Tiểu Nha Đầu! Em Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 16



- ''Woa đúng là thành chủ tịch phát khác ngay nha...trông cậu thật là quyến rủ''

Nó oanh cái mồm rồi dựa dẫm vào người tôi

- ''Nói năng tào lao''

- ''Chả còn gì...thật luôn..cậu nhìn khác hẳn luôn ấy''

- ''Thật à?''

- ''Đương nhiên rồi''

- ''Tớ thấy vẫn vâỵ''

- ''....''

- ''Thiên Di''

- ''....''

- ''Thiên Di''

Tôi giật mình quay lại..

Ngủ rồi -.-

- ------

Hôm nay có một bữa tiệc rất lớn...chủ yếu là tôi..những người đến dự toàn bộ toàn là những chủ tịch giàu có khét tiếng..những mối làm ăn lớn của tập đoàn Lâm Khang.

Từ đầu đến cuối tôi chả phải động tay động chân..từ makeup đến mặc đồ toàn bộ do người làm. làm hết..ôi chao chiếc đầm tôi mặc nó thật sexy làm sao..vầy quê chết -.-

- ''Mặc vậy có ổn không?''

- ''Cô chủ như vậy là rất đẹp.không sao cả''

- ''Sao tôi cứ thấy nó khó chịu..hở nhiều quá''

- ''Thiết kế hở mà cô chủ''

Người đó cười tươi.

- ''ừ''

Đúng tôi ra xe rồi quản gia đưa tôi đến nơi bữa tiệc diễn ra..cả Thiên Di cũng đi cùng.cho nó đi cho tôi đỡ căng thẳng..

- ''Thật sự nhìn cậu đẹp lắm Tú Anh ạ!''

- ''Cậu cũng đẹp mà''

- ''Cậu đẹp hơn..ghen tị với sắc đẹp của cậu quá''

Nhỏ thở dài

- -----

- ''Chủ tịch tập đoàn Lâm Khang đến rồi kìa''

- ''Đâu..nhanh ra xem''

Mọi người đổ dồn về phía cửa...những người mà trước đây hay lên tiếng sỉa sói tôi dường như cứng họng sững sờ..tôi hơi giật mình..

Có cả Nhật Thiên cũng đến..cô gái bên cạnh anh ấy sững sờ nhìn tôi..vẻ mặt được huấn luyện của tôi..lạnh lùng khiến ai cũng sợ..hầu như tôi chỉ cần nói một lần..ôi uy nga quá ><

Đang đứng với Thiên Di

- ''Tú Anh..nể cậu quá..''

Tôi hơi cười

- ''Thật không hổ danh là con gái của Lâm Khang..rất đẹp''

Một dáng người cao cao đi đến..trông rất quen..hình như gặp ở đâu rồi

- ''Ủa Từ Hiểu Lâm?''

Thiên Di thốt lên

- ''Nhớ rồi sao''

- ''Axx..cái mặt cậu ai mà quên được''

Thiên Di vỗ vai

- ''Từ Hiểu Lâm..?''

Từ Gia?

- ''Ừ tôi đây.. không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây..''

- ''Ừ''

- ''Có lẽ Bà Uyển Như cũng đã cho cậu biết rồi chứ''

Hiểu Lâm nhìn tôi cặp mắt gian tà.

Từ Gia? Từ Gia? Từ Hiểu Lâm..không lẽ...

- ''Ý cậu là....''

- ''Không sai..thật không ngờ chúng ta lại có duyên đến vậy..''

- ''À ừ''

Tôi cười trừ.

- ''Hai người nói gì vậy?''

- ''À..Tú Anh chưa cho cậu biết..''

- ''Tôi vào nhà vệ sinh một lát''

Không đợi trả lời tôi gấp rút đi lại nhà vệ sinh..hơi choáng..không thể nào..

Bỗng một bàn tay cầm lấy cổ tay tôi.

Quay lại

- ''Nhật..Nhật Thiên''

Tôi tròn mắt.

- ''.....''

Im lặng nhìn tôi chăm chăm..

Chết..ở hoàn cảnh này mà bị bắt gặp thì toi.

- ''Anh làm gì ở đây..người ta nhìn thấy sẽ không hay đâu?''

Đẩy tôi vào góc nhà vệ sinh..chốt cửa khóa lại.

- ''Em sẽ lấy hắn?''

Cặp mắt hoe đỏ lạnh lùng đến chỗ tôi..

- ''Ý anh là sao..tôi lấy ai thì liên quan gì đến anh cơ chứ..dù sao anh và cô ấy cũng sắp lấy nhau rồi...tại sao anh cưới vợ được còn t.....''

Môi dính chặt vào nhau..chiếc lưỡi nóng hổi ẩm ướt của anh khuấy đảo cả khoang miệng tôi..cổ họng tôi không tự chủ phát lên những thanh âm ><

Nụ hôn xuống vành tai hơi thở của anh phả vào vành tai..tôi rùng mình bừng tỉnh.

- ''Không được..không được..Nhật Thiên không được''

Toàn thân tôi run lên bần bật.

- ''Em không được lấy hắn...bằng mọi giá''

Chúng tôi đang ở cự li rất gần..hơi thở ấm kèm hương bạc hà phả vào sống mũi

- ''Không được..không được..tôi không thể''

Tôi lắc đầu lia lịa..

Tôi giật bắn mình khi cái khóa phía sau dần kéo xuống..vội vòng tay ra giữ lấy..ngước lên nhìn.

- ''Nhật Thiên..xin anh..Không được..ưm''

Môi anh lại vội bao phủ lấy môi tôi...cái khóa đã được kéo đến đến phần cụt..bàn tay to lớn kia luồn vào..tôi thở gấp

- ''Nhật Thiên dừng lại...không được...xin anh..dừng lại''

Giường như Nhật Thiên bơ đi lời nói của tôi..cắn mạnh vào chiếc cổ thân yêu T_T

- ''Ahhh..''

Tôi thét lên..cũng may bên ngoài đã khiêu vũ không thì -.-

- ''Nói..em có lấy hắn không?''

Nhật Thiên lật người tôi lại..mặt dí vào tường..một tay cầm cả hai tay tôi lại..di chuyển chiếc đầm..

- ''Không được..Mẹ...Mẹ Uyển Như..không được..tôi kh..Ahhhh''

Khóc không ra nước mắt bàn tay to lớn nâng thân trên tôi dựa vào lồng ngực rồi tùy tiện cắn vào vai..trời ưiiiii..

- ''Trả lời nhanh''

Áo ngực chuẩn bị... -.-

- ''Không..không lấy làm ơn...không lấy nữa''

Tôi hốt hoảng...không đồng ý nhỡ cậu ta sử luôn ở đây rồi không may bị bắt gặp thì chết -.-

- ''Không lấy ai?''

- ''Không lấy Từ Hiểu Lâm nữa''

- ''Trả lời..em yêu ai?''

Wtf..cái tên điên này..

- ''Yêu...Yêu...''

- ''Lẹ..''

- ''Yêu Hàn Nhật Thiên''

- ''Ai?''

- ''Em yêu Hàn Nhật Thiên''

Lúng túng nghĩ sao nói vậy.. ><

- ''Hm..ngoan lắm''

Rồi kéo quay người trở lại..môi chạm môi.lại ngấu nghiến nó đến căng mọng đỏ hỏm.

- ''em tốt nhất nên giữ lời''

Ngang nhiên dơ điện thoại ra bấm nút tắt.tôi trừng mắt..cậu ta ghi âm ><

- ''Anh....khốn nạn''

- ''....''

Nhật Thiên không nói gì..

Tôi tức đến phát điên..lỡ mà cậu ta đưa đoạn này cho bên báo trí thì ><

Tôi chỉnh lại trang phục liếc séo cậu ta một cái rồi đi ra..

- ''Ủa Hiểu Lâm..cậu làm gì ở đây?''

- ''Tớ đi vệ sinh!''

- ''À ừ cậu đi đi''

Hiểu Lâm chưa kịp bước thì Nhật Thiên bước ra..nhìn tôi nụ cười nửa miệng rồi ngang nhiên sỏ tay vào túi quần đi ra.

- ''à..cậu ta đi vệ sinh''

Tôi vội biện hộ...

Dấu đầu lòi đuôi -.-

- ''Ừ tớ biết mà...''

Cụ thể là hai bên vệ sinh nam và nữ chung một cánh cửa lớn..nhưng sau cánh cửa thì chia làm hai ngã rẽ..bởi vậy..dễ hiểu lầm -.-