Tình Mơ Ơ Ơ

Chương 2: Tái tương phùng



Hôm sau, vừa kết thúc xong khóa học sáng, Tô Hi nhận được điện thoại của trường, bảo cô đem tài liệu chuẩn bị xin học bổng đưa đến văn phòng. Tô Hi kiểm tra lại giấy tờ, cô còn chưa kịp dời khỏi, lại nhận được tin nhắn của giáo viên phụ đạo:

"Tô Hi, tôi có việc gấp phải lên lầu 9, em trực tiếp mang lên phòng họp cho tôi luôn."

Tô Hi dời khỏi phòng học, đi về phía tòa nhà văn phòng. Bên ngoài tòa nhà một chiếc Bentley màu đen dừng lại trước cửa, Tô Hi vừa định đi tới, liền nhìn thấy bóng dáng cao lớn từ cửa sau xe bước xuống.

Cô thoáng thấy góc nghiêng mặt người đàn ông, trái tim giật thót lạc nhịp, theo bản năng cô xoay lưng lại.

Đêm qua do không bật đèn, Lăng Cửu Trạch có lẽ cũng không biết cô là ai, ngược lại cô không biết đối mặt như thế nào.

Chờ xe rời đi, người đàn ông cũng rẽ vào khu văn phòng, Tô Hi mới tiếp tục đi về phía trước. Ai ngờ vừa rẽ vào sảnh lại thấy người đàn ông đứng đó gọi điện thoại, Tô Hi cũng dừng lại, giả vờ cúi đầu nhìn điện thoại. Lúc ngẩng đầu, Lăng Cửu Trạch đã đi xa, Tô Hi hít sâu một hơi, có chút nghi hoặc, sao Lăng Cửu Trạch lại ở đây?

Anh ta đi vào, bước vào thang máy, Tô Hi chậm lại, chờ thang máy khép lại mới lại gần. Tay cô vừa đặt trên nút thang máy, tính chờ cửa bên cạnh, thang máy vốn đã khép lại mở ra lần nữa. Tô Hi ngẩng đầu, không kịp đề phòng, đối diện với ánh mắt lãnh đạm nghi ngờ của nam nhân.

Cô đơ chững vài giây.

Nam nhân lạnh nhạt mở lời: "Cô theo tôi làm gì? sinh viên của Giang Đại?"

Từ lúc bước vào khu văn phòng, anh ta đã phát hiện cô gái đi phía sau, khi anh dừng lại cô cũng giả vờ dừng lại, theo sau đến tận cửa thang máy.

Sắc mặt Tô Hi thoáng đỏ, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, giọng nói nhẹ lạnh:

"Đường về nhà anh à? Là đường ai cũng có thể đi lại, tại sao lại bảo tôi theo anh?"

Đôi mắt đen của người đàn ông hiện lên tia lạnh lùng, anh ta lùi lại một bước, ra hiệu cho Tô Hi bước vào. Tô Hi nhếch môi giễu cợt: "Thôi ạ, tránh làm anh hiểu lầm."

Nói xong, cô quay người đi về phía cầu thang bộ. Cửa thang máy từ từ đóng lại sau lưng cô, chặn lại đôi mắt đen hơi nheo lại của người đàn ông.

Tô Hi lo ngại chạm mặt Cửu Trạch lần nữa, cô quyết định đi cầu thang bộ leo lên tầng 9.

Trong phòng họp, giáo viên phụ đạo đang nói chuyện với trưởng khoa Kinh tế và Quản lý, thấy cô liền nháy mắt ra hiệu bảo đợi một chút.

Cạnh đó còn có mấy sinh viên khác cũng đứng chờ nộp hồ sơ, trong đó có một ánh mắt thiếu thiện cảm liếc nhìn qua Tô Hi, có vẻ như thăm dò đánh giá. Tô Hi như không nhìn thấy, lấy điện thoại di động lướt chơi Sudoku game, trong vòng chưa đầy năm phút, chỉ trong 5p cô đã giải xong 1 bảng sudoku cấp độ Difficult hạng Everest 11sao nâng điểm top.

Và cô nghe có tiếng bước chân đến gần,

"Lâu lắm rồi em chưa về trường, ra nước ngoài cũng mấy năm phải không?"

Có tiếng của thầy hiệu trưởng, hai người đi vào phòng họp, một người là hiệu trưởng, người còn lại...

Tô Hi không khỏi nhíu mày, thật khéo vậy sao?

Lăng Cửu Trạch cũng nhìn thấy Tô Hi, đôi mắt dài đen của anh quét qua cô không dừng lại dù chỉ giây mốt.

Khoa trưởng vội đứng lên nghênh đón, hiệu trưởng giới thiệu:

"Mr Lăng - Tổng giám đốc tập đoàn Lăng thị, trước kia cũng là sinh viên của trường chúng ta, mấy quỹ học bổng của trường đều do Lăng tổng tài trợ. "

Sắc mặt khoa trưởng lập tức đổi sang cung kính, vừa bắt tay:

"Chào Lăng tổng, hôm nay cũng có hẹn sinh viên nộp hồ sơ xét duyệt học bổng, ngài xem, đây là những sinh viên ưu tú đã từng nhận học bổng khoá trước. "

Lăng tổng đưa mắt nhìn qua, lần này nhìn cô lâu hơn chút, cười nhẹ:

"Giang Đại luôn xuất hiện nhân tài!"

Tô Hi nhìn góc nghiêng khuôn mặt anh ta, tròng mắt đảo nhẹ, mọi người nói anh ta là công tử ăn chơi, tối qua anh ta rõ là bá đạo, đầy vẻ ngạo mạn. Lúc này lại mang vẻ nho nhã cao quý, giống vị thương gia trên truyền hình, đâu mới là bộ mặt thật của anh ta.

Đột nhiên bị Trưởng khoa nhắc đến, mấy sinh viên vội đứng thẳng lưng, ánh mắt e dè bái phục nhìn về Lăng tổng.

Cô gái có ánh mắt thiếu thiện cảm vừa nãy hướng về Tô Hi, đột nhiên bước về trước, giọng nói lanh lảnh:

"Bên cấp học bổng là Lăng tổng nay có mặt, em có ý kiến không biết nên phát biểu không?"

Trưởng khoa cau mày, không rõ Chu Đình hàm ý gì.

Hiệu trưởng từ tốn" "Em có quyền cho ý kiến."

Chu Đình liếc mắt về Tô Hi " Lăng tổng thiết lập quỹ học bổng là dành cho sinh viên ưu tú, không chỉ ưu tú về học lực, bao gồm cả hành vi đạo đức đúng không?"

"Đương nhiên " Hiệu trưởng gật đầu.

Chu Đình lấy điện thoại di động ra và mở trang diễn đàn trường giơ lên, vừa nói:

"Mấy ngày trước, có người nhìn thấy Tô Hi lên một chiếc siêu xe sang trọng sau giờ học, gia đình cô ấy cũng bình thường, e rằng không đủ khả năng mua một chiếc xe như vậy. Tôi nghĩ mọi người chắc cũng đoán ra được cô ấy làm gì, sinh viên như vậy có được coi là ưu tú?"

Ngoài Lăng Cửu Trạch, tất cả mọi người đều biến sắc, giáo viên phụ đạo lên tiếng: "Trước mặt Lăng tổng, em nói điều này ý gì?"

Chu Đình giương mày: "Em muốn báo cho Lăng tổng biết, học bổng được phát cho ai, có thấy bất công không?"

Hiểu trưởng giơ tay lấy điện thoại xem, là bài đăng trên diễn đàn, có mấy tấm ảnh chụp liên tiếp cảnh Tô Hi bên một người đàn ông trung niên, cạnh chiếc siêu xe M-Benz S600 đen láng.

Chu Đình lên tiếng khiêu khích "Tô Hi giải thích xem nào?"

Khuôn mặt thanh tú đôi mày cong dịu dàng của Tô Hi không chút biểu cảm, như mặt hồ phẳng lặng:

"Bạn là ai? Tại sao tôi phải giải thích cho bạn?"

Chu Đình chưa kịp phản bác, Lăng Cửu Trạch ngắt lời, ngữ khí thờ ơ lạnh:

"Thời đại gì rồi, sinh viên một trường học danh tiếng vẫn lấy tin đồn thị phi thả mồi bắt bóng vu vơ để phỉ báng danh tiếng người khác??"

Chu Đình cố giải thích: "Có ảnh, sao Lăng tổng lại cho là thả mồi bắt bóng vu vơ? "

Lăng Cửu Trạch cười lạnh: "Cô thấy được gì trong ảnh? Tôi đang lên tiếng bênh vực cô ấy, có phải cô cũng phán xét rằng giữa tôi và cô ta có quan hệ mờ ám?"

Mí mắt Hi Hi đột nhiên giật mạnh.

Ơn trời may mắn!! giờ này phút này anh ta không nhận ra cô, mới dám phát. ngôn. thẳng khí.hùng đến vậy.

Tiếp đó, Lăng Cửu Trạch bổ sung: " Đây là tố chất của sinh viên. ưu tú?

Từ "Ưu tú"anh ta nhấn mạnh thiếu điều nghiến răng.

Chu Đình bị phản bác không thốt lên lời, Tô Hi nhướng mày ngạc nhiên, không nghĩ anh ta lại đỡ lời cho cô.

Hiệu trưởng nhíu mày trầm giọng: " Lăng tổng nói đúng, chỉ vài tấm ảnh không thể nói lên điều gì, những bài viết như vậy không nên xuất hiện trong diễn đàn trường, tôi sẽ làm việc với phòng truyền thông nhà trường cho xoá bỏ "

Chu Đình không can tâm, định mở lời, khoa trưởng lườm mắt chặn lại.

Hiệu trưởng quay qua Lăng Cửu Trạch: "Khoa trưởng lúc này đang bận dùng phòng họp, chúng ta qua phòng tôi nói chuyện", Lăng Cửu Trạch gật đầu xoay người cùng hiệu trưởng dời khỏi phòng. Truyện Kiếm Hiệp

Giáo viên phụ đạo quay nhìn Chu Đình phẫn nộ: " Em quá hồ đồ!"

Chu Đình đặt hồ sơ lên bàn, ánh mắt sắc lẹm quét về Tô Hi, hầm hầm bỏ đi.

Giáo viên phụ đạo an ủi Tô Hi vài câu, cô im lặng, nộp hồ sơ, cũng cáo từ dời khỏi phòng họp.

Tại góc rẽ hành lang, Chu Đình đứng đó, chằm chằm soi xét nhìn Tô Hi.

Tô Hi nhìn thẳng bước về trước, ngang vai chỗ Chu Đình, rõ ràng là một khuôn mặt trong sáng và mềm mại, nhưng lại toát lên vẻ lạnh lùng và bất cần cô nhạt giọng:

"Muốn tán hay tỏ tình Kiều Vũ thì cứ đường hoàng, không việc gì phải dùng thủ đoạn đê hèn thế, làm vậy chỉ chứng tỏ mình... Rất tồi, rất Low!!"

Nói xong cô thong dong đi thẳng, Chu Đình tức tối, dùng đôi mắt uất hận như đâm lê sau lưng Tô Hi nghiến răng:

" Sớm muộn sẽ biết tay tao!"

.......

Chiều không có môn học, trưa Tô Hi lên xe bus về Thanh Viên, trên xe cô cúi đầu dựa cửa kính ảo não.

Lần đầu 2 người gặp nhau bỏ qua cả giai đoạn làm quen đã lên giường.

Lần 2 anh ta coi cô như kẻ biến thái theo dõi anh ta vì ý đồ xấu.

Lần 3 trước mặt anh ta cô bị công khai chỉ trích hàm ý là tiểu tam.

Cô dướn nhẹ đuôi mày - Anh ta rõ là khắc tinh của cô!!

......

Một tiếng sau, Lăng Cửu Trạch từ chối lời mời bữa trưa của hiệu trưởng, anh lên xe dời khỏi Giang Đại.

Lái xe lên tiếng: " Lăng tổng, 3h chiều sẽ có cuộc họp với bên khai tác khu biệt thự Vịnh Kim Thủy, giờ sếp muốn đi đâu nghỉ ngơi?"

Lăng Cửu Trạch ngồi băng sau lật xem tài liệu, nghe đến 2 từ Biệt thự, như sực nhớ, anh đáp lời " Về Thanh Viên".

Vừa nói xong điện thoại của trợ lý Minh Tả gọi tới.

"Lăng tổng, đã tìm ra cô gái tối qua!"