Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 104



‘Vương Đình Quân sau khi rời khỏi nhà tối qua thì đi thằng đến bệnh viện, lúc anh đến, Thiên An đã truyền xong và nằm ngủ rất say mê, Mai ngồi trên ghế, đầu gục xuống giường ngủ gật, ngắm nhìn hai mẹ con ngủ ngon lành, bỖng nhiên anh cảm thấy ấm áp trong lòng.

Sau khi tiếp quản Thiên Hạ, công việc luôn được anh đặt lên vị trí đầu tiên,anh chưa yêu đương bao giờ nên cũng không để tâm quá nhiều đến chuyện tình cảm. Có lẽ anh là người rất may mắn, sinh ra lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, ba mẹ yêu thương nhau, anh em yêu thương nhau, không phải lo cơm áo gạo tiền. Điều tiếc nuối duy nhất có lẽ là tuổi thơ không có quá nhiều thời gian Ở bên cạnh ba mẹ, ba mẹ anh tự tay gây dựng nên đố chế Thiên Hạ, để có được thành quả như ngày hôm nay, hầu hết thời gian dành cho gia đình đều không có, cho đến khi hai anh em anh lớn lên, ba mẹ giao toản.

quyền tiếp quản tập đoàn cho hai anh em thì ba mẹ mới có thời gian nghỉ ngơi.Vì vậy, có thể nói tuổi thơ chủ yếu là chỉ có hai anh em chăm sóc nhau là chính, cũng vì thế mà tình cảm của hai anh em rất khăng khít, không ai có thể chia rễ.

Một người đứng trên đỉnh cao của thành công như anh, tận tay ký kết những bản hợp đồng nghìn tỷ, từng bước đưa Thiên Hạ đi đến như ngày hôm nay, thế mà chỉ giờ khắc này, anh mới cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng và ấm áp.

Người phụ nữ này, lúc đầu chỉ là người qua đường, nhưng bây giờ càng lúc càng chiếm giữ một vị trí đặc biệt trong trái tìm anh.

Ngay từ khi nhìn thấy bức hình, chính anh cũng ngạc „ tại sao lại có thể nhớ như in hình bóng một người phụ nữ chỉ gặp một lần trong đời như vậy chứ?

Có lẽ đó chính là duyên phận.

Người ta nói rất đúng: “Chỗ của duyên phận không.

phải bởi khoảng cách quá xa mà khó gặp øỠ, cũng không phải do khoảng cách quá gần mả cỌ xát không phát ra tỉa lửa. Nếu các bạn có duyên với nhau, thì dù có đi lòng vòng, nó vẫn sẽ bám theo các bạn.”

Trước đây anh vốn không tin mấy thứ này, nhưng giờ anh tỉn rồi.

Chẳng trách đã từng gặp bao nhiêu phụ nữ, nhưng, vẫn không có cảm giác gì, đó là vì họ không phải là nửa còn lại của anh.

Đứng ngắm ngây ngỐc một lúc, thấy Mai trở trở cái đầu, có lẽ ngủ không đúng tư thế nên bị mỏi,Vương Đình Quân cởi áo khoác ra, sau đó bế cô lên và đặt cô nằm trên giường bên cạnh.Vì phòng bệnh VIP nên có hai chiếc giường, một chiếc dành cho bệnh nhân, một chiếc đành cho người nhà, có lẽ sợ Thiên An nửa đêm tỉnh dậy, nên cô mới ngủ ở ghế để khi cô bé tỉnh dậy sẽ dễ gọi cô.

Đặt Mai nằm xuống, anh cẩn thận đắp chăn cho cô, rồi ngồi xuống ghỗ, ôm lấy tập tài liệu và máy tính tiếp tục làm việc.

Nửa đêm, Thiên An tỉnh dậy, muốn đi vệ sinh, vừa.

mở mắt ra cô bé đã nhìn thấy baba ngồi bên cạnh, cô bé lập tức cười với baba, rồi nhỎ giỌng nói thầm: “Baba, con muốn đi tè quá”

Anh ngay lập tức đặt tài liệu và máy tính xuống, bố cô bé lên đưa vào nhà vệ sinh.

Lần đầu làm mấy chuyện này nên động tác hơi lóng ngóng, vụng về.

Nhưng cuối cùng, hai ba con cũng xử lý được chuyện cần xử lý.

Sáng hôm sau, trời mờ sáng, Mai ngủ đủ giấc liền tỉnh dậy, thấy mình nằm trên giường có gì đó sai sai, hình như: tối qua cô ngồi trên ghế mà, sao giờ lại nằm lên giường rồi, là thế lực nào đưa cô lên giường? Hay là cô bị mộng du?

Ngoảnh đầu sang bên giường con gái, thấy cô bé đang ngủ say, còn nữa….Vương Đình Quân sao lại ở đây Anh đang ngồi trên ghế, hai tay vòng trước ngực, cứ thế mả ngủ ngon lành.

Lần đầu tiên nhìn ngắm nhan sắc của anh như vậy, cả người Mai mới sáng sớm đã nóng lên, đàn ông thôi mà, có cần đẹp vậy không?