Tiểu Nha Đầu! Em Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 9



Đến chiều tối tôi mới được thả về...mệt mỏi sà xuống ghế.hôm nay không biết tôi đã chạy bao nhiêu cây số -.-

Reng..

-''Dưới quê dượng có chút chuyện..mẹ và dượng xuống đó tầm một tuần ở nhà ăn uống đầy đủ nhé con gái...đồ ăn mẹ làm sẵn để trong tủ đói thì lấy hâm nóng lại ăn nhé''

Tôi mệt mỏi đọc xong tin nhắn rụp máy nằm đó ngủ luôn...

Không biết từ bao giờ trong nhà tôi suất hiện hai dáng người to con mặc bộ vest đen...

Và sau đó thì....

Tôi mệt mỏi mở mắt..tay chân hình như có cái gì trói lại..hình như làm bằng kim loại..còn xung quanh thì...tối đen..tôi vội dãy dụa...

- ''Ahhhhh''

Tôi hét toáng lên...

- ''Khá lắm''

Dọng nói quen quen...

- ''Ngươi là ai tại sao bắt tôi?''

Tôi cố gắng bình tĩnh

- ''Để tôi giúp em nhé''

Nói rồi cái tôi được thoát khỏi bóng tối...

Cảnh tượng đập vào mắt tôi là.....

NHẬT THIÊN ><

- ''Cậu....''

- ''Ừ..sao lạ lắm à?''

- ''Sao lại trói tôi...''

- ''Chưa bao giờ tôi mời ai mà từ trối thẳng thừng giống em cả''

Nói rồi cậu ra cười nhếch lên ngồi xuống cạnh giường..vuốt lên má tôi xuống cổ dọc theo đường cong cơ thể >< cái tên biến thái chết tiệt này...

- ''Em nói xem..em lại phạm luật trong hiệp ước rồi..tôi nên sử phạt em thế nào đây''

Trời ạ cái vẻ đáng yêu cả ngày nay đâu rồi ><

- ''Tôi...''

Tôi bắt đầu cảm thấy không ổn...

Hai má tôi hóp lại...vâng và cặp môi thân yêu lại chổng lên..

Tôi còn chưa định hình được thì.... -.-

Cái tên biến thái kia đang hôn tôi ><

Cắn chặt răng nào ^^

Được một lúc không mày mò được gì..cậu ta nhấc ra..

- ''Há miệng em ra naò''

Tôi lắc đầu lia lịa..

- ''Được''

Lại tiếp tục...auzz cậu ta làm phập phát vào môi dưới của tôi theo phản xạ tôi há mồm ra thế đấy..một vật ẩm ướt chơn nhớt chạy tuột vào miệng tôi..mềm mại lượn dạo trong khuôn miệng tôi...

Tôi nghĩ bảo chứ..trong tình thế này mà phập vào lưỡi cậu ta thì có thể thoát..mà nghĩ đi nghĩ lại tôi không dám...thử hỏi có đứa nào dại mà đi chọc chó đẻ với sư tử đói không..nó ngoạm đầu luôn chứ đó mà chọc T_T

Dây thân kinh não của tôi dường như không hoạt động...hồn tôi như kiểu trên mây vậy..toàn thân bắt đầu nóng rực lên..tê dại ngu ngơ đáp trả lại nụ hôn kia ><

Đột nhiên cậu ta dừng lại dứt ra khỏi...tôi có chút tuyệt vọng trong đáy mắt..chợt đầu óc tỉnh táo hơn tí..

- ''Cậu cậu...cậu muốn gì''

- ''Tôi muốn gì sợ em không đáp ứng được''

- ''Nói xem''

- ''Em chắc chắn là sẽ được chứ?''

- ''Còn xem''

- ''Muốn em đấy''

Tôi thoáng rùng mình...im lặng không biết trả lời làm sao cả..

- ''Làm sao có được không''

- ''Nhưng cậu phải hủy tờ giấy kia đi''

- ''Ý em là tờ hiệp ước''

- ''Đúng rồi''

- ''Ohhh..được thôi''

- ''Ừ''

Tôi vừa dứt lời hắn lao vào như con thú..chân tay bị trói nên đành nằm im..mà không trói tôi cũng chả biết phải làm sao ^^

Chợt ngực trái tôi đập rất nhanh..trong lòng nó rộn ràng..cậu ta đắm chìm trong chiếc cổ thân yêu của tôi như muốn nuốt nó vào vậy..rồi lại chồm lên..môi chạm môi. chả hiểu sao tôi lại đáp trả một cách không tưởng tượng nổi..hơi thở gấp gáp hòa làm một..ngực trái tôi lại hò réo lên..gì đây chứ.cứ mỗi lần gẫn cậu ta tim tôi lại nhao nháo cả lên..lúc này còn hơn thế...

Chợt

- ''Tôi vào nhé''

- ''Ưm'' Tôi hơi gật đầu

- ''Sẽ đau đấy.''

Dứt câu cậu ta đưa tiểu Thiên vào.

- ''Ahhhhh''

Tôi gào lên

- ''Không được..không được rút nó ra''

- ''Một lúc sẽ hết đau nhanh thôi.''

Cậu ta ngọt ngào dỗ dành tôi..

Mãi gần đến 01:00 tôi mới được ngủ...cái tên này ăn gì mà khỏe như trâu...tôi ngất lên ngất xuống mấy chục lần ><

Mệt lả không xương gục xuống giường..

- ''Tiểu Nha Đầu!em ngoan lắm''

Hơi ấm từ cậu ta phả vào tai tôi...tôi chìm vào giấc ngủ -.-

- -------

Sáng hôm sau...trên cơ thể tôi những vết tím xanh chi chít chì chịt...vùng bụng dưới đau quặn..Tôi nhăn nhó xuống giường.

- ''Để tôi giúp em''

Cậu ta bỏ ly cafe xuống đi về phía tôi

- ''Không cần''

Tôi lạnh lùng nói mặc dù muốn chết đi được.

Không nói thêm gì cậu ta bế sốc tôi vào nhà tắm...

Một lúc sau ra..tôi chỉ mặc mỗi cái áo sơmi của cậu ta với chiếc quần nhỏ của tôi hôm qua còn sót lại cậu ta không xé >< may mà áo dài..cậu ta cao tôi lùn..mặc áo cậu ta chẳng khác gì tôi mặc váy..tà áo nó dài gần đầu gối luôn ><

Cậu ta để tôi ngồi xuống ghế rồi đến rút ra tờ giấy quen thuộc...a là tờ giấy hiệp ước.cậu ta giữ lời..

Mà không hiểu sao cậu ta hủy nó mà trong lòng tôi có vẻ tiếc nuối.

- ''Tuần này em sẽ ở đây..chừng nào dượng và mẹ em về thì về.''

Tôi không nói gì hết..cũng tốt ở nhà mình cũng chán.

Rồi tự nhiên đến gần làm cái chụt vào môi tôi...hình như quen rồi..không né tránh bực tức như mọi lần..mà tôi còn thấy vui -.-

- -----

Đến chiều đang nằm thì cậu ta lôi tôi dậy.

- ''Đi đâu''

- ''Đi rồi biết''

Thế lại phải lết xuống giường...

- -------

Bây giờ là 19h36' tối...dưới sảnh đông nghẹt..đàn ông thì lịch lãm sang trọng..phụ nữ thì kiêu sa lộng lẫy. nhìn mà hoa cả mắt.

Tôi cùng cậu ta xuống..lật đật cả buổi chiều..cậu ta chọn cho tôi một chiếc đầm dạ hội màu trắng tinh khôi lông vũ bồng bềnh..khoét phải nói là cực kì táo bạo..đã cúp ngực lại còn khoét một đường ở giữa đến gần thắt lưng đằng sau cũng vậy ><

- ''Quả không hổ danh là vị hôn thê của Hàn Thiếu Gia...đẹp lắm''

Một dọng nói vang lên giữa đại sảnh kèm theo tiếng vỗ tay...thế là mọi người vỗ tay nhiệt tình..

Gì...có nhìn lầm không thế...bảo cái con gái không ra gái trai không ra trai như tôi mà đẹp àh @@

- ''Hàn Thiếu Gia vang danh đã lâu..liệu hôm nay có thể để cho chúng tôi mở mang tầm mắt''

Tầm gì mà mắt...một dọng đàn ông cỡ trung vang lên ở góc sảnh..

Tôi vẫn còn ngơ ngơ..gì mà danh gì mà tầm mắt..

- ''Được''

Câu nói của cậu ta kèm theo ánh nhìn gian tà..làm tôi có chút thót tim...đừng bảo họ muốn xem...><

Hai giây sau hai mắt tôi mở tròn...lúc này da mặt chúng tôi dường như chạm vào nhau..

Tôi có cảm giác có thứ gì đó chui vào miệng tôi.....hơi thở hương bạc hà sông thẳng vào sống mũi tôi..cái hương này..cái vị ngọt này..chắc tôi nghiện nó luôn rồi >< thế là tôi đáp trả lại đấy ><

''Bộp..bộp...bộp''

Tiếng vỗ tay vang dội

- ''Đẹp lắm...kĩ thuật rất kĩ thuật''

Cái tên góc sảnh càng nói càng nhảm...có tí tẹo đó cũng bảo kĩ thuật...kĩ thuật ở chỗ nào ><

Tiệc tàn....

Tôi mệt mỏi xà xuống giường..giờ đã là nửa đêm rồi..mệt đừ cả người...cứ phải lết sác theo cậu ta..hết góc này đến góc khác..lại còn đi giày cao gót.chân đau xưng tấy luôn rồi...

Ấy thế mà cậu ta được nước làm tới..hành tới 5h sáng mới cho ngủ..ngủ được một tiếng lại phải lết sác đi học T_T Dượng,mẹ à về lẹ đi >