Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 98



Hai ông bà nhìn thấy đứa cháu trai ruột của mình thì mừng rớt nước mắt, bà Hương không kìm nén được khóc thành tiếng: “Huhu…. huhu…. “

Thiên Từ lóng ngóng, không ngờ mới gặp một chút mà bà nội ruột của cậu nhóc lại òa lên khóc như một đứa trẻ vậy.

Ông Thông sợ làm cậu bé sợ, vỗ vai bà an ủi:“Đừng, khóc nữa, làm cháu sợ đó’“

Đúng vậy, nghe thấy thế bà chợt im bặt, tay bịt kín miệng để không phát ra tiếng nức nở nảo nữa.

“Cháu trai, là chúng ta không biết được hai anh em cháu tồn tại, chúng ta làm người lớn mà quá thất trách, ông bả thật sự cảm thấy có lỗi với ba mẹ con cháu, đổ mọi người phải cực khổ rồi.” Sau khi ổn định tâm trạng, bà Hương dịu dàng nói, bà cũng không biết liệu bà nói như vậy cậu nhóc đã có thể hiểu hết chưa, nhưng nếu không nói bà lại cảm thấy thật áy náy.

“Không sao, tuy mẹ cháu rất vất và để nuôi hai anh em, nhưng chúng cháu quả thật là rất vui vẻ sống bên nhau ạ” Giọng nói tuy có phần non nớt nhưng lại là một câu khẳng định.

“Đúng vậy, mẹ cháu đúng là một cô gái tốt và thông minh” Tuy chưa phải là con dâu nhưng sao cứ cảm thấy bà Hương nói câu này trông có mấy phần tự hảo trong đó.

Thông minh? Thiên TỪ cảm thấy cái từ này thật sự.

không hợp với mẹ, mẹ cậu bé rất ngốc nghốch, đặc biệt là quá thật thà và lương thiện, cho nên luôn nhận về những thua thiệt mà thị Chuyện lô hàng vừa rồi,Vương Đình Quân đã nói số điều tra, cậu nhóc vẻ ngoài thì thật sự không quan tâm nhưng sau khi về nhà, hack vào hệ thỐng camera của xưởng và camera giao thông thì đã biết được đáp án là ai.

Thật may lần này Vương Đình Quân xử lý mạnh tay, nếu không thì cậu nhóc cũng sẽ không để yên đâu,ai bảo dám đụng đến mẹ Mai của cậu nhóc chứ, nhiệm vụ của cậu nhóc khi đến với thế giới này là để bảo vệ mẹ, không ai được làm tổn thương đến mẹ, dù chỉ là một sợi tóc.

Mặc dù cảm thấy chữ thông minh không hợp với mẹ nhưng thấy người khác khen mẹ mình như vậy, cậu nhóc cũng có chút nở mảy nở mặt.

Thấy Thiên Từ ngồi im không nói gì, bà Hương nói tiếp: “Sau này cho phép ông bà và ba cháu, chăm sóc hai anh em cháu được không?” Đây không phải là một câu hỏi, mà đúng hơn là một lời cầu xin, bà cũng không biết bây giờ nói như vậy thì có chút giả tạo, nhưng bà thật sự muốn bù đắp cho hai đứa cháu này một phần nảo đó.

“Thiên Từ cũng giật mình với lời cầu xin này của bà.

Không ngờ bà nội ruột của cậu nhóc đứng trên đỉnh tháp, người người ngưỡng mộ lại đi cầu xin một đứa trẻ như câu.

Làm cho cậu có chút lúng túng, nhưng chỉ một chúc cậu nhóc lấy lại sự bình tĩnh như trước đó.

“Cái này không phải cháu nói là được, phải được sự: đồng ý của mẹ cháu mới được, bây giờ mẹ cháu vẫn chưa biết chuyện này, tuy nhiên Thiên An đã biết”

Thật sự nếu có một gia đình hoàn chỉnh thì còn gì bằng, Thiên Từ cũng là một đứa trẻ, cậu cũng có khao khát như vậy chứ, nhưng cậu vẫn tôn trọng quyết định của mẹ.

“Hả? Cô bé cũng biết rồi sao?”

“Đúng vậy, sau hôm gặp nhau đầu tiên ở cửa hàng, cháu đã nói cho em ấy biết, vì vậy em ấy mới dính lấy chú Quân như vậy, em ấy rất vui, nhưng hiện tại hai anh em cháu đều thỐng nhất sẽ không nói với mẹ, mọi chuyện cứ để tự nhiên thị Hai ông bà một lần nữa cảm động rớt nước mắt.

Ông Thông nãy giờ không hề nói gì, ông chỉ ngồi chăm chú ngắm nhìn cháu trai của mình, nhìn thấy th: độ của cháu trai, ông thật sự cảm thấy biết ơn cô gái đó, đã sinh và nuôi dưỡng hai đứa cháu lớn lên khỏe mạnh thông minh như vậy.