Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 126



Lúc nói ông có để ý Mai, nhưng thấy cô không có thái độ gì, cũng đỡ hơn một chút, ông chỉ sợ cô số cảm thấy không thoải mái lắm, dù sao cũng là lần đầu tiên đến nhà.

Không bao lâu sau, một nhà ba người ông Hào, bà Bích và con gái của họ là Ngân Chi đã đến biệt thự.

Mai nhìn cảnh hai gia đình nói chuyện thì biết quan hệ của họ thật sự rất khăng khít, còn một điều khiến cô không được thoải mái đó là cô gái Ngân Chỉ đó đi theo Vương Đình Quân như một cái đuôi vậy, mà trông anh cũng không có từ chối cô ta, vẫn nói chuyện vui vẻ là đằng khác.

“Trong lòng cô như nổi lên từng đợt sóng.

Cảm giác này thật khó chịu lai, lại đây “Vương Đình Quân gọi cô, sau đó chỉ tay ý bảo cô ngồi xuỐng bên cạnh anh.

Mai cũng không từ chối, liền ngồi sát bên cạnh Vương Đình Quân.

“Giới thiệu với mọi người, đây là Mai, bạn gái cháu”

Mai lễ phép cúi đầu chào hỏi, nhưng trong lòng đang cuộn trảo cảm xúc, cái từ “bạn gái” này cũng quá là mới mê đi, trước đây khi cô quen Hoàng, cô thậm chí còn chưa đến nhà anh ta lần nào, nên chưa có cảm giác gì, chỉ thỉnh thoảng đi với bạn, nhưng anh ta cũng giới thiệu qua loa thôi, còn bây giờ nghe hai từ này từ miệng của anh, cảm thấy sao nó lại thoải mái quá vậy?

Hai người kia sắc mặt khựng lại mỘt chút nhưng cũng chỉ có thoáng qua thôi, không bao lâu thì vui vẻ trở lại.

“Cô gái xinh đẹp quá” Bà Bích khen ngợi.

Cũng không nhìn ra được bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả tạo trong đó.

“Đây là chú Hào, cô Bích, và Ngân Chị, là bạn bè lâu năm của gia đình anh, Ngân Chỉ, anh và Trường từ nhỏ lớn lên bên nhau, cô ấy giống như là em gái anh vậy”” Anh nói chuyện với Mai rất dịu dàng.

Ai Ở trong căn phòng này cũng cảm giác được giọng nói của Vương Đình Quân lúc nói chuyện với Mai nhẹ đi mấy phần.

Ngân Chỉ hậm hực lườm Mai mỘt cái, người của cô ta mà cũng dám cướp, để xem cô ta trị cô thế nào.

Cái gì mà em gái! Cô ta không cần anh trai nha, lần này cô ta về đây, không phải chỉ để nhận anh trai đâu, tình cảm bao nhiêu năm không thể để một người từ đâu đó mới gặp cướp mất được.

Mai cũng cảm nhận được sự thù địch trong ánh mắt của Ngân Chí.

Chuẩn bị ăn cơm, người giúp việc lên gọi Vương, Đình Trường và hai đứa nhỏ đang chơi đồ chơi trên phòng anh ta xuống, nhìn thấy ba chú cháu, đặc biệt là hai đứa nhỏ, ai nấy đều cảm thấy thích thú, nhưng sự thích thú chỉ được một chút, mọi thứ tan biến ngay lập tức khi Thiên An kêu lên: 14

“Baba, chú Trường có rất nhiều đồ chơi, con rất thích”

Rồi cô bé chạy lon ton đến bên cạnh Vương Đình Quân, ôm lấy chân anh.

‘Vương Đình Quân âu yếm bố cô bé lên, nói với cô bé.

“Đây là ông Hào, bà Bích, cô Ngân Chị, đều là người quen của ông bà nội và ba, hai đứa chào ông bả và cô đi:”

“Chào ông bà, cô Ngân Chỉ”

“Chào ông bà, cô Ngân Chỉ”

Hai đứa nhóc một đứa đang ngồi trên tay Vương Đình Quân, một đứa đang đứng trên cầu thang với Vương Đình Trường cất giọng.

“Ôi, ngoan quá'” Ông Hảo khen hai đứa nhỏ, rồi quay sang nói với ông Thông;”Lão Thông, ông có cháu từ lúc nào sao không chịu nói với tôi?”

Ông Thông cười ha hả nói: “Tôi chỉ sợ nói với ông, ông sẽ tức chết vì ghen ty, nên vẫn là không nói. Được rồi, chúng ta vào ăn cơm đất Bữa trưa diễn ra trông có vẻ bình yên, nhưng trong, lòng mỗi người đều có một suy nghĩ riêng, khi một nhà ông Hào nhìn thấy hai đứa cháu nhà ông Thông thì cảm thấy hơi ghen ty, không ngờ người ta đã có con luôn rồi, lại còn hai đứa con xinh đẹp đáng yêu thế nữa, xem ra lần này trở về quả thật rất gian nan, nhưng nghe giới thiệu là bạn gái, thì cũng tức là chưa cưới, mọi thứ bây giờ chỉ có thể bám lấy điều đó thôi.