ rằng đường đường cảnh giới Hư Đan sẽ bị người này giết bằng một chiêu trong nháy mắt.

Đây phải mạnh như thế nào!

“Người tiếp theo.”

Lời này thật ngông cuồng!

Không một tiếng động, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mặt, thảo nào hắn ngông cuồng như vậy, hóa ra hắn có cái dựa vào, nhưng người đàn ông chỉ là cảnh giới Hư Đan cấp một, Đổng gia còn có năm vị cảnh giới Hư Đan vẫn chưa ra tay.

Nhìn thi thể không đầu trên mặt đất, sắc mặt Đổng Hi trở nên rất khó coi.

“Làm sao người này làm được? Thậm chí hắn còn chưa sử dụng huyết luân, lại có thể giết chết một vị cảnh giới Hư Đan trong chớp mắt, thật sự là rất biến thái.”

“Ừ, thật sự rất giỏi, nhưng trong năm vị cảnh giới Hư Đan còn lại của Đổng Hi, có một người là cảnh giới Hư Đan đỉnh cấp, nếu người này muốn đánh ra thành Thiên Cốt, sợ rằng không có đơn giản như vậy.”

“Đổng Chương cũng sống đủ rồi, ỷ vào Đổng gia làm chỗ dựa, bình thường hắn quen thói ăn ở ngang ngược trong thành. Hôm nay gặp phải chuyện gì, cũng là do hắn tự chuốc lấy.”

“Suỵt, ngươi không muốn sống nữa à? Nếu Đổng gia nghe được lời này, ngươi sẽ gặp rắc rối đấy.”

“Tí nữa thì quên mất.”

Có thể thành công giết chết người này, Tô Minh biết rõ là bởi vì hắn ta lơ là, chỉ sợ cho dù là ai, cũng sẽ không tin mình có thể ngay lập tức giết chết một vị cảnh giới Hư Đan.

“Đều lên hết đi.”

Không phải từng người một, Tô Minh lập tức khiến Đổng gia chấn động, Đổng Hi tức giận và kinh ngạc đến mức không còn để ý đến cái gọi là mặt mũi nữa, trực tiếp bảo năm vị cảnh giới Hư Đan xông lên cùng lúc, bất kể thế nào cũng phải giết người này trước.

Kết quả luôn là người thắng viết ra, tin rằng chuyện này sẽ bị người ta lãng quên rất nhanh, Đổng gia đã là một gia tộc lớn ở thành Thiên Cốt.

Năm võ giả cảnh giới Hư Đan đi ra từ phía sau Đổng Hi, từng ánh mắt lạnh lẽo đều nhìn chằm chằm con mồi trước mặt, khiêu khích Đổng gia, khiến Đổng gia phải chịu nhục nhã, đây là chuyện bọn họ không thể chấp nhận được.

“Tiểu tử, ngươi rất mạnh, nhưng trước mặt Đổng gia chúng ta, ngươi không thể sống sót rời đi. Ta khuyên ngươi nên khoanh tay chịu trói, có lẽ còn có thể giữ được một mạng.”

“Nói nhảm nhiều quá.”

“Tự tìm cái chết!”

Năm người đã hoàn toàn bị chọc giận, không còn nói nhảm nữa, trước mặt nhiều người như vậy, nhất định phải cứu vãn thể diện cho Đổng gia, Đổng gia đã mất đi một vị cảnh giới Hư Đan, năm người bọn họ nhất định phải giết chết hắn.

Trên khuôn mặt hung dữ tràn ngập sát khí, năm vị cảnh giới Hư Đan giống như năm con báo săn mồi, lao về phía con mồi của mình.

Trước khi có người tới, sát ý khủng khiếp đã ập đến.

Trực tiếp khởi động huyết luân, bây giờ năm người không còn để ý cái gọi là mặt mũi nữa, việc duy nhất bọn họ phải làm chính là thành công giết chết người này.

Năm người đều phóng ra một huyết luân trên đỉnh đầu, một cỗ khí tức đáng sợ đan xen thành mạng nhện.

Một con rồng ngâm, một tiếng voi gào thét.

Cùng với huyết luân Long Tượng ngưng tụ trên đỉnh đầu, Tô Minh lập tức thi triển thuật Cửu Long Cửu Tượng, hắn không chút khinh thường, đánh nhanh thắng nhanh tuyệt đối không thể kéo dài.

Tốc độ của Tô Minh tăng vọt đến cực hạn, tàn ảnh lóe lên, chín con rồng và chín con voi giống như hư ảnh điên cuồng gào thét, thân hình hư ảo khổng lồ hung hãn hướng về phía bốn người như muốn nuốt chửng bọn họ.

“Thật là một huyết luân khủng khiếp!”

Ánh mắt thành chủ Tề Thương vô cùng lạnh lùng nói: “Nhất định phải giết chết người này.”