Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 142



Cuối tuần tiếp đó là sinh nhật của Mai, cô vẫn đến cửa hàng làm việc bình thường, không hề biết ở nhà ba con đang làm gì, dạo gần đây, boss Quân còn có thêm nhiệm vụ mới là trông con vào cuối tuần. Cái ngành dịch vụ như Mai không có định nghĩa về cuối tuần, ngược lại cuối tuần lại rất bận rộn vì có nhiều khách, thông thường cuối tuần mọi người mới được rảnh rỗi đi mua sắm, đó là thời điểm vàng để người làm việc như Mai có thêm thu nhập.

‘Vi biết cô bận rộn ở cửa hàng nên ba mẹ và anh trai của cô quyết định chỉ tổ chức một bữa tiệc ấm cúng với cô vào buổi trưa, cả nhà mang bánh kem và quà đến cửa hàng, sau đó cùng nhau dùng bữa, không hề cầu kỳ nhưng lại có hương vị của tình thân, của gia đình.

Mai vui mừng nhận lấy những món quà được chuẩn bị kỹ lưỡng từ ba mẹ và anh trai, trong lòng ngập tràn xúc động, nhà vẫn là nơi bình yên nhất để trở về, dù cô có mắc phải sai lầm gì, ba mẹ và anh trai vẫn luôn giang rộng vòng tay đón cô trở về.

Đó là nhà, là người thân của cô.

Cô cảm thấy hạnh phúc khi bản thân mình có những người yêu thương thật sự, có bạn bè đáng trân trọng, có con cái ngoan hiền, được làm những điều mình thích, và có một người lạ yêu thương.

Ăn cơm xong, một nhà ba người ra về,Vũ Thanh.

Tùng đưa ba mẹ về nhà sau đó đến công ty tiếp tục công việc. . Ngôn Tình Nữ Phụ

Tối hôm đó Vân Hạ rủ Mai về căn hộ đón sinh nhật cùng cô, Vân Hạ không từ chối, dù sao cô cũng đang có ý này.

‘Vừa vào đến nhà, cả căn nhà tối om, cũng không biết ba người kia đầu rồi, cô thò tay bật công tắc điện lên.

Cô cảm thấy ngạc nhiên, đây có phải là nhà cô nữa không?

Cả căn phòng khách được bày biện lại hoàn toàn, không còn hai màu đen trắng làm chủ đạo nữa, mà thêm vào màu xanh hy vọng, màu cô rất thích.

Bóng bay, hoa được rải cùng căn phòng, có một con đường nhỏ được tạo thành từ hai hàng bóng bay, Ở cuối đường là hai lớn hai nhỎ đang cầm bánh kem và quà đứng chờ sẵn.

Tưởng chừng như trong phim ngôn tình mới có cảnh này,ai ngờ một ngày cô cũng được chứng kiến, bản thân cô còn là nhân vật chính nữa.

Kiệt tác của bốn người trong một ngày thật sự bận rộn.

Cầu chuyện sẽ rất vui vẻ nếu như không có Vương Đình Trường.

‘Vừa thấy Vương Đình Trường, ngay lập tức Vân Hạ nhảy xốm hét lên: ““Tên biến thái kia, sao anh lại ở đây? Hôm nay bà đây không đánh anh thì bà đây đi bằng đầu, đồ lưu manh, đồ dê xồm….”

Tất cả mọi người bị Vân Hạ làm cho hoảng hốt, đặc biệt là Vương Đình Trường, không ngờ lại gặp cô ấy ở đây.

Thấy Vân Hạ nhào đến, ngay lập tức Vương Đình Trường đặt quà xuống và chạy đi, và cứ thể buổi sinh nhật tưởng chừng lãng mạn của Mai biến thành cuộc rượt đuổi của hai người này.

Đợi mãi hai người này cũng không có dấu hiệu dừng lại, Mai đau hết cả đầu, đành hét lên: “Được rồi, hai người dừng lại ngay đi.”

Nghe thấy tiếng của Mai,Vân Hạ ngay lập tức dừng lại,Vương Đình Trường thấy cô ấy dừng lại cũng dừng lại ngay sau đó.

‘Vân Hạ cảm thấy mình đã phá hỏng bữa sinh nhật ngôn tình của Mai, áy náy lên tiếng xin lỗi: “Mai, tớ xin lỗi, tớ không cố ý đâu, nhưng mà do nhìn thấy anh ta tớ không chịu được nên mới xỐc nổi như vậy: “Được rồi, hai người có thù oán gì thì ngày mai hẹn nhau ra tính sổ được không?

Đang yên đang lành tự nhiên tụt hứng.

Hai người kia đứng đối diện nhau, ánh mắt như tỉa lửa điện muốn giết chết đối phương của Vân Hạ làm Vương Đình Trường cũng phát run.