Tình Bất Tận

Chương 34: Ghen



Diệp Trường Minh thấy đã bị phát hiện nên giả vờ điềm tĩnh bước qua bàn của La Mỹ Hiên bắt chuyện..

“Thật trùng hợp đấy..!”

“Mỹ Hiên, người quen của em à?”

“Chào anh, tôi là bạn của Mỹ Hiên_Diệp Trường Minh.”

Chưa kịp mở lời phản đối thì Diệp Trường Minh đã lên tiếng khiến La Mỹ Hiên khó hiểu..

“Chào anh, tôi là Chu Cường..”

“Dù gì cũng là chỗ quen biết cùng ngồi chung bàn luôn nhé!”

Diệp Trường Minh mặt dày kéo Diệp Bối Linh cùng ngồi chung, vừa ngồi xuống thì La Mỹ Hiên đã nhéo nhẹ anh mà nói thầm..

“[Anh tính làm gì hả?]”

“[Ăn cơm thôi..]”

La Mỹ Hiên nhìn Diệp Trường Minh không biết nói gì, Diệp Bối Linh cũng thấy khó hiểu hành động của anh trai mình. Không khí bàn ăn thật khác lạ giữa bốn con người này thì Chu Cường mới lên tiếng..

“Anh Diệp đây trông rất quen, dường như đã từng gặp ở đâu rồi đúng không?”

“Chắc vậy đấy!”

La Mỹ Hiên diện cớ đi WC để tránh không khí này một lát, nhìn vào bản thân trong gương..

“[Mỹ Hiên, tỉnh táo lên. Người mà anh ấy yêu không thể là mày được, nên ngừng lại đoạn tình cảm không thể có kết quả này thôi.!]”

La Mỹ Hiên vừa bước ra từ nhà WC thì đã bị Diệp Trường Minh kéo ra ngoài sau..

“Diệp Trường Minh, anh làm gì vậy hả?”

“Tại sao cô chặn IG của tôi?”

“Đó là chuyện của tôi, không liên quan đến anh..”

Hai người bên ngoài nói chuyện thì hai người còn lại ở bên trong cũng không biết nên làm gì..

“Cô muốn ăn gì thêm không?”

“Không cần đâu.. Anh và Mỹ Hiên đó là người yêu của nhau à?”

“Không phải. Chúng tôi chỉ là bạn thân học chung trường năm xưa thôi..”

Diệp Bối Linh gật đầu như đã đoán ra được điều gì đó, còn Chu Cường thì không hiểu mọi chuyện như thể nào. Bên ngoài vẫn là hai con người đấy...

“Diệp Trường Minh, tôi nói lại một lần nữa là chúng ta đừng nên liên lạc nữa. Anh thích đàn ông không thể thích phụ nữ cho nên mong anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa..”

La Mỹ Hiên rời đi nhưng Diệp Trường Minh vẫn nắm tay lại có ý níu kéo, nhưng cô vẫn bất chấp gạt tay ra. La Mỹ Hiên trở vào cùng Chu Cường ra về, bỏ lại Diệp Trường Minh đứng suy nghĩ một mình..

“Mỹ Hiên, em không sao chứ?”

“Em không sao..”

Chỉ trả lời ba từ và chìm vào im lặng, La Mỹ Hiên đã phải từ bỏ mối tình đầu của mình như thế nhưng vẫn buộc phải kìm nén nước mắt. Lúc này, Phó Minh Khải đang chuẩn bị từ căn hộ của Giang Vỹ về nhà nhưng anh vẫn muốn đưa về..

“Hình như vài ngày nữa anh sẽ ký hợp đồng với Gordon, đúng không?”

“Đúng rồi. Đểu nhờ công của em.”

“Là Gordon coi trọng báo cáo của anh thôi. Em tự về được rồi, anh không cần tiễn đâu!”

Giang Vỹ ôm Phó Minh Khải vào lòng, tuy bên ngoài là hình dáng của Kiều Mịch Na nhưng Giang Vỹ vẫn cảm nhận được Phó Minh Khải..

“Anh thích.. Đi thôi!”

Phó Minh Khải cũng phải lắc đầu không nghĩ Giang Vỹ khi yêu lại là con người khác thế này..

“Em muốn tìm người tên Henry đó à?”

“Đúng vậy. Anh ấy đang giúp em mở thẻ nhớ USB mà bọn người kia từng tìm đến nhà ba mẹ Phó lục soát, mọi thứ bên trong liên quan đến các giao dịch mờ ám có mặt của ba Trường Minh cho nên..”

“Trường Minh..? Thân thiết với nhau quá ha?”

“Chưa gì mà ghen rồi sao?”

Phó Minh Khải tiếp tục cười nói khiêu khích tính ghen tuông của Giang Vỹ. Phía Diệp Trường Minh thì chỉ im lặng lái xe mà không nói gì, Diệp Bối Linh mới cất tiếng xóa tan không khí...

“Anh hai, anh thích La Mỹ Hiên đó à?”

...

“Chẳng phải anh thích người đấy sao? Không phải là anh đã thay đổi rồi đấy chứ..?”

“Không được nói chuyện này cho ba biết đấy, không là biết tay anh.”

Diệp Bối Linh tuy buồn nhưng vẫn nghe lời anh hai của mình, nhưng vì lời nói của cô đã khiến cho Diệp Trường Minh phải suy nghĩ. Tại một khách sạn nọ, Kathryn cũng vừa hoàn tất thủ tục nhận phòng và liên hệ cho Chu Cường.

“[Khi nào cậu hẹn gặp được Giang tổng đó thì nhắn cho tôi, nhưng không được nói là có tôi tham dự.]”

“[Vâng..]”

Giang Vỹ đưa Phó Minh Khải về tới nhà Kiều Mịch Na nhưng không nỡ buông tay..

“Hôm khác chúng ta cùng đến thăm ba mẹ Phó nhé!”

“Em biết rồi. Anh về cẩn thận đấy!”

Tình cờ, ông nội Kiều từ trong nhà bước ra sân đã nhìn thấy.. Phó Minh Khải vừa quay đầu lại đã thấy ông nội Kiều mà giật mình..

“Ông.. ở đó từ bao giờ thế ạ?”

“Hai đứa quyết định bên nhau rồi?”

Phó Minh Khải nhẹ nhàng gật đầu khiến ông nội Kiều thở dài..

“Vậy đã có suy nghĩ chuyện ta đã từng nói chưa?”

“Vâng. Cháu tính nhờ ông cho cháu xin lại địa chỉ của sư thầy đấy, chúng cháu muốn tự đến nói chuyện với ngài ấy được không ạ?”

“Được..”

Phó Minh Khải vui vẻ chào lễ phép vào nhà, ông nội Kiều nhìn Kiều Mịch Na hiện tại mà suy nghĩ nhiều vấn đề..

“[Mịch Na, ông nhất định sẽ cứu cháu cho dù phải đổi lại mạng già này của ông..]”

Trên đường lái xe, Giang Vỹ gọi điện thoại cho Vũ Uy Khánh và Giselle..

“Yo, my friends. Tỉnh rượu rồi à?”

“Bớt nói nhảm đi. Kathryn mới gọi cho mình, có lẽ cô ta về nước rồi đấy.”

“Nhanh vậy à?”

“Giselle, em tìm hiểu lại nhé!”

Vũ Uy Khánh và Giselle cùng nhận thông tin về Kathryn, Giang Vỹ chỉ biết rằng không thể để cho Phó Minh Khải biết về sự xuất hiện của Kathryn ảnh hưởng tình cảm của cả hai.