Tiểu Nha Đầu! Em Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 6



Hôm nay là thứ ba..vào như mọi ngày là tôi ngủ chổng kều lên rồi..tự nhiên hôm nay dậy sớm..chuẩn bị rất gấp gáp mà gấp chuyện gì bản thân tôi cũng chẳng rõ -.-

Tôi xuống nhà dưới sự ngỡ ngàng của Mẹ Uyển Như,sự thất thần của dượng Lâm Khải..tự nhiên nay đổi trời dậy sớm.với lại hai người cũng chưa muốn cho tôi đi học.

- ''Hôm nay con không ăn sáng ở nhà đâu''

Dượng Lâm Khải lần nữa phụt nước...à không là trà...mẹ Uyển Như rớt luôn cái dĩa tròn mắt nhìn tôi rồi lao đến...

- ''Tú Anh...con sốt sao..hay bị đau ở chỗ nào mẹ dẫn đi khám nhé?''

Mẹ nắn nắn xoa xoa ngó trước ngó sau người tôi.

- ''Con không sao...con hoàn toàn bình thường..mẹ đừng lo''

Ghơm zời..mọi khi có gấp gáp mấy đi nữa tôi cũng không bỏ bữa sáng trừ khi ngủ quên muộn ơi là muộn mới vội nên quên..tự nhiên nay mát trời dậy sớm xuống nhà quất câu xanh rờn..đâm ra mẹ lại tưởng tôi bị bệnh ^^

- ''Thôi con đi học đây!''

Nói rồi tôi từ tốn đi ra cửa sỏ giầy rồi khuất bóng..

- ''Anh này...con bé hôm nay làm sao nhỉ?''

- ''Chịu..thôi vô ăn sáng đi''

Thế là cặp vợ chồng dòng díu nhau vào ăn..

Khoảng tầm 15' thì có tiếng chuông cửa

- ''Để em ra xem''

Nói rồi mẹ Uyển Như đứng dậy..cánh cửa mở ra mẹ chết sững.....

- -----

''Bíp Bíp''

Tôi vừa đi vừa suy nghĩ..mà chả biết là nghĩ gì nữa -.- tiếng còi xe vang lên làm hơi giật mình..mặc dù bực nhưng chẳng muốn quay lại... lại mấy tên dở thấy gái nên trọc ấy mà...mà nghĩ đi nghĩ lại thì mấy tên đó đúng mù màu rồi..mặt tôi xấu như hà bá haizz chán về sắc đẹp ghê..

(Tớ: có mà như hà bá >< như hà bá lại khiến cho trai nhà tôi chết dặm chết dụi thế kia >< mày ngu quá Tú Anh ơi nghe tiếng còi thì chạy đi..còn đứng đần ra đấy làm gì..để giờ..thế đấy -.-

- ''Nhật...Nhật Thiên??''

- ''Ừ..lên xe..ngoài này lạnh''

Mặt cậu ta ngắn ngủn lạnh dọng ra lệnh..quay lưng kéo tay tôi đi

- ''Thôi dù sao cũng sắp tới rồi..với lại hôm nay tôi muốn đi bộ''

Chợt cậu ta khựng lại...quay lại nhìn tôi đâu khoảng ba giây..

- ''Thế cũng được''

Nói rồi cậu ta sốc tôi lên..

- ''Này..cậu làm gì thế...thả tôi xuống''

Bị chổng ngược nên nói hơi khó nghe.

- ''Cũng sắp đến trường rồi..thôi thì đi bộ cho khỏe vậy''

Gì...khỏe -.- cậu vác tôi như vác.... vậy mà khỏe gì..với lại cậu đi chứ tôi đi đâu..

Ể..khoan..cậu ta bảo đi bộ đến trường..à không đến trường trong tư thế vác lợn vầy á...có mà dở à...

- ''Không ý tôi là lên xe đi..ngoài này lạnh!!''

Cậu ta dừng lại...im lặng một lúc..rồi làm cái bộp vào mông tôi...cái tên biến thài này ><

- ''Như vậy có phải ngoan không?''

Rồi cậu ta thả tôi xuống...

Rồi...thế đấy..vẫn là vào xe thôi..

Mà tự nhiên vừa phệt mông xuống..mặt tôi đỏ ửng nóng ra thế này...vội lấy tay áp lên mặt...tay cũng nóng...toàn thân tôi muốn bốc hỏa >< Khua chân khua tay thì không may đụng trúng tay cậu ta..úy zời tay lạnh..

- ''Nhật Thiên''

- ''Ừ''

Mắt vẫn dán vào điện thoại.

- ''Cho tôi mượn...mượn...''

Làm sao để nói đây >< nói thế nào đây..

Cậu ta ngước lên nhìn tôi..

- ''mượn gì?''

- ''À không có gì..ừ không có gì''

Thế là chúng tôi im lặng

- -------

- ''Tú Anh...của cậu!!'' Lớp Trưởng.

- ''Hả...cậu cho tớ á?''

Tôi hơi đần tí...trước giờ lớp trưởng có bao giờ để ý đến tôi..tự nhiên nay cho kẹo ><

(lớp trưởng: Lâm Quốc Khánh đẹp trai ngời ngợi..cao lắm hơn tôi cái đầu lận ><

- ''Ăn socola không tốt cho răng lợi''

Lơ đãng trở lời rồi ném tọt nó vào sọt rác.

- ''Ơ thế ăn kẹo thì không bị làm sao à''

Tôi trừng mắt nhìn cậu ta phụng phịu..

- ''Ừ cũng phải''

Rồi cậu ta lại lấy tay bóp hai má tôi phải há miệng ra..lấy cái kẹo rồi bỏ mồm cậu ta...èo kingggg...tôi trố mắt nhìn cậu ta.

- ''Cậu.....''

- ''Sao muốn ăn không''

Lại nhấc cái kẹo ra khỏi miệng.

- ''À không cậu ăn đi...ăn đi''

Tôi cười trừ khua tay khua chân rồi làm bộ đọc sách.

Giờ ra chơi....

- ''Tú Anh..đi cănteen không??'' Thiên Di vỗ vai tôi

- ''Đi..đợi tí''

Tôi vội cất sách...rồi tự nhiên quay sang Nhật Thiên..

- ''Cậu ăn gì không??''

Uầy...tự nhiên mát trời -.-

Cậu ta ngước mặt lên.

- ''Ăn em''

Tôi trố mắt...may mà Thiên Di đang nói chuyện với Phương Anh...tôi vội đánh vào vai cậu ta một cái.

- ''Cậu nói gì vậy''

Tôi đỏ mặt quay sang lôi Thiên Di đi...

Nhật Thiên đứng dậy sang phía lớp trưởng.gõ vào bàn

- ''Chuyện gì?'' Lớp trưởng lạnh giọng ngước lên

- ''Vừa rồi người đưa Socola cho Tú Anh là cậu?''

- ''Ừ sao?'' Tay đẩy gọng kính cất tiếng

- ''tôi cũng không muốn nói nhiều...từ bây giờ phiền cậu né xa Tú Anh một chút''

- ''Nực cười..cậu là cái gì mà tôi phải nghe theo..gần xa với Tú Anh hay không chẳng phải chuyện của cậu mà cũng đầu liên quan đến cậu!''

- ''Hm...từ từ hãng quyết định như vậy''

Nhật Thiên đẩy một tờ giấy gì trên bàn rồi nhếch miệng nói...dứt câu cậu quay lưng bỏ đi.

- ''Cậu....''

Giấy gì thế...là giấy gì vậy...><

Ngoài cửa...

- ''Cho cậu''

Tôi đưa cho Nhật Thiên thanh kẹo là kẹo ngậm vị bạc hà.

- ''Lớn rồi còn ăn kẹo''

Cậu ta hơi liếc một cái.

- ''Cậu không ăn à...thế tôi đưa cho lớp trưởng''

Tôi vội quay đi thì bị kéo lại..

Cậu ta giật thanh kẹo rồi bỏ vào túi quần lạnh lùng về chỗ...tôi đứng đần ra đó...bảo không ăn thế lấy làm gì.

Rengggg tiếng chuông vào lớp

Chủ Nhiệm lạnh lùng bước vào..theo sau là một bạn gì đó..

- ''Giới thiệu với các trò..đây là học sinh mới của lớp chúng ta''

- ''Ohhhh'' Cả lớp đồng thanh.

- ''Trật tự....trò giới thiệu đi''

- ''Xin chào...Từ Hiểu Lâm là tên tôi mong mọi người giúp đỡ trong thời gian tới''

Lớp lại thêm một hotboy...cả đám trầm trồ ấy thế mà theo tôi thì cậu ta cũng không có gì đặc biệt so với Nhật Thiên ><

Tên Nhật Thiên ngày cậu ta bước vào lớp là ngày tôi xui tận mạng -.-

- ''trò tự tìm chỗ ngồi nhé...''

- ''Vâng''

Rồi cậu ta phệt mông vào bàn của Phương Anh..

Ấy thế mà tôi đơ đẫn nhìn cậu ta...loại hám zai -.-

''chóczz''

Tôi vội vàng ôm chán....

- ''Ax..đau''

- ''Quay lên học bài''

Cậu ta lạnh lùng nói..bực mình tôi phụng phịu quay lên.

- ''Thứ độc ác...vô duyên..dở hơi..tâm thần..hâm hấp..đánh bạn mà như đánh ki..sau này có ai ấm đầu mới lấy cậu..đồ vồ lương tâm.'' Tôi phụng phịu làu bàu.

- ''Em đang nói em ấm đầu?''

Wtf...nói gì thế hả..ai ấm đầu..

- ''Ai ấm...tôi đang mong bị ama đầu đây'' Tôi muốn về nhà T_T

- ''Vậy là em mong lấy tôi''

What..lấy cậu...có đứa nào ấm đầu mớii....mày đang nói lung tung gì đấy -.-

- ''Ax. làm gì có..không....'' Tôi chợt nhật ra rằng.những lời trên đều bị cậu ta nghe thấy >< sao mà chậm tiêu quá thể..bất giác tôi đỏ mặt..

- ''Không để em đợi lâu nữa đâu''

Dứt câu cậu ta cười một cái rồi quay về trạng thái lạnh lùng đọc sách -.-

Làm gì có chứ..tôi có muốn đâu..tôi còn chưa giải thích mà..sao mà ngu thế nói làu bàu làm gì..nghĩ đi cho xong T_T