Tiểu Nha Đầu! Em Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 5



Reng....Reng...

Tin nhắn của anh..

-''Em đang làm gì vậy?''

-''Em đang nằm thôi..''

-''Giờ này phải ở trên trường chứ?em nghỉ học à?''

-''Vâng...hiện tại em chưa thể đến trường được''

-''Sao?''

-''Có một số chuyện thôi...''

-''Em bệnh à?''

-''Không phải...chỉ là mấy bạn trong trường hiểu lầm em với Nhật Thiên quen nhau nên....chứ không có gì cả''

-''Họ đánh em??''

-''Chỉ là hiểu lầm nhỏ...mấy bạn ấy lỡ tay thôi..em cũng không sao mà''

-''Bị đánh đến nỗi phải nghỉ học mà không sao...mà em lại không giận lại còn bao che cho họ''

-''Hì..có gì đâu dù sao mấy bạn ấy cũng xin lỗi em rồi...mà Hiệu trưởng còn đuổi học mấy bạn ấy nữa...có khi chiều em phải lên trường''

-''Thôi ở nhà dưỡng sức đi...nhờ bạn bè nói cũng được..cũng không to tát gì đâu!''

-''Mà hiệu trưởng khó tính lắm...không phải em nói thì không được..tại chuyện này là vấn đề của em...tại em mấy bạn mấy bị đuổi học''

-''Hoặc là bảo cậu bạn Nhật Thiên của em đó''

-''À đúng rồi...em quên mất...giờ em bảo''

-''Ừm''

Không đợi tin nhắn của anh tôi nhanh chóng điện cho Nhật Thiên..

-''Alô''

dọng đầu dây bên kia...thấp đâu khoảng âm 29999999999999.....9 độ vậy ấy ><

-''Nhật Thiên à?''

-''...''

-''À..chuyện là chuyện của tôi bị đánh ấy...có thể nhờ cậu bảo hiệu trưởng đừng xem sét nữa...bỏ qua cho mấy cậu đó đi..chỉ là hiểu lầm thôi''

Trời ạ..ăn với chả nói..xem sét gì trời -.-

-''Tại sao tôi phải nói?''

Cậu ta cứ im lặng một lúc rồi cất tiếng.

-''Ờ thì...chuyện này là hiểu lầm của tôi với cậu...tôi nghĩ...à...ờ...thì là vậy đó..cậu chỉ cần...à thôi không cần đâu...vậy nha..tôi bận rồi''

Không do dự tôi tắt máy..mặt đỏ bừng..trời ạ giải thích..giải thích...sao tôi ngu cái khoản này ghê...

-''Anh ơi không được...thôi kệ đi..mai em đi học vậy..''

-''Sao rồi??''

-''em không biết nói sao hết...mà cậu ta còn hỏi tại sao...trúng cái đứa ngu giải thích như em..thôi kệ mai em đi học vậy''

-''thế sao được...em còn chưa khỏe mà!''

-''Chứ em nghỉ thì mấy bạn kia mất học''

-''cũng phải''

-''Thôi em mệt rồi..em ngủ nhé..nói chuyện anh sau nhé''

-''Ừm''

Tắt điện thoại tôi ngủ một mạch đến tối..đến lúc ba Lâm Khải vào giật gối mới dậy nổi...ngủ như trâu ><

Đến lúc đâu đó khoảng 20h tối thì mấy đứa lớp tôi kéo đến.

Axx bị chầy xước xíu mà chúng nó như kiểu bị xe đụng đến chấn thương toàn thân ấy -.-

- ''Gì vậy..tớ bảo không sao rồi mà!!''

Cả đám vẫn im lặng...nhưng rồi lại phá lên cười như lũ dở...vừa trốn trại...

- ''Nhìn vết bầm trên má cậu buồn cười quá.như kiểu bị đánh ấy''

Mọe -.- cái thằng này nói chuyện muốn đấm nhau đây mà

- ''Có phải cậu thèm đòn không hả??''

Lại còn cười gãi đầu nữa chứ...nai với chả vàng..

- ''À..hiệu trưởng rút lại chuyện đuổi học đám kia rồi''

- ''Thật à!!!''

- ''Ừ...sáng nay mới thông báo..còn mấy cái đùm kia là mấy người đó gửi..''

- ''Ờ''

- ''Sao càng nhìn vết bầm kia tớ càng mắc cười...giống đánh nhau thật đấy''

- ''Này....tớ muốn giết người đừng ai cản tớ''

- ''Thật à...ahhh đau..''

Lũ trốn trại đến gần nửa đêm chúng nó mới về..

Được bình yên ngủ chưa lâu thì....

- ''Tú Anh...dậy đi con trưa rồi''

Mẹ Uyển Như...What trưa rồi ư...sao mà nhanh thế ><

Tôi mệt mỏi xuống giường...vết bầm cũng đỡ hơn rồi..nhìn đỡ thảm hơn hôm qua..nghĩ lại đúng mắc cười thật..

Ăn uống xong xuôi...vừa cầm li sữa..có một thứ gọi là lực...rất mạnh..phải nói là cực mạnh..nó thụi phát một vào lưng tôi...làm bao nhiêu sữa vừa ngậm phụt hết...ho sặc sụa

- ''Sao rồi...đỡ hơn chưa''

Cái con Thiên Di trời đánh...dù sao người ta cũng đang dưỡng thương...mà nó thụi không thương tiếc..

- ''Ặc...Ặc..cậu là quái...Ặc...ặc thú đầu thai à..ặc..ặc''

- ''hỏi thăm..mà lỡ tay...chinh nhỗi''

Rồi nó dở cặp mắt long lanh kia nhìn tôi.ở trường nó được mệnh danh là ''sát thủ một giây'' đến con gái cũng đầu hàng chứ đừng nói gì mấy mẹ công ><

Bởi vậy mấy ngày liên quan đến đàn bà con gái quà của nó cứ chất như núi...ai cũng ghen tị..bảo tôi chơi với hotgirl..Axx ghen gì chứ đừng ghen về đó..mấy cậu phải sống với nó thì mới biết..mà cũng công nhận nó đẹp thật ><

- ''thôi..bỏ trò đó đi..xưa rồi..lên phòng''

- ''Bao giờ đi học lại??''

- ''Chưa biết..mai kia gì đó...chừng nào đỡ hơn tí rồi đi''

- ''Đi học không có cậu cũng chán chết..à CN đổi chỗ cậu rồi!!''

- ''Thật hả...cậu nói thật chứ''

Trời ạ...mừng thôi rồi..đổi chỗ tức không phải ngồi với tên kia nữa..không bị gõ chán nữa ^^

- ''Ừ..Cậu và Nhật Thiên đổi lên trước tớ''

Wtf sao lại còn đổi theo tên đó nữa...vậy thì đổi làm gì -'-

- ''đổi thế thì đổi làm gì...trước sau cậu có gì khác nhau sao??''

- ''Cậu quên trên tớ là bàn đầu sao??''

- ''Ừ...nhưng mà đổi tớ hoặc Nhật Thiên..đâu cần thiết phải đổi hai người luôn''

- ''Đi mà hỏi hiệu trưởng âý''

- ''Axxx...chết mất''

- ''Cậu ghét ngồi với Nhật Thiên vậy à?người ta đang muốn không được kìa''

- ''tớ có lí do của tớ..uống cacao nóng không hôm qua mẹ tớ mới đặt mua bột cacao''

- ''Uống..pha đi''

''kinh koong''

- ''Cậu ra mở đi''

- ''Axx..pha cho ly cacao có cần hành thế không??''

- ''vậy cậu pha đi..tớ mở''

- ''Thôi..đi pha đi''

Thiên Di phụng phịu ra ngoài...một lúc tôi bế gai ly lên thì mém rơi...tôi hơi giật mình.

- ''Nhật Thiên??''

- ''Biết tin cậu bệnh nên qua thăm''

Bệnh gì trời..bị đánh bầm dập luôn ><

- ''Ahhh..cậu..cậu uống Cacao này...trùng hợp ghê..không hiểu sao nãy tôi pha ba ly..mà khay chỉ đựng được hai...''

- ''Ồhhhh..cảm ơn''

Không do dự cầm lên uống ngon lành..đưa cho Thiên Di xong tôi lúi húi xuống pha ly khác uống ><

- ''Ấy muộn. rồi..thôi tớ về.có việc bận..Nhật Thiên cậu ở lại chơi nha''

Cậu ta đi..không quên vác luôn cái ly nhà tôi về -.- ơ mà tự nhiên đi thế à..mà không hiểu sao tự nhiên nay dượng và mẹ lại có hứng đi Mua xắm..

Giờ trong nhà...một nam một nữ ><

- ''Cậu ăn gì không để tôi lấy''

Buột miệng tôi hỏi

- ''không cần đâu..''

Cậu ta để ly xuống...mừng lại tưởng cậu ta về...cậu ta đi một vòng ra đến cửa lại vòng lại...trên nhà xuống dưới bếp..lại còn thò đầu vào phòng tôi nữa chứ ><

- ''Cậu cần gì sao''

Tôi hơi lí nhí hỏi.

- ''Quả thật vẫn vậy chẳng khác gì??''

Câu nói của cậu ta làm tôi giật mình..cứ như kiểu nhà cậu ta từng ở ấy

- ''Hả??''

Tôi ngơ ngơ hỏi

- ''À..không có gì''

Cậu ta vội đánh lạc đề...

- ''Tình trạng của em có vẻ ổn hơn rất nhiều rồi..em có thể đi học được chứ??''

- ''Tôi cũng đang tính vậy...bị thương ngoài da thôi nên cũng không sao...tại mọi người làm quá lên thôi..''

- ''.....''

- ''Tôi đúng là ngốc thật...bị như thế này cũng đáng thôi...mà thôi..cậu ăn gì không tôi lấy''

- ''Khỏi...bây giờ tôi phải đi rồi..em nghỉ đi.''

Nhật Thiên quay lưng bước đi..đến cửa thì đứng lại nhưng không quay lại..

- ''Bắt đầu từ sáng mai tôi sẽ đưa em đi học.''

Rồi cánh cửa đóng lại...

Gì vậy..tôi còn chưa trả lời mà >