Tiểu Nói Lắp Cùng Bé Con Tham Gia Show Thiếu Nhi

Chương 3



Editor: Mùng 3 tết.

Artist: đang cố gắng tìm kiếm.

- ----------------------------

Trình Tri Lạc thấy thế không nhịn được ý cười nơi khoé miệng.

Trưa rồi đói cũng đúng......

Phó Hạ càng chột dạ.

Bé không biết tại sao rớt xuống giường rồi còn chưa tỉnh mộng, nhưng chỗ vừa đập xuống đất đau quá.

Trong phim hoạt hình hình như có nói trong mơ sẽ không cảm nhận được đau đớn......

Chẳng lẽ bé không hề nằm mơ?

Không để cái đầu nhỏ của Phó Hạ tiếp tục phân vân mộng với thực, người vốn đang ngồi trước mặt bé đột nhiên đứng dậy bước xuống giường, tấm nệm dưới thân nhún lên xuống vì hành động của cậu.

Phó Hạ vùi đầu xuống gối chỉ chừa lại đôi mắt nhìn về phía người đang thay quần áo.

"Hắt chì!" Nhìn một lúc, Phó Hạ không nhịn được hắt xì một cái, tuy thân thể không quá nóng nữa nhưng vẫn khó chịu.

Trình Tri Lạc đang thay quần áo nghe tiếng đột nhiên dừng động tác liếc mắt nhìn bé.

Nhớ lại cảnh sập cửa lúc trước, Phó Hạ sợ hãi cong cả ngón chân, cuống quít chuyển ánh mắt sang nhìn chỗ khác, đầu nhỏ hơi cúi xuống, không dám nhìn cậu nữa.

Giống như bản thân vừa làm sai chuyện lớn gì.

Không biết qua bao lâu, tiếng bước chân đi về phía cửa vang lên, "cạch" một tiếng, tay khóa cửa được ấn xuống, cánh cửa phòng mở ra.

Lúc Phó Hạ lấy hết can đảm ngẩng đầu, cũng là lúc nhìn thấy Trình Tri Lạc ăn mặc chỉnh tề đóng cửa rời đi.

"Phanh".

Tiếng đóng cửa lần này nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không làm bé giật mình nữa.

Hốc mắt Phó Hạ lập tức đỏ lên.

Quả nhiên bé lại bị ba nhỏ ghét rồi......

"Ục ục".

Bụng nhỏ trống rỗng tiếp tục phát ra âm thanh kháng nghị.

Tủi thân khổ sở đè nén đột nhiên bùng nổ, Phó Hạ uất ức cuộn thành một cục trộm khóc một lát.

Nhiệt độ trong phòng dần cao lên như đang ôn nhu ôm lấy bé con.

-

-

Tuy Trình Tri Lạc không muốn tiếp xúc nhiều với bé con, nhưng thấy dáng vẻ đáng thương lại không nhịn được mềm lòng.

Đặc biệt hiện tại bé con còn đang bị ốm.

Đời trước bị ốm đau tra tấn một đời, cậu có sự đồng cảm trời sinh với người bệnh, dù sao thì đứa trẻ cũng bé như vậy, cảm cúm phát sốt với chúng đã là trải nghiệm rất khó chịu rồi.

Mặc quần áo xong, mở điều hòa, sau khi đi xuống tầng Trình Tri Lạc phát hiện nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh có rất nhiều, cậu đoán chắc là do bảo mẫu mua.

Tủ lạnh bị nhét đầy đồ, nguyên liệu nấu ăn đủ các loại, giá cả đều không rẻ.

Thân thể này không có ấn tượng gì với bảo mẫu, dù sao thì sau khi bảo mẫu xin nghỉ cậu mới đến ở, ngay cả mặt cũng chưa gặp bao giờ.

Nhưng Trình Tri Lạc đã biết hết toàn bộ nội dung quyển truyện.

Cậu nhớ rõ ràng trong truyện có viết sau khi vai ác lớn lên không chỉ căm ghét nguyên chủ, mà còn có một bảo mẫu chăm sóc bé khi còn nhỏ.

Có lẽ chính là bảo mẫu hiện tại đang làm ở đây.

Ông chồng tiện nghi chưa đăng kí kết hôn của cậu là Phó Dư Hoài, người nhận nuôi Phó Hạ tại viện phúc lợi khi bé mới hai tuổi.

Nhưng do xảy ra một số chuyện không thể tránh nên phải ở nước ngoài khoảng một năm, sợ Phó Hạ tuổi còn quá nhỏ không làm quen được với thói quen sinh hoạt ở nước ngoài, anh đành phải để bé ở tạm trong biệt thự trong nước, đồ dùng ăn mặc đều dùng loại tốt nhất và tuyển bảo mẫu về chăm sóc, đặc biệt anh không công khai sự tồn tại của Phó Hạ với truyền thông, sợ bé bị những người có ý đồ xấu để mắt đến.

Bảo mẫu hiện tại là người được bà bảo mẫu cống hiến cả đời cho Phó gia đề cử, Phó Dư Hoài cũng do một tay bà nuôi lớn, cả đời bà không lấy chồng cũng không có con, bà luôn coi đứa nhỏ nhất là Phó Dư Hoài như con ruột của mình mà chăm sóc.

Bảo mẫu là họ hàng với bà con xa nhà bà, có đứa con cùng tuổi với Phó Hạ, là người thật thà.

Ai nhìn vào cũng cảm thấy bảo mẫu là người thích hợp nhất với vị trí này.

Không ngờ sau khi được trải nghiệm cuộc sống của người có tiền, người đàn bà này lại nổi lòng tham đánh chủ ý lên người Phó Hạ.

Ỷ vào việc được bảo mẫu già đề cử và tin tưởng, cộng thêm việc Phó Dư Hoài bận đến chân không chạm đất ở nước ngoài cố gắng xử lí công việc nhanh chóng về nước, không ai để ý đến Phó Hạ, bà ta không chỉ đưa con mình vào biệt thự ở mà còn giả bộ lấy danh nghĩa dạy bé con cách "Chia sẻ" để lấy đi nhiều đồ vật của Phó Hạ, không những vậy bà ta còn tìm cách pua Phó Hạ vốn là bé con ngoan ngoãn thiếu tình thương, để bé "giúp" bản thân* giữ kín bí mật.

(* Bản thân ở đây chỉ bảo mẫu.)

Ngay cả người trưởng thành cũng dễ dàng bị pua, nói gì đến đứa trẻ ngây thơ mới ba tuổi.

Phó Dư Hoài về nước và sự xuất hiện đột ngột của Trình Tri Lạc là sự cảnh tỉnh không thể nghi ngờ gì với bảo mẫu —— ngày lành đã hết, phải nhanh chóng trốn đi.

Phó Dư Hoài vẫn đang phải tiếp tục thu dọn cục diện rối rắm của Phó gia tạm thời không đề cập tới, còn Trình Tri Lạc thì trực tiếp vào ở trong biệt thự.

Đó là lí do bảo mẫu đột nhiên xin nghỉ, bỏ lại Phó Hạ đang bị bênh, tính toán ném nồi cho Trình Tri Lạc đội, còn bản thân lại cầm hết tất cả đồ đạc vơ vét được trong 1 năm trốn mất dạng.

Suy cho cùng trong thành phố không ai là không biết đến thiếu gia giả bị đuổi ra khỏi Trình gia - Trình Tri Lạc.

Nguyên chủ là người có tính cách mềm yếu, do từ nhỏ đã bị nói lắp nên rất tự ti, cả nhà đều không yêu thích gì cậu.

Sau khi thiếu gia thật trở về, Trình gia vẫn luôn chèn ép, tính kế gả cậu cho Phó Dư Hoài người còn lớn hơn cậu những 8 tuổi, tính cách nguyên chủ vốn nhu nhược thì không nói, ngay cả đầu óc cũng không linh hoạt, góp phần giúp người ta dễ như trở bàn tay đẩy cậu rơi vào bẫy.

Kẻ yếu sẽ luôn đem sự bực tức trút xuống người yếu kém hơn mình.

Phó Hạ đã trở thành nơi trút giận của nguyên chủ.

Trong truyện có viết, nguyên chủ mới ký hợp đồng với một chương trình thiếu nhi, chiều nay người đại diện sẽ đến nhà nhân tiện đưa bé con xinh trai Phó Hạ đến bệnh viện, cũng không xảy ra chuyện lớn.

Sau đó nguyên chủ định đưa Phó Hạ đi đăng kí tham gia chương trình, Phó Dư Hoài vốn không định tiếp tục giấu giếm thân phận Phó Hạ sau khi về nước nên cũng không ngăn cản.

Còn bảo mẫu nhân cơ hội trốn mất dạng, tự tại sung sướng.

Trình Tri Lạc một bên lục lại cốt truyện, một bên thành thạo xử lí nguyên liệu nấu ăn.

Đời trước vì thân thể không tốt cậu không được vận động mạnh, sở thích duy nhất là đọc sách nấu ăn, nấu mấy món đơn giản, mặc dù nhiều lúc ăn không hết mọi người còn phải ăn hộ, nhưng nhìn người thân lộ ra vẻ tươi cười khi nếm món mình làm, Trình Tri Lạc lại cảm thấy rất thỏa mãn.

Không có ai là không muốn mang niềm vui đến cho người thân cả.

Đó cũng là cách cậu mang đến niềm vui.

Thân thể này rất khỏe mạnh, có thể tự mình làm nhiều đồ ăn, cậu liền hứng thú thử nấu mấy món.

Tối hôm qua nguyên chủ uống một đống rượu, bệnh của bé con vẫn chưa khỏi hẳn nên Trình Tri Lạc định nấu chút cháo thanh đạm làm ấm cơ thể.

Lúc cậu đang thái thịt, điện thoại trong túi reo lên.

Người gọi là "Anh La".

Trình Tri Lạc nhanh chóng tìm kiếm ký ức liên quan đến người này —— La Phi, người đại diện, hơn 30 tuổi, có tính ỷ mạnh hiếp yếu, nhìn trúng vẻ bề ngoài của nguyên chủ, tính toán ép khô giá trị của cậu.

Trình Tri Lạc do dự một lúc rồi vẫn nghe điện thoại.

"Cậu đang làm gì đấy?" Đầu bên kia truyền đến giọng nói khó chịu của đàn ông.

Trình Tri Lạc sửng sốt một chút, theo bản năng trả lời: "Nấu cơm."

Đầu bên kia: "......"

Người đại diện tức đến bật cười: "Ngày hôm qua cậu nói buổi sáng hôm nay phải đi nhận giấy kết hôn, bây giờ lại nói đang nấu cơm, hợp đồng thì đã ký rồi, tốt nhất cậu đi tìm ngay một đứa bé phù hợp tham gia chương trình đi, với tình huống hiện tại của cậu tiền vi phạm hợp đồng không phải là con số mà cậu có thể trả nổi đâu."

Tuy đời trước thân thể Trình Tri Lạc không tốt, nhưng cũng lớn lên trong sự yêu thương của cả nhà, tính thiếu gia nhiều ít cũng có, không phải đứa dễ bắt nạt, cậu không mặn không nhạt đáp lại: "Nấu...... cơm trưa tình yêu...... cho...cho chồng, không... được sao?"

Do bị nói lắp, những lời nói ra cứ đứt quãng nhưng vẫn đạt được mục đích của nó, đầu bên kia điện thoại yên lặng một lúc lâu.

Phó Dư Hoài biết Phó Hạ bị bệnh nên bớt chút thời gian gấp gáp về thăm bé, trùng hợp nghe thấy: "......"

Tác giả có lời muốn nói:

Phó Dư Hoài: Cơm trưa tình yêu của bà xã QwQ