Tịch Tiểu Thư Có Người Thương Chưa?

Chương 31: Cuộc Họp Gia Tộc



"Có đương nhiên phải cướp về nhưng giờ không phải thời gian thích hợp."

...

1 tuần sau, người nhà họ Mộ từ nước ngoài bay về Đô Thành như trẩy hội. Vừa lật tẩy bộ mặt của Tú Quyên và Tú Thanh còn phải công khai chủ mẫu của Mộ Gia nữa.

1 tuần rồi Vân Anh vẫn không chịu nói chuyện với Mộ Phong. Ông cũng không biết phải làm sao, ngày ngày đi chứng minh rằng bản thân trong sạch, bỏ bê công ty cho Mộ Cố Trì.

Cùng lúc này Tứ thúc Mộ Lịch cũng hành động. Muốn trong buổi họp hôm nay lật đổ "người thừa kế". Tuy dạo này không xuất hiện nhưng thói quen cắn bẩn vẫn không thể đổi được.

Hôm nay là chủ nhật mọi người sớm đã chuẩn bị cho cuộc họp hôm nay. Tịch Nhan và tất cả mọi người cũng về nhà chính.

Từ hôm đó ngày nào Vương Thi và Tịch Nhan cũng giữ liên lạc với nhau. Giờ cô ta hiểu được tình yêu sâu đậm của hai người không thể tách rời nên cũng bỏ cuộc.

Vương Thi hâm mộ Tịch Nhan vì được mọi người yêu thương. Còn cô ta từ nhỏ chứng kiến mẹ bị người ta ức hiếp đến chết, còn cô chỉ là kẻ bị lợi dụng mà thôi.

Sáng sớm cô đã mất tích để đi đến sân bay, dạo này cô hành động một cách bí mật lắm như một bản năng vậy. Đang đứng chờ đợi thì nghe một giọng nói quen thuộc.

"Tịch Nhan, Tịch Nhan mày đợi tao lâu chưa?"

Vừa thấy Kiều Anh cô không kìm được nước mắt ôm chặt lấy. Cũng 8 năm rồi cô không được gặp Tần Kiều Anh.

"Kiều Anh mày vẫn khỏe."

"Vẫn khoẻ mà, thôi đi đến bệnh viện đi. Tao gửi vali về khách sạn trước."

Cô gật đầu rồi bắt taxi đi đến bệnh viện lấy giấy xét nghiệm AND. Hôm nay chắc chắn hai người sẽ náo loạn cả Mộ gia khẳng định vị trí của mình.

"À mày đến đây chồng mày biết chứ?".

"Không, tao trốn đi đấy. Thấy thông minh không? Ngay cả thằng nhóc con kia cũng không biết."

Không phải là cục bông nhỏ rắc rối đấy chứ? Cô đã thấy cậu bé đấy, trông có vẻ ngoan ngoãn nhưng thực chất là một mối hoạ lớn nếu để cậu bé một mình. Đúng là mẹ con không giống lông cũng giống cách.

Bên này Mộ Cố Trì cũng sốt ruột tìm Tịch Nhan. Gọi điện không nghe máy cũng không ai biết cô ở đâu. Nếu như tránh cuộc họp này cũng tốt thôi vì hôm nay chắc chắn là cuộc chiến nội bộ đổ máu.

"Viễn Trình đi tìm Tịch Nhan."

"Vâng."

Còn cô hiện tại đang chờ đợi lấy kết quả xét nghiệm. Lòng đầy lo lắng, nếu như là ba con như lời cô ta nói gì chắc chắn mẹ chồng cô sẽ rời đi.

"Cô có phải Tịch Nhan hay không?"

"Đúng vậy."

...

Cuối cùng cũng đến giờ cuộc họp bắt đầu. Vẫn chưa tìm thấy được Tịch Nhan, anh lo lắng định bỏ đi tìm kiếm cô nhưng lại bị ngăn lại.

"Bây giờ cháu mà đi thì chuyện không còn đơn giản như vậy nữa đâu."

Bà nội cảnh cáo Mộ Cố Trì, anh ta cắn răng nghe lời nhưng đầy bất mãn.

Cả căn phòng im lặng không ai dám lên tiếng. Ánh mắt của anh sắc lạnh đến rợn người. Đúng là khí thế của gia chủ không đùa được.

"Buổi họp hôm nay chắc hẳn ai cũng biết là vì việc gì rồi chứ?"

Mộ Cố Trì lên tiếng, tứ đại trưởng lão từ từ thưởng thức trà vốn không để anh vào mắt. Cũng không biết tại sao di chúc của cố gia chủ lại nhường chức cho một thằng nhãi mới 17 tuổi.

"Dạo này có tin đồn Mộ gia có con rơi bên ngoài. Tôi muốn xác nhận lại một chút mà thôi. Đưa người vào."

Mộ Cố Trì lười nhác phất tay ra lệnh. Hôm nay nhất định phải chỉnh đốn đám người không xem người ta gì này.

Tú Quyên và Tú Thanh đi vào, Mộ Lịch cười một cách nguy hiểm. Hiện tại Tứ đại trưởng lão bên phe hắn, ở đây cũng toàn là người của hắn thì chức gia chủ Mộ gia cũng sẽ sớm rơi vào tay Mộ Lịch mà thôi.

"Con chào mọi người, con là con gái ruột của ba Mộ Phong."

Tất cả mọi người bàn tán xôn xao, bà nội Mộ thì không nói gì. Mộ Phong nghe vậy lập tức đứng lên biện minh.

"Tôi không hề có con gái, cũng không quen bà ta."

"Mộ Phong ngồi xuống."

Bà nội Mộ quát Mộ Phong, ông uất ức ngồi xuống. Mộ Cố Trì cầm ly trà buông tay thả rơi xuống đất.

"Vậy sao?"

"Mộ Cố Trì ở đây có cả giấy xét nghiệm AND."

Tú Quyên bà ta lại không kìm được hành động chế diễu của Mộ Cố Trì mà gọi thẳng tên anh. Ánh mắt anh sắc lại.

"Tên gia chủ ai cũng có thể gọi à? Vả miệng."

Tú Quyên chợt nhớ ra lần trước, lúc đó miệng bà ta sưng tấy mất mấy ngày. Giờ lại bị vả nữa sợ chỉ rơi răng.

Ánh mắt Mộ Lịch thương tiếc Tú Quyên. Hành động đó đã thu vào tầm mắt của anh. Hôm nay là ngày mà hắn ta chết hoặc là anh chết không có lựa chọn thứ 3.

"Gia chủ có phải ác độc quá rồi không? Gọi tên thôi mà có phải như vậy không?"

Mộ Cố Trì cười thầm, cuối cùng thì Mộ Lịch cũng lên tiếng. Kẻ giết người 8 năm trước, hiện tại anh không có bằng chứng nhưng mà hôm nay nhất định phải khiến hắn ta thân bại danh liệt.

"Mộ Lịch nói đúng, Mộ gia muốn phát triển không thể có một gia chủ như vậy."

"Đúng vậy, đúng vậy. Nghe nói gia chủ còn chưa kết hôn, ảnh hưởng rất lớn đến gia tộc nha."

Tú Thanh cười thầm, người mẹ ngu ngốc này của cô ta lại không tự chủ được cái miệng của mình thì thôi tất cả đành nhờ vào cô ta vậy. Giờ thì ai cũng phải công nhận và cho cô ta vào sổ hộ khẩu của Mộ gia mà thôi.

Tất cả mọi người đều hùa theo Mộ Lịch. Mộ Cố Trì không nói gì cúi gầm mặt xuống. Bà nội Mộ cũng im lặng, cũng chính là những đứa con đứt ruột mình sinh ra nhưng giờ lại phải trơ mắt đứng nhìn chúng nó cắn nhau.

"Ha? Từ bao giờ mà việc của gia chủ để mấy người thứ cấp nói qua lại vậy? Viễn Trình sỉ nhục gia chủ đánh 20 gậy."

"Cậu."

Tứ đại trưởng lão nghiến răng, Mộ Lịch cũng rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Không ngờ Mộ Cố Trì lại là người như thế này.

"Tứ đại trưởng lão đã già thì con ruột chịu tội thay."

#mhyy

#linhh