Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 140



Mai được Vương Đình Quân đưa vào một căn phòngVIP đã được đặt từ trước, nhân viên phục vụ ngay lập tức đi đến đưa thực đơn cho cả hai người.

“Em muốn ăn gì?”

“Anh gọi đi, em không kén chọn.”

‘Vương Đình Quân gọi mấy món ngon nổi tiếng ở nhà hàng này,Ở đây anh là thành viên VIP nên được ưu tiên, không bao lâu sau thì món ăn được dọn lên.

“Này anh, hay là chúng ta kêu người gói về nhà cùng ăn, còn bọn nhỏ nữa” Mai nói.

“Anh đã nói thằng Trường đưa hai đứa nhỏ về bên ông bà nội rồi, tí ăn cơm xong anh và em qua đó đón chúng về.”

Không thể không nói anh rất chu đáo, sắp xếp mọi thứ đều rất tốt.

Hai người ăn uống xong,Vương Đình Quân đưa Mai đi dạo ở một công viên gần đó cho tiêu cơm. Mai hỏi: ‘Hiôm nay anh không phải làm việc sao?”

“Đây là ngày đầu tiên chúng ta hẹn hò, anh đã dẹp công việc sang một bên rồi, hôm nay chỉ hẹn hò thôi”

Mai bật cười.

“Em cười gì?”

“Có sao?”

“Ừ.”

Bình thường ngày nào hai người cũng gặp nhau, Vương Đình Quân tan làm số đi đón bọn nhỏ, sau đó về căn hộ nấu ăn, tắm rửa cho bọn chúng, nhưng mà hẹn hò riêng giữa hai người thì đúng là lần đầu tiên.

Công việc của Mai không có giờ giấc cụ thổ, cửa hàng đang có nhiều việc phải làm nên chỉ khi nào thấy mệt mới đi về, cho nên quả thực hai người gấp nhau cũng không nhiều, cũng không nói chuyện gì nhiều, quay đi quay lại chỉ là chuyện chăm con.

Bây giờ cô cảm thấy mình đang trốn con đi hẹn hò, hai đứa nhóc mà biết chuyện này chắc chúng sẽ lườm cô cho mà xem.

Ai bảo tụi nó là hai cái bóng đèn chứ?

Nhìn các cặp đôi dắt tay nhau đi bộ trên đường thỉnh thoảng có vài cặp hôn hôn hít hít ngay giữa nơi công cộng, Mai cảm thấy không quen lắm, đành kêu.

Vương Đình Quân về.

Hai người nắm tay nhau đi đến chỗ để xe, ai ngờ đang đi Mai mải ngắm nhìn mỘt quầy bán bánh tráng trộn bên đường, vấp vào bậc đá thiếu chút nữa thì té sấp mặt.

Vương Đình Quân nhanh chóng đỡ lấy eo cô, kéo cô vào ngực mình. Mũi Mai đập vào vòm ngực vạm vỡ của Vương Đình Quân thì đau điếng người, may mà mũi thật chứ mũi giả thì lại phải đi làm lại rồi.

Mai đau quá hít vào mỘt hơi, rồi xoa xoa cái mũi.

‘Vương Đình Quân rất thương xót nhưng nhìn hành động trẻ con kia thì buồn cười.

“Có sao không?”

Mai đập mấy cái vào ngực anh nói: “Anh còn cười nữa, còn không phải do ngực anh quá cứng sao)”

Đây mà là ngực sao! Nó có khác gì mảng bê tông đâu chứ.

“Ai bảo em không nhìn đường)”

“Lâu rồi em không ăn bánh tráng trộn, nên lỡ nhìn một cái, ai biết được là sẽ bị té chứ, cái mũi em sắp nát rồi đây này”