Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 125



Ai cũng nôn nao, người Ở trong biệt thự cũng nôn nao, người ngồi trên xe cũng không kém, cứ như thể tâm trạng lần đầu tiên về nhà bạn trai ra mắt vậy.

Mà trường hợp này cũng tính là như vậy mà nhỉ.

Chiếc xe vào cửa biệt thự, ba người trong nhà cũng đồng thời đi ra đón, cũng quá là khẩn trương rồi.

Đây là lần đầu tiên Thiên An và Mai đến biệt thự này, đây nói đúng hơn là một trang viên, rất thoáng đăng và rộng rãi, hai bên đường là hoa và cây cảnh, còn có một vườn rau xanh, rồi ao cá, giống như mỘt nông trại ở một vùng quê yên bình, không ngờ giữa thành phố chật hẹp còn có những ngôi biệt thự như vậy,Thiên An thích thú hét lên.

Thiên Từ bĩu môi khinh thường, cậu nhóc thỉnh thoảng còn muốn che mặt để che đi vẻ quê mùa của em ái, không có tiền đồ.

Xuống xe Vương Đình Quân bế Thiên An, còn Mai đắt tay Thiên Từ đi vào, ông Thông và bà Hương kích động không thôi.

“Ba, mẹ'”Vương Đình Quân chào hỏi ba mẹ mình.

“Đây là Mai, còn đây là ba mẹ anh”” anh giới thiệu lần lượt mọi người, sau đó nói với Thiên An “Đây là ông bà nội của con, kia là chú Trường con đã gặp lần trước”

“Chào ông bà nội”

“Chào ông bà nội”

Thiên An và Thiên từ đồng loạt cất giọng chào, Thiên Từ thì không phải nói nữa, cậu nhóc đã ở đây cả tuần lễ rồi, nên không có gì phải ngạc nhiên.

Thiên An nhìn qua ông nội, ông nội cao ráo, dáng người không gầy không mập, trên mặt đã có những dấu hiệu của tuổi già, những nếp nhăn ở khóe mắt và miệng, trông ông lại rất hiền lành và phúc hậu.

Sau đó cô bé lại nhìn sang bà nội, oa lên một tiếng “Bà xinh đẹp là bà nội của cháu sao?”

Bà Hương nghe cháu gái bảo bối của mình gọi là bà xinh đẹp thì miệng cười toe toét:”Đúng nha, không ngờ cô bé đáng yêu cháu lại là cháu nội của bà”

Ông Thông có chút ghen ty với vợ, cháu gái chỉ khen bà ấy mà không hề đà động đến ông, chỉ nhìn một cái rồi thôi, nếu trước đó ông cũng đi đến cửa hàng thì có phải cháu gái cũng nhận ra ông và khen ông mấy câu không?

Quả thật có chút hối hận.

“Cháu chảo hai bác” Mai lúc này mới có cơ hội mở miệng.

“Được rồi, cứ tự nhiên, thôi chúng ta vào nhà trước đã” Bà Hương nói.

Nhìn thái độ của hai ông bà, Mai có phần yên tâm hơn một chút, sao nhìn hai người này cô có cảm giác không giống như những gia đình hào môn trong tiểu thuyết ngôn tình nhỉ, rõ ràng là khác nhau một trời một vực luôn.

Người ta gần gũi thân thiện vậy mà sao mấy tác giả tiểu thuyết ngôn tình lại viết họ là những người luôn luôn tỏ ra cao quý, có phần kiêu ngạo, thật là không thể nghe người ta nói rồi đoán øià đoán non được. chỉ hai bản thân mình mà thôi.

Hai ông bà đã sai đứa con ghẻ là Vương Đình Trường đi mua một loạt đồ chơi bao gồm cả đồ chơi cho cháu gái, đồ chơi cho cháu trai về tấp một đống Ở nhà, chỉ chờ đợi giây phút này thôi.

Lần này đứa con cưng là Vương Đình Quân cũng bị ra rìa luôn rồi Vương Đình Trường cảm thấy được an phần nào, có cháu rồi thì con cưng cũng như con ghẻ thôi.

Số phận con ghẻ của anh ta bao năm nay cũng vì gi phút này mà thỏa mãn một chút.

Điện thoại của ông Thông vang lên, ông ấy bắt máy, nói mấy câu gì đó rồi tắt máy.

Sau đó ông nói với bà Hương chuẩn bị thêm ít đồ ăn, gia đình ông bạn thân của ông ấy mới từ bên Úc về, đến nhà chơi.

Dù sao được bữa hai đứa cháu và con dâu tương về nhà chơi, tiếp khách có vẻ không vui lắm, nhưng đây là ông bạn thân thiết, chơi với nhau từ lúc còn trẻ, người ta đã mở lời, ông cũng không thể từ chối được.