Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 139



Cái da mặt của anh cũng không phải dạng dày vừa đâu nha, là dày đặc biệt,ai nói con người trước mặt này là vua lạnh lùng vậy?

Cô lườm yêu anh một cái!

Nhìn hai con người trước mặt đang tự khen nhau, Vân Hạ cảm thấy mình không thể đứng đây thêm nữa, nói mỘt câu “hai người cứ tiếp tục, con người độc thân như tôi ăn cẩu lương không nổi nữa đâu, cáo từ trước rồi nhất quyết đi vào phòng tiếp tục vẽ bản thảo.”

Mai cũng không cho Vương Đình Quân Ở lại thêm nữa, đuổi anh về nhà trông hai đứa nhỏ để cô làm việc.

Hình ảnh Vương Đình Quân ôm bó hoa hồng đứng, trước cửa trung tâm thương mại ngay lập tức lên hot search, mọi người chia sở ầm ầm trên mạng xã h chị em đưa nhau gọi anh là ông chồng quốc dân, còn lập luôn một fanpage “Hội những bả vợ của chồng quốc dân Vương Đình Quân”, Hôm sau đi làm, mọi người trong công ty bản tán rầm rộ, không ngờ boss lạnh lùng của họ lại trở nên ngôn tình như vậy từ bao giờ?

Không khí trong buổi họp hôm nay cũng khác thường hẳn, boss Quân nay không còn là boss Quân ngày xưa nữa, bây giờ hoa xuân phơi phới, thiếu điều viết lên mặt “tôi đang yêu” nữa thôi, thỉnh thoảng còn cười tủm tim.

Các vị trưởng phòng không quen nha!

Trả lại boss Quân mặt lạnh, ngầu lòi đây cho mị!

Còn Ở nhà ông Hào, sau khi trở về từ nhà ông, Thông, ông Hào ngồi nói chuyện với hai mẹ con, ông ta khuyên con gái nên dừng lại đoạn tỉnh cảm này, dù sao người ta cũng đã có con cái lớn hết rồi, sau này sẽ gặp được một người phù hợp hơn, nhưng mà hai mẹ con bà Bích không cam lòng, nhưng trước mặt chồng, bà ta cũng không dám không nghe lời, chỉ có thể vâng vâng, dạ dạ.

Sau khi mấy bức ảnh bị cư dân mạng chia sẻ rầm rộ trên mạng xã hội, Ngân Chỉ ở nhà cũng nhìn thấy, cô ta nghiến răng ken két, anh lại có mỘt mặt dịu dàng như vậy với mỘt người con gái, trước đây anh rất quan tâm cô ta, nhưng cũng chưa thấy như vậy bao giờ, đôi môi câu lên, gương mặt rạng rỠ như vừa tắm nắng xuân, tại sao những chuyện này không phải cô ta?

Mai có cái gì tốt đẹp mà anh lại bị mê mẩn như vậy?

Luận về mọi mặt, cô ta đều không thưa kém Mai, nhưng cô ta lại không được hưởng những phúc lợi này cửa anh?

Cô ta không thể để yên chuyện này đâu.

‘Vào một ngày trong tuần,Vương Đình Quân kêu Vương Đình Trường đi đón hai đứa nhỏ, sau đó đưa về biệt thự cho ông Thông, bà Hương chăm sóc một hôm.

Còn anh sau khi giải quyết công việc xong,Vương Đình Quân vào phòng nghỉ phía trong tắm rửa, nguyên cả tầng ba từ này chỉ có phòng làm việc của hai anh em và một phòng thư ký, cho nên căn phòng rất rộng rãi được trang bị đầy đủ như một căn hộ. Bình thường nếu làm việc muộn quá anh sẽ ở lại đây nghỉ ngơi luôn, cho nên việc muộn quá anh sẽ ở lại đây nghỉ ngơi luôn, cho nên quần áo, đồ dùng sinh hoạt đều rất đầy đủ.

Tắm rửa xong.Vương Đình Quân ghé vào tiệm hoa mưa một bó rồi đến thẳng cửa hàng Thiên An.

Công việc của Mai không có giờ giấc cụ thổ, thông thường tan làm hơi muộn, bây giờ cả cô và Vân Hạ đang loay hoay với đống giấy vẽ trên bàn.

“Sao anh đến đây giờ này?” Thấy anh đến Mai hỏi.

“Xong việc chưa? Đi cùng anh.”

“Em cứ đi rồi biết”“

“Nhưng mà em chưa xong việc nữa”

‘Vân Hạ nghe thế liền lên tiếng: hôm nay tớ cũng muốn về sớm, hay chúng ta cùng trốn làm một hôm đi.”

*OK*”

‘Vương Đình Quân đưa Mai đến một nhà hàng sang trọng có tiếng Ở quận bảy.

Đây là một nhà hàng rất rộng, được thiết kế theo phong cách châu âu hiện đại, thiết kế mái vòm, bên trong lấy màu trắng làm chủ đạo, có khu bình dân, khu phòng VIP phục vụ nhiều đối tượng khách hàng.

Nội thất màu vàng rất sáng, tôn lên được sự cao quý cho cả nhà hàng.

Đội ngũ nhân viên phục vụ rất hùng hậu, ăn mặc kín đáo, sang trọng chứ không hở hang như mấy nhà hàng, khác, thái độ rất niềm nở với khách hàng.