Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 99



Ông không phải là người có thể nói ra những lời tình cảm với người khác ngoại trừ vợ mình, nhưng đối với ba mẹ con này, ông thật sự cảm thấy biết ơn, có lố đợi cháu gái khỏe bệnh, cũng phải tìm gặp nói chuyện với cô một lần.

Ông nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn cháu đã bao dung cho sự vắng mặt của ông bà và ba cháu mấy năm qua, chúng ta không có ý gì khác, chỉ muốn có thể chăm sóc các cháu và mẹ cháu một chút thôi, cháu chỉ cần nhớ, ba mẹ con cháu lúc nào cũng có chúng ta Ở sau lưng, sẵn sảng giúp đỡ và chia sở, còn mọi quyết định thuộc về ba mẹ con cháu”

Thiên Từ rất cảm động với những lời ông bà nói.

Cậu bé đã xem rất nhiều tin tức về chuyện gia đình hảo môn, sau khi vợ chồng chia tay số dùng mọi cách để nhận được quyền nuôi dưỡng con cái, hoặc một sỐ câu chuyện giống như của ba mẹ con cậu bây giờ, khi nhà kia biết chuyện sẽ dùng mọi thủ đoạn để cướp lấy đứa cháu ruột thịt của họ bất chấp mọi thứ, cậu bé cũng rất lo lắng đến chuyện này. Sợ sự tình như vậy xảy ra, mẹ con cậu phải chia cắt, mẹ Mai của cậu số không sống nổi mất, nhưng bây giờ thì sao? Ông bà nội của cậu bé lại là người hiểu lý lẽ đến mức cậu không thổ nói gì được nữa, còn chú Quân cũng không hề có ý định cướp đoạc hai anh em cậu từ mẹ Mai, chú ấy chỉ muốn bên cạnh và đắp cho những năm qua thôi.

Sống mũi cậu bé cay cay.

Không biết nói gì, cậu bé cầm ly nước lên uống một ngụm.

“Cháu có muốn lên xem phòng ba cháu không?” Thấy cậu bé bối rối ông Thông hỏi.

“Được ạ!” Thiên Từ không từ chối.

Bà Mai dẫn Thiên Từ lên phòng Vương Đình Quân, bình thường trong nhà anh không đóng cửa, chỉ cần đẩy cửa rồi bưỚc vào.

“Đây là phòng ba cháu, ba cháu tắm chắc còn một lúc.

nữa mới xong, cháu muốn xem gì thì cứ tự nhiên.”

“Được ạ”

Bà Hương muốn cho ba con một không gian riêng, nên đi ra ngoài.

Cửa phòng vừa đóng lại thì cửa nhà tắm đã bật ra.

‘Vương Đình Quân không mặc đồ, chỉ quấn khăn tắm ngang hông, mái tóc ướt sũng nằm bẹp xuỐng, từng dòng nước chảy xuỐng mặt, cổ, ngực nhìn rất nam tính.

‘Vòm ngực rộng rãi, săn chắc, bụng không chút mỡ: thừa nào, đây chính là kiệt tác của tạo hóa.

Lần đầu tiên nhìn thấy dáng người của ba ruột, cậu nhóc nhìn đến mê man, không hỔ danh là ba ruột của cậu, thế mới xứng với cậu, sau này cậu nhóc cũng số rèn luyện để có được thân hình như vậy.

“Ngưỡng mộ sao?” Vương Đình Quân lên tiếng đánh sấy suy nghĩ của Thiên Từ.

“Chú làm ơn đừng che liêm sỉ nói chuyện với cháu như vậy, nếu Thiên An và mẹ Mai nhìn thấy thì có thể ngưỡng mộ và thích thú chứ cháu là nam thẳng, không có. mê này:” Đúng là miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo, cậu nhóc cảm thấy mình bây giờ có chút cắn rứt lương tâm.

‘Yương Đình Quân nhìn thấu suy nghĩ của cậu nhưng không nói thêm, mở tủ đồ ra lấy một bộ đồ thể thao rộng rãi, cứ tự nhiên đứng trước mặt cậu nhóc thay đồ.

“Chú đang khoe hàng sao?”

Nhìn thật chói mắt mà, không có chút ngại ngùng, nào cả.

“Có gì phải khoe đâu, chúng ta đều là đàn ông, trên cơ bản những bộ phận đều như nhau, nhưng dù sao bây giờ so về chất lượng thì con quả thật là không so được” Anh đắc ý nói “Thật là vô liêm si, lại đi so hàng với một đứa con n Từ có chút bực bội, khinh thường nói.

Sự thật là vậy, cũng không thay đổi được:”

Được rồi, cứ chờ đó, đợi cậu lớn lên đi rồi nói tiếp.