Tình Bất Tận

Chương 17: Nghi ngờ



Sau khi đưa Kiều Mịch Na về nhà nghỉ ngơi một ngày thì Giang Vỹ cũng trở lại công ty, và gọi Ninh Chí Tuân lên văn phòng gặp.

“Chủ tịch, anh cho gọi tôi?”

“Lúc sáng. cậu và Kiều Mịch Na đã nói chuyện gì với nhau thế?”

“Chuyện này...”

“Hiện Kiều Mịch Na đang là vợ chưa cưới của tôi, chuyện của cô ấy cũng là chuyện của tôi. Cậu hãy suy nghĩ cho cẩn thận đấy!”

Ninh Chí Tuân ngạc nhiên về mối quan hệ giữa Kiều Mịch Na và Giang Vỹ nên cũng chuẩn bị nói sự thật một lần nữa..

“Lần trước, tôi vô tình nghe được anh và cô ấy nói chuyện với nhau và biết được cô ấy và Minh Khải là anh em. Nên tôi đã nói sự thật về cái chết của Minh Khải cho cô ấy biết..”

Giang Vỹ liền bật dậy khi nghe có liên quan đến Phó Minh Khải..

“Sự thật gì?”

“Cái chết của Minh Khải là do tôi gián tiếp gây ra..”

“Sao?”

Phó Minh Khải lúc này ở trong phòng dường như đã nhớ ra thêm vài chuyện, bao gồm cả lời nhắn nhủ của Kiều Mịch Na thật..

“Tuy là Chí Tuân đã có nói thật nhưng tại sao mình lại có cảm giác tai nạn đó lại không phải do cậu ấy? Ôi Minh Khải à, sao tới khúc quan trọng nhất thì lại không nhớ được chứ?”

Bất chợt có tiếng gõ cửa phá tan luồng suy nghĩ hiện tại của Phó Minh Khải...

“Mịch Na, mẹ vào được chứ?”

“Vâng.. Có việc gì sao ạ?”

“Con thấy trong người sao rồi?”

“Không sao đâu ạ. À, con đã có gặp ba mẹ Phó rồi và họ đồng ý cho chúng ta đến thăm anh Khải đấy. Ba mẹ có thể sắp xếp..”

Mẹ Kiều đã an tâm phần nào, còn phía bên Giang Vỹ thì khi biết được Ninh Chí Tuân khai chính mình là người đã hại Phó Minh Khải, tuy rất tức giận nhưng Giang Vỹ không giận cá chém thớt mà bình tĩnh điều tra tiếp.. Vài ngày sau, cả nhà Kiều Mịch Na chuẩn bị đến nhà ba mẹ Phó thì Giang Vỹ đã đợi sẵn bên ngoài cửa khiến cô ngạc

nhiên..

“Giang Vỹ, anh tới đây làm gì?”

“Tôi biết hôm nay cô và mọi người đến nhà Minh Khải nên cố tình đợi đi chung..”

“Anh điên à? Chỉ là đi thăm hỏi thôi, cần gì đi chung chứ hả?”

Kiều Mịch Na cứ thế trách mắng Giang Vỹ một trận thì ba mẹ Kiều cũng vửa ra cửa nhà, Giang Vỹ lịch sự chào hỏi..

“Cậu Giang sao lại đến đây thế?”

“Dạ. Hôm nay Mịch Na có nhờ con làm tài xế đưa mọi người đi một ngày đấy ạ!”

Phó Minh Khải trong lòng không ngờ rằng tài nói dối của Giang Vỹ ngày càng nâng cao nên được ba mẹ Kiều đồng ý. Vửa lên xe, mẹ Kiều đã nhận ra giữa Kiều Mịch Na và Giang Vỹ có điều gì đó lạ nên chợt nở nụ cười..

“[Tài nói dối của anh tốt rồi đấy!]”

“[Bình thường thôi..]”

Kiều Mịch Na nhìn Giang Vỹ mà thầm trách móc. Tới nơi, ba mẹ Kiều đi bộ vào nhà ba mẹ Phó..

“Mẹ. Chính là ở đây, nhà của anh Khải và ba mẹ nuôi của anh ấy.”

Kiều Mịch Na gõ cửa và được ba mẹ Phó ra đón tiếp vào nhà, nhưng Kiều Mịch Na ngăn Giang Vỹ vào theo..

“Nè, anh vào chung có lạ lắm không?”

“Lạ gì chứ?"

"Anh đi chung với chúng tôi là đã lạ lắm rồi đấy.."

"Vào thôi.."

“Ơ nè..”

Phó Minh Khải trong lòng thắc mắc về hành động của Giang Vỹ, chợt nghĩ lại Ninh Chí Tuân thì mới nhớ..

“[Toi rồi, anh ta thích mình như vậy. Nếu anh ta biết Chí Tuân gián tiếp hại mình, với tính cách của anh ta chắc băm cậu ấy thành trăm mảnh, không phải sao?]”

“Cô không vào à?”

“Ơ..tôi vào ngay đây..”

Bỏ qua suy nghĩ đó mà vào nhà, khi nhìn thấy ảnh thờ Phó Minh Khải khiến mẹ Kiều không khỏi đau lòng mà bật khóc, cùng ba Kiều đốt nhang cho anh. Bên trong nhìn thấy mẹ Kiều khóc thương cũng làm cho Phó Minh Khải buồn thêm...

“Cảm ơn hai vị đã chăm sóc cho Khải nhi bấy lâu, người làm mẹ ruột như tôi cảm thấy thật có lỗi..”

“Đừng nói vậy. Khải nhi là đứa con ngoan, ắt sẽ không trách mẹ ruột nó đâu. Bù lại nó sẽ rất vui khi có mẹ và em gái tìm thấy và luôn dành sự yêu thương cho nó.

Cả nhà cùng ngồi nói chuyện với nhau cả ngày. Một bên khác, La Mỹ Hiên mải mê đẩy xe mua sắm ở siêu thị thì vô tình đụng phải Diệp Trường Minh...

“Xin lỗi. Tôi không nhìn thấy, anh có sao không ạ?”

“Không sao.”

“Ơ, anh.. chẳng phải là anh trai của Diệp Bối Linh sao ạ?”

“Ồ.. cô quen tôi?”

“À tôi là La Mỹ Hiên, bạn của Mịch Na. Từng gặp anh ở vòng cuối cuộc thi thiết kế của JW.”

Cuộc gặp gỡ vô tình này sẽ bắt đầu cho một cuộc tình buồn hay vui đây.. Trở lại nhà họ Phó, Giang Vỹ bên ngoài chăm sóc cây cảnh thì Kiều Mịch Na bước ra..

“Anh biết chuyện của anh Khải và Ninh trưởng phòng rồi đúng không?”

...

“Anh ta dù gì cũng là bạn thân của anh Khải, vả lại cũng chưa có bằng chứng lời anh ta nói là thật. Anh đừng có mà giận cá chém thớt đấy.”

...

Giang Vỹ quay sang nhìn thẳng vào Kiều Mịch Na mà không nói gì, khiến Phó Minh Khải cũng không biết anh ta đang nghĩ gì..

“Kiều Mịch Na, tại sao cô lại biết cây cầu bí mật của tôi và Minh Khải?”

“Hả?”

“Cây cầu đó.. vốn là nơi gặp đầu tiên cũng là nơi bí mật giữa tôi và Minh Khải chưa có ai biết. Vậy tại sao cô biết nơi đó?

Phó Minh Khải không nghĩ rằng Giang Vỹ lại nhắc đến, vốn hôm đó nhớ lại được một chút ký ức bao gồm cả cây cầu đấy nên cũng chỉ muốn đến hóng gió. Vậy mà lại trở thành điều khiến cho Giang Vỹ nghi ngờ..//