Tình Bất Tận

Chương 67: Sao chép?



Khi đã nhận được mẫu máu, mẹ Hách đã nhờ các bác sĩ và chuyên gia xét nghiệm lại một lần nữa. Kết quả cho thấy hàm lượng tế bào máu của Nguyễn Nhã Vy phát triển mạnh mẽ hơn người bình thường nên mới bắt đầu truyền máu vào cơ thể của ba Hách...

“Nguyễn Nhã Vy, chuyện lớn như vậy sao không nói cho ba mẹ hả?”

Mẹ Kiều vừa quát vừa dỗi vì quyết định của Nguyễn Nhã Vy...

“Mẹ, chẳng phải bây giờ con vẫn ổn đấy sao? Chỉ là một chút máu thôi, không ảnh hưởng gì đâu ạ.!”

Ba mẹ Kiều cũng hết cách với con gái mình khiến Hách Dương Triết một bên cảm thấy có lỗi..

“Thưa cô, chú. Mọi việc đều là do cháu và mẹ, cháu xin lỗi nhiều ạ..!”

“Mẹ. Mọi chuyện đều do con tự quyết định, không liên quan đến anh ấy đâu.”

Ba mẹ Kiều có thể nhìn thấy được Nguyễn Nhã Vy đã thay đổi khi ở bên Hách Dương Triết nên đã nhẹ nhàng bỏ qua..

“Con muốn bàn với hai người một việc.”

“Con nói đi”

Nguyễn Nhã Vy đã suy nghĩ nhiều ngày mới nói ra dự định của bản thân..

“Con muốn đi học ngành thiết kế thời trang, không cần nhiều năm. Hiện đã có những khóa học bổ túc rút ngắn lại chỉ cần một năm, sau đó thực tập trở thành một nhà thiết kế giỏi.. theo như ước mơ của Kiều tiểu thư.”

Ba mẹ Kiều nhìn nhau đầy ái ngại, dường như có ý không muốn Nguyễn Nhã Vy đi học hay đi làm..

“Con biết là mọi người lo cho sức khỏe của con nhưng mà ước mơ của cô ấy đến nay vẫn chưa được thực hiện nên con muốn thay cô ấy hoàn thành. Mong ba mẹ đồng ý..!”

Sự kiên quyết của Nguyễn Nhã Vy cũng phần nào thuyết phục được ba mẹ Kiều đồng ý, sau khi tiễn họ về thì Hách Dương Triết mới hỏi chuyện lại..

“Em muốn học thiết kế à?”

“Đúng vậy. Thời gian trước hôn mê sâu, chưa có nhiều kiến thức nên em muốn học hỏi thêm. Với lại sau khi tốt nghiệp, em có thể xin vào bộ phận thiết kế của công ty anh được không?”

Trong lúc đưa ra đề nghị, Nguyễn Nhã Vy thoáng nhớ đến Diệp Bối Linh nên mới hỏi ý kiến của Hách Dương Triết..

“Được. Đều nghe theo em.”

Sau khi xuất viện thì Nguyễn Nhã Vy xin nghỉ việc ở cửa hàng thời trang trong trung tâm thương mại, bắt đầu khóa học chuyên môn về thiết kế thời trang. Năng lực học tập của Nguyễn Nhã Vy khá tốt nên có thể tốt nghiệp sau sáu tháng đào tạo..

“Chúc mừng em đã tốt nghiệp nhé..”

“Cảm ơn anh.”

Cả nhà họ Kiều đều đang cùng ăn tối để chúc mừng cho Nguyễn Nhã Vy, riêng Hách Dương Triết vì đang đi công tác nên cả hai chỉ gọi video cho nhau. Đúng lúc, Phó Minh Khải tìm gặp cô..

“Vừa nói chuyện với chồng tương lai à?”

“Đừng trêu em nữa. Anh tìm gặp em có việc gì không?”

“Em muốn đến tập đoàn Hách Dương làm việc à?”

Nguyễn Nhã Vy quay sang nhìn Phó Minh Khải muốn tìm cớ phủ nhận..

“Anh biết rồi à? Anh đừng nói cho ba mẹ, em tự xin với anh Triết thôi.”

“Công ty nhà chúng ta cũng có bộ phận thiết kế, sao em không vào mà lại qua bên đấy?”

“Không sao đâu. Xem như em đi thực tập đi, anh phải giữ bí mật giúp em đó.”

Nhìn Nguyễn Nhã Vy năn nỉ mà Phó Minh Khải cũng mềm lòng trước cô. Vài ngày sau, không muốn giới thiệu đặc biệt từ Hách Dương Triết nên tự Nguyễn Nhã Vy đã thi tuyển vào được bộ phận thiết kế..

“Mọi người chú ý, hôm nay phòng chúng ta sẽ có hai thực tập sinh_Nguyễn Nhã Vy và Lữ Dao Dao.”

Cả hai cùng đồng thanh chào hỏi, nhưng việc Nguyễn Nhã Vy được giới thiệu là thực tập sinh khiến Diệp Bối Linh ngỡ ngàng mà hẹn nghỉ trưa hỏi thăm..

“Sao cô lại trở thành thực tập sinh rồi? Có phải nhầm lẫn nào ở đâu không? Sáu tháng trước cô vẫn ổn mà, không phải sao?”

“Cô hỏi từng câu thôi rồi tôi sẽ trả lời mà. Không phải nhầm lẫn đâu, đúng là tôi muốn trở thành nhà thiết kế.. vì ước mơ chưa hoàn thành của Kiều tiểu thư..”

Hách Dương Triết vẫn còn đang công tác nên đã có gửi tin nhắn hỏi thăm đến Nguyễn Nhã Vy. Trong giờ làm Nguyễn Nhã Vy chợt thắc mắc Diệp Bối Linh bị sai vặt nhiều hơn là làm việc nên giả vờ theo in hồ sơ, bưng tài liệu giúp cô..

“Này, không phải cô là nhà thiết kế sao? Tại sao lại làm mấy công việc dành cho tôi như này?”

“Không có gì đâu. Làm một chút việc vặt thôi mà, không ảnh hưởng tới công việc.”

Nguyễn Nhã Vy suy nghĩ một hồi mới hỏi thẳng..

“Họ bắt nạt cô phải không?”

Diệp Bối Linh chợt khựng lại vì câu hỏi đúng trọng tâm từ Nguyễn Nhã Vy nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh..

“Không phải đâu. Cô đừng nghĩ nhiều, nha?”

Nhìn biểu cảm của Diệp Bối Linh thì dường như Nguyễn Nhã Vy đã đoán đúng, hết giờ làm việc thì Nguyễn Nhã Vy cũng tan ca nhưng lại thấy Diệp Bối Linh có ý muốn tăng ca..

“Bối Linh, cùng tôi đi ăn khuya không?”

“Tôi..”

Chưa kịp nói hết lời thì Nguyễn Nhã Vy đã kéo Diệp Bối Linh cùng đi ăn, bỏ hết toàn bộ công việc cả hai cùng đến một quán ăn nhỏ lề đường..

“Cô là tiểu thư có chịu được những quán ăn nhỏ như này không?”

“Không sao. Tôi từ tiểu thư sang dân thường đã được gần một năm rồi..”

Cả hai cùng tươi cười, cùng tâm sự và ăn uống hết một đêm. Qua sáng ngày hôm sau, Nguyễn Nhã Vy vừa tới công ty thì đã nghe tiếng của trưởng phòng Kaitlyn quát mắng Diệp Bối Linh khiến cả phòng bàng hoàng..

“Dao Dao, có việc gì thế?”

“Nghe nói bản thiết kế của Bối Linh bị nghi ngờ sao chép, khiến trưởng phòng tức giận sáng giờ đấy.”

Diệp Bối Linh rời phòng trở về bàn làm việc, với sự hiểu biết của Nguyễn Nhã Vy về cô thì việc sao chép hoàn toàn là không có khả năng.

“Bối Linh, việc sao chép là như thế nào thế?”

“Chuyện thường ngày trong ngành thôi, không sao đâu.”

Diệp Bối Linh kìm nén cảm xúc mà cố gắng an ủi Lê Thường Hi. Riêng Lê Thường Hi lại khá là lo lắng muốn tìm cách giúp cô thì chợt nhận được tin nhắn từ Hách Dương Triết báo đã về nước và hẹn cùng nhau đi ăn trưa để bù đắp nỗi nhớ.