Tình Bất Tận

Chương 62: Gia tộc hách dương



Phó Minh Khải đang xử lý công việc thì ba mẹ Kiều vừa đúng lúc đi gặp đối tác trở về../

“Ba, mẹ. Hai người về rồi ạ? Sao trông hai người khá là có tâm sự thế?”

“Tập đoàn Hách Dương về nước rồi.”

“Hách Dương?”

Phó Minh Khải đã từng nghe qua gia tộc Hách Dương nên hai mày chợt nhíu lại..

“Con đã từng nghe qua gia tộc này từ Giang Vỹ, họ có quan hệ gì với chúng ta ạ?”

“Gia đình họ từng có hôn ước với Mịch Na lúc con bé còn chưa ra đời, có thể nói là trước với nhà họ Giang nhưng sau đó gia đình họ đều di cư sang nước ngoài định cư và ổn định lại tập đoàn đến nay mới trở về, tính ra cũng đã được gần 20 năm rồi.”

“Vậy họ chưa biết là Mịch Na đã..”

Ba Kiều vừa thở dài vừa tỏ ra dáng vẻ suy tư nên mẹ Kiều giải thích thay..

“Từ lúc Mịch Na ra đời đến lúc trưởng thành, ba mẹ đều gửi hình ảnh cho gia tộc Hách Dương theo từng giai đoạn. Từ khi Mịch Na mất thì ba mẹ đã không gửi thêm tấm hình nào và từ chối liên hệ, nào ngờ hôm nay họ về nước trực tiếp tìm chúng ta.”

“Vậy ba mẹ nên nói với họ về Mịch Na chứ ạ?”

“Ba mẹ muốn giải thích nhưng căn bản họ vốn không muốn nghe. Tuần sau họ sẽ có một bữa tiệc lớn với sự tham gia của nhiều gia tộc khác, nhằm thông báo về tin đính hôn của con trai họ và Mịch Na. Bây giờ thật không biết nên giải quyết như thế nào mà..//”

Ba mẹ Kiều cảm thấy thật đau đầu. Một bên khác, Nguyễn Nhã Vy vừa tan ca về muốn tự mình đi uống rượu giải sầu thì chợt gặp lại khách hàng nam lúc sáng..

“Chào cô. Cuối cùng cũng đợi được cô rồi..”

“Anh là.. khách hàng nam lúc sáng?”

“Tôi tên Hách Dương Triết, rất vui làm quen với cô."

Nguyễn Nhã Vy dường như có sự dè chừng đối với Hách Dương Triết nên muốn nghĩ kế rời đi ngay..

“Nếu không có gì quan trọng thì tôi xin phép đi trước..!”

“Khoan đã. Cô không nhận ra tôi sao?”

“Tôi nên nhận ra anh?”

Nguyễn Nhã Vy chợt suy nghĩ có vẻ Hách Dương Triết lại nhầm lẫn cô với Kiều Mịch Na nên ngay lập tức giải bày..

“Có phải anh quen biết với nhà họ Kiều không?”

Hách Dương Triết ừ một tiếng thì đã giải thích cho mọi chuyện..

“Vậy thì anh tìm nhầm người rồi, tôi không phải là người anh đang nghĩ tới đâu. Kiều Mịch Na tiểu thư đã qua đời gần 1 năm hơn, nếu anh không tin có thể đến gia đình họ xác nhận lại một lần nữa.”

Nguyễn Nhã Vy rời đi sau khi nói hết mọi chuyện, bỏ lại Hách Dương Triết như không tin vào lời nói một phía từ cô nên đã tìm đến nhà họ Kiều.

“Cậu Triết? Sao cậu lại tìm đến đây?”

“Cháu tới thăm Mịch Na ạ.”

Mẹ Kiều ngập ngừng mời Hách Dương Triết vào nhà. Vừa bước vào, Hách Dương Triết đã nhìn thấy bàn thờ cúng của Kiều Mịch Na..

“Xin lỗi vì đã giấu cậu. Chúng tôi vốn đã muốn nói sự thật nhưng mà gia đình cậu lại không hề quan tâm nên...”

Hách Dương Triết từ nhỏ khi có chân dung của Kiều Mịch Na thì đã luôn dõi theo cô và chờ đợi mọi chuyện ổn thỏa sẽ trở về danh chính ngôn thuận cưới cô làm vợ vậy mà chưa được gặp nhau lại phải âm dương cách biệt..

“Cậu Triết, vậy hôn ước..”

“Hai người yên tâm, cháu sẽ về nói lại với gia đình ạ.”

“Cảm ơn cậu.”

Hách Dương Triết chợt nghĩ đến Nguyễn Nhã Vy có tướng mạo y hết Kiều Mịch Na liền hỏi thăm..

“Thật ra, việc của Mịch Na là có một người nói cho cháu biết. Cô ấy có bề ngoài giống hệt Mịch Na khiến cháu nhận nhầm nên..”

“Vậy là cậu đã gặp qua Nhã Vy?”

Hách Dương Triết nhẹ nhàng gật đầu..//

“Con bé đúng là có quan hệ với chúng tôi, nhưng hiện tại vì có hiểu lầm nên chưa thể nhận nhau.”

“Vậy cô ấy cũng là con gái của hai người ạ?”

“Có thể nói là vậy.”

Cùng thời điểm đó, Diệp Trường Minh hẹn Giang Vỹ và Phó Minh Khải gặp riêng..

“Có việc gì à? Tên họ Diệp kia?”

“Không có việc thì không hẹn ra được à?”

Cả ba cùng cười với nhau rồi mới bắt đầu vào việc chính..

“Đã lâu không gặp, Minh Khải.”

“Cậu nói gì vậy? Chẳng phải mới gặp hôm tiệc mừng rồi sao?”

Diệp Trường Minh không nói gì thêm mà nhìn vào Phó Minh Khải, lúc này Phó Minh Khải mới nhớ lại rằng ký ức của người thân về mình lúc trước vốn đã mất..

“Cậu.. không lẽ là..?!”

Diệp Trường Minh khe khẽ gật đầu vì đã nhớ lại một phần ký ức..

“Vất vả cho cậu rồi, Minh Khải..”

“Còn ai khác nhớ lại không?”

“Chỉ có mình và Mỹ Hiên tạm thời nhớ được một chút thôi..”

Phó Minh Khải vui mừng vì có thêm một người nhớ lại sự tồn tại của mình, nhưng trong lòng anh lại mong nhất là ba mẹ Phó sẽ nhớ lại. Sáng hôm sau, Nguyễn Nhã Vy vừa đến cửa hàng thì đã nhìn thấy Hách Dương Triết bên ngoài đợi..

“[Haizz. Người này tới người khác, muốn xem mình là cô ấy tới bao giờ đây?]”

Vừa nhìn thấy hình bóng của Nguyễn Nhã Vy xuất hiện thì Hách Dương Triết liền đi đến..

“Nhã Vy, tôi có chuyện muốn nói.!”

“Thưa cậu Hách, tôi đã nói với anh hôm qua là tôi không phải người mà anh đang tìm.”

“Tôi biết nên hôm nay tôi mới đặc biệt tới tìm cô.”

Nguyễn Nhã Vy thở dài trong lòng không biết Hách Dương Triết lại đang muốn làm gì..

“Có việc gì thì anh cứ nói thẳng đi.”

“Tôi muốn nhờ cô giúp một việc.”

“Việc gì?”

“Trở thành vị hôn thê của tôi.”

Nguyễn Nhã Vy ngạc nhiên trước lời đề nghị của Hách Dương Triết, nhìn ngược lại vẻ mặt và ánh mắt nhờ vả của anh trông không giống chơi đùa. Nhưng điều cô suy nghĩ lại chính là khi anh nói như vậy chứng tỏ anh đang muốn cô thay thế vị trí của Kiều Mịch Na.